Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 52 - Chương 52: Mở Tiệm Và Ăn Cơm

Chương 52: Mở tiệm và ăn cơm Chương 52: Mở tiệm và ăn cơm

Trong kỳ nghỉ, các thiếu niên tỉnh Thiên Nam chơi rất điên cuồng, bắn chim đập kính đủ kiểu.

Cho đến khi bọn hắn hắn đột nhiên phát hiện chẳng biết từ bao giờ có một dạng phòng game, trong đó đặt máy game thùng, đã xuất hiện khắp phố lớn ngõ nhỏ.

Giống như người lữ hành chết khát trong sa mạc, các thiếu niên rảnh rỗi bắt đầu ra sức cống hiến đồng tiền cuối cùng trên người cho phòng game.

Phòng game mở khắp nơi, các thiếu niên nhanh chóng phát hiện ra hễ là phòng game trực thuộc công ty Điện tử Cẩm Tú thì môi trường cực tốt, không có nhiều hạng người hỗn tạp hay là xảy ra tình trạng bắt nạt người khác.

Điều đáng tiếc duy nhất là không có nhiều phòng game của công ty Điện tử Cẩm Tú.

Bọn hắn không biết rằng Tô Bình Nam chỉ mở mười hai phòng game ở thành phố Thiên Đô.

Trên mười lăm tỉnh thành tuyến một của tỉnh Thiên Nam, trong đó bao gồm Thiên Đô và Phong thành, tập đoàn Cẩm Tú chỉ mở mười hai phòng game.

Thật ra ban đầu Tô Bình Nam không muốn xây dựng tiệm game, nhưng càng ngày càng có nhiều tiểu đệ dưới trướng hắn, cuối cùng hắn nảy ra ý định này. Hắn phải nuôi tiểu đệ.

Càng ngày càng có nhiều người ở Tô Gia thôn, huyện Trường Dương, Ô thành tìm hắn nương tựa. Đành chịu thôi, ai bảo hiện tại tên tuổi của hắn như mặt trời ban trưa chứ.

"Hào sảng, phóng khoáng, được yêu thích" là nhãn mác dính trên người hắn, hắn có rửa cũng không sạch. Hầu hết đám thanh niên muốn kiếm tiền đều thông qua các mối quan hệ để tìm đến hắn.

Tô Bình Nam nhốt mình trong phòng làm việc một buổi tối. Sau khi ra ngoài, hắn lập tức mở tiệm game với khí thế sấm rền gió cuốn. Thứ nhất là để nuôi người, thứ hai là để rèn người, hắn muốn dùng những tiệm game này làm đá mài đao. Hiện giờ người dưới trướng hắn vàng thau lẫn lộn. Từ năm 92 đến năm 98, hầu hết các ngành nghề mang lại món lợi kếch xù ở Hạ quốc đều là thâm dụng lao động, Tô Bình Nam cũng cần nhân thủ. Việc hắn phải làm bây giờ là mài giũa những người này thành nhóm công nhân viên trung thành nhất, có năng lực nhất.

Hiện giờ mấy doanh nghiệp hái ra tiền thuộc quyền sở hữu của hắn đều là tài nguyên cuồn cuộn, Tô Bình Nam ôm chí lớn, tất nhiên là hắn sẽ không cất số tiền này trong tài khoản để rồi mất giá. Trong mấy thập niên tới, Hạ quốc còn có lĩnh vực nào có thể lưu giữ giá trị và tăng giá trị tài sản hơn bất động sản đây?

Vị trí của một trăm tám mươi tiệm game đều do hắn đích thân dẫn người đến từng nơi ký hợp đồng thu mua với giá cao.

Về vị trí của mỗi tiệm game, hắn đều quan sát đường xá rất lâu rồi mới mua. Một trăm tám mươi địa điểm này đều nằm sát mặt đường thuộc khu vực hoàng kim sau này, tiêu tốn ba nghìn một trăm vạn của hắn.

Tô Bình Nam nhất ngôn cửu đỉnh trong tập đoàn Cẩm Tú, tất cả lãnh đạo cấp cao đều sùng bái hắn một cách mù quáng, không một ai phản đối, người nào người nấy đều ra sức phối hợp với hành động của hắn. Cho dù một số vị trí có vẻ bình thường, nhưng Tô Bình Nam lại mua với giá cao. Vậy mà những người này cũng chỉ lập tức làm việc, không hề nghi vấn chút nào.

Tô Bình Nam chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười to. Vào năm 92, hơn ba mươi triệu có thể hù chết người. Nhưng sau này, với số tiền ấy, hắn có thể mua được mười nơi đã là may mắn lắm rồi.

Cẩm Tú Các vẫn đông đúc như trước, tiếng người ồn ã và nhân viên phục vụ đi lại không ngớt trong hành lang khiến Tô Bình Nam rất thỏa mãn.

Hôm nay là lần thứ hai hắn đến Cẩm Tú Các dùng bữa. Một trăm tám mươi cửa tiệm đã sửa sang xong, máy móc cũng chạy thử hoàn tất. Hiện tại lão đại là hắn cần phải phối hợp với Tô Văn Văn và Quách Quang Diệu điều động người đến. Vả lại, lâu lắm rồi mọi người không cùng nhau ăn cơm, Tô Bình Nam dứt khoát quyết định dùng bữa cùng mấy huynh đệ dưới trướng tại nhà hàng của mình, tụ tập uống rượu.

Không ít nhân viên phục vụ tuyến dưới chưa từng gặp Tô Bình Nam đều xì xào bàn tán về vị sếp tổng thần long thấy đầu không thấy đuôi này.

Tú Tú mới đi làm tháng thứ hai, nàng sở hữu vóc dáng mảnh khảnh và gương mặt thanh tú đặc trưng của nữ tử tỉnh Thiên Nam.

Lòng bàn tay nàng đẫm mồ hôi vì căng thẳng. Nàng đã nghe sự tích về sếp tổng, nghe nhiều đến nỗi tai sắp mọc kén luôn. Nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy chân nhân. Hôm nay Tú Tú là nhân viên đón khách, bắt buộc phải hết sức cẩn thận. Ai cũng bảo sếp tổng rất nghiêm túc, vô cùng hung dữ, lỡ như mình mắc sai lầm thì không tìm được nơi nào trả mức lương ba trăm tệ ở đất Ô thành này đâu.

Tô Bình Nam nhìn ra nữ hài dẫn đường đằng trước đang căng thẳng, nên cố ý đi chậm lại, khẽ mỉm cười với đối phương để giúp nàng bớt căng thẳng.

Tú Tú thấy Tô Bình Nam nở nụ cười nhẹ, tâm trạng mới thả lòng chút. Nàng đang định lên tiếng thì trông thấy Quách Tổng mặt mày bưu hãn - người mà mỗi khi chạm mặt nàng đều phải khom lưng cúi đầu - đang cười lớn đi tới.

"Nam ca, hiện tại lần nào gặp ngươi cũng vội vội vàng vàng, hôm nay ta phải uống với ngươi vài ly."

Quách Quang Diệu hưng phấn ra mặt. Nghe nói hôm nay Tô lão đại muốn uống rượu với mình, hắn lập tức chạy tới.

Tô Bình Nam trừng hắn, bật cười mắng: "Nhiều người như thế mà ngươi vẫn bày ra đức hạnh này."

Tú Tú kinh ngạc đến nỗi trợn to mắt. Thường ngày trong mắt các nàng, Quách tổng chính là nhân vật lớn cực kỳ lợi hại, khắp Ô thành gần như không có ai không nể mặt hắn. Lần trước, bởi vì chút chuyện nhỏ mà giám đốc nhà hàng bị Quách tổng mắng, âm thầm khóc suốt ba ngày, ngày nào mắt cũng sưng húp như quả đào.

Bình Luận (0)
Comment