“Vì sao?”
Lý mẫu không hiểu.
“Nhà chúng ta không giúp được gì cho sự nghiệp của Tô Bình Nam. Hai đứa cũng còn trẻ, cho nên con gái của chúng ta phải xứng với người ta mới được.”
Lý mẫu cắt ngang lời Lý phụ: “Cái gì mà xứng hay không xứng? Nhiên Nhiên xinh đẹp như vậy, lại hiểu chuyện, vì sao lại không xứng với hắn?”
Lý phụ thở dài: “Bình thường, Nhiên Nhiên học một đống thứ như yoga, chạy bộ, cắm hoa… ngươi tưởng rằng con gái của mình thích sao? Sai, con gái là vì muốn ưu tú hơn.”
Lý mẫu không nói, Lý phụ lại nói tiếp: “Cho nên đi học và đào tạo chuyên sâu, có như vậy tầm mắt và khí chất mới tiến thêm một bước, hai bên mới cùng phối hợp được.”
“Nhưng Nhiên Nhiên đi rồi, khoảng cách giữa hai đứa nó lại càng xa. Nếu chẳng may trong khoảng thời gian này, Tô Bình Nam thay lòