Trước khi chia tay, Tô Bình Nam cố ý gọi Lâm Thụy Thu cùng ra ngoài ăn cơm, mặc dù nhìn thoáng qua sắc mặt Ninh Khả rất lạnh nhạt, nhưng hai người đều nhận ra tâm tình của nữ tử rất sa sút.
Nửa sau của bữa tiệc, rõ ràng Ninh Khả hết sức để ý chuyện của Yahoo, cũng không phải là quan tâm Yahoo đầu tư bao nhiêu tiền, hoặc có thể kiếm được bao nhiêu tiền, mà là nàng hy vọng một năm Tô Bình Nam sẽ đến Tinh Điều quốc vài lần, như vậy thời gian hai người ở bên nhau sẽ nhiều hơn.
Tô Bình Nam lên máy bay, Ninh Khả lưu luyến không rời theo tiễn đến New York. Lâm Thụy Thu lo lắng cho tâm trạng của nàng nên cũng đi theo.
Sân bay có rất nhiều người tiễn đưa, mặc dù Michael Corleone vừa mới nhậm chức, chuyện gia tộc muôn vàn khó khăn nhưng vẫn tự mình đến sân bay tiễn Tô Bình Nam.
Khác với Ninh Khả trong đầu luôn chỉ có Tô Bình Nam mà trở nên chậm chạp, lần đầu tiên Lâm Thụy Thu ý thức được người bạn trai phức tạp của bạn cùng phòng.
Vốn dĩ nàng nghĩ Tô Bình Nam là thương nhân phát triển của thời đại này, nhiều nhất cũng chỉ có chút vốn liếng ở Hạ quốc, cường thế mà trong lơ đãng Tô Bình Nam biểu hiện ra cũng bị Lâm Thụy Thu cho rằng đó là do tài phú mang đến cho hắn sự tự tin.
Mãi đến khi nhìn thấy những người nước ngoài đến tiễn Tô Bình Nam, Lâm Thụy Thu mới thật sự nổi lên lòng hiếu kỳ đối với hắn.
Bởi vì khí thế của những người nước ngoài này vừa nhìn đã biết là không phải người làm ăn bình thường có thể có, rõ ràng cấp trên có quy tắc nghiêm cẩn.
Người đi đầu bọn hắn là Corleone, việc này làm cho Lâm Thụy Thu đã ở California một thời gian dài có chút hoảng hốt. Nhưng mà mấy người này lại cực kỳ cung kính khách sáo với Tô Bình Nam, thái độ này không phải là người chỉ có tài phú có thể đạt được.
Lâm Thụy Thu xoay người nhìn bạn cùng phòng mắt hơi ửng đỏ, sau đó thở dài. Cũng không biết Ninh Khả gặp được nam tử này là may mắn hay là bất hạnh đây.
Bởi vì loại nam nhân này rất khó khống chế, tuyệt đối sẽ không vì bất kỳ một nữ nhân nào mà dừng lại.
...
Tô Bình Nam bay rồi, trước khi lên máy bay hắn ôm nữ hài: "Ta để đồ tặng ngươi ở phòng ngươi, lúc về nhớ ký tên."
Thấy nữ tử định lên tiếng, Tô Bình Nam khẽ mỉm cười: "Ngươi đừng từ chối, vả lại bên trong có một số giấy tờ về quyền quản lý Yahoo, sau này ngươi trông coi giúp ta."
Câu hỏi của Ninh Khả trên bàn ăn giúp Tô Bình Nam hiểu ra tâm tư của nàng , biết nàng muốn tiếp xúc với hắn nhiều hơn nên hắn đưa ra một lý do mà Ninh Khả sẽ không từ chối.
Quả nhiên Ninh Khả im lặng gật đầu, mắt đỏ hoe.
Máy bay cất cánh.
Đội ngũ trở về hùng hậu hơn lúc đi rất nhiều, nhóm lão Di Lặc cũng lên cùng chuyến bay, nhưng vì cẩn thận nên những người này không chào hỏi Tô Bình Nam mà tỏ ra là người xa lạ.
Máy bay xuyên qua tầng mây. Tô Bình Nam nhìn tầng tầng lớp lớp mây trắng, chìm vào trầm tư.
Lần này ra nước ngoài tập đoàn Cẩm Tú có thu hoạch rất lớn.
Tạm không nói tới con gà đẻ trứng vàng Yahoo, tình hữu nghị của gia tộc Corleone chắc chắn sẽ mở ra một con đường tiền tài khác và đường lui cho tập đoàn Cẩm Tú.
Bất tri bất giác tập đoàn Cẩm Tú đã bắt đầu có căn cơ nhất định trong ngành công nghiệp cờ bạc, chỉ chờ thuyền đánh bạc Cẩm Tú xuống biển thì có thể bắt đầu từng bước bồi dưỡng nhân tài trong ngành công nghiệp cờ bạc thuộc về Cẩm Tú.
Nhưng vấn đề Tô Bình Nam hiện đang phải đối mặt là quá ít nhân tài dự bị, trong khi tập đoàn Cẩm Tú phát triển quá nhanh.
Ở Cẩm Tú đầy rẫy những người có năng lực chấp hành mạnh, nhưng không có nhiều đại tướng có thể một mình gánh vác một phương.
Dương Viễn Hàng chạy qua chạy lại giữa ba nơi Cảng thành, Hạ quốc và quốc gia trung lập vĩnh viễn, đã trở thành người bay trên không danh xứng với thực. Nếu lại ném Tinh Điều quốc và việc hợp tác ngân hàng với gia tộc Corleone cho Dương Viễn Hàng, Tô Bình Nam sợ là tên cuồng công việc này còn chưa chờ được ngôi biệt thự mà mình tặng thì hắn đã chết vì mệt rồi.
Yahoo còn đỡ, quỹ đạo phát triển của nó ở thời không kia đã chứng minh sự thành công của Dương Chí Viễn, tập đoàn Cẩm Tú chỉ cần thúc đẩy lúc đưa ra thị trường là được. Nhưng ngành công nghiệp cờ bạc ở California thì cần một đại tướng đến trấn thủ cứ điểm Tinh Điều quốc này.
Vạn sự khởi đầu nan, ngành công nghiệp cờ bạc không giống các việc kinh doanh khác. Mặc dù đã có gia tộc Corleone, nhưng chưa chắc các thế lực khác không ôm ý đồ chen chân vào ngành công nghiệp có lợi nhuận kếch xù này, cho nên người được chọn rất quan trọng.
Người này phải đủ vững vàng và đủ ác vào thời điểm mấu chốt.
Người không ác thì đứng không vững.
Trong ngành công nghiệp cờ bạc cũng vậy, nhất định phải ác mới có thể khuất phục lũ sói có ý đồ, làm cho bọn chúng sợ hãi. Như vậy thì tập đoàn Cẩm Tú mới xem như là chân chính giữ vững căn cơ ở bên kia bờ đại dương.
Tô Văn Văn chạy qua chạy lại giữa Cảng thành và Hải Châu, Lục Viễn phụ trách Thiên Nam, Quách Quang Diệu bên khu ổ chuột ở Ô thành đã đến thời điểm mấu chốt nhất, những người này đều không thể phân thân.
Thanh đao sắc bén nhất dưới trướng Tô Bình Nam đang cắm ở Bổng Tử quốc, Điện tử Samsung liên quan đến một nước cờ lớn khác của tập đoàn Cẩm Tú, Mộ Dung Thanh Thanh cũng không thể phân thân, mà nhóm dân kinh doanh chính thống như Hà Minh Kiên lại không thích hợp. Nhất thời Tô Bình Nam không nghĩ ra đối tượng thích hợp nào.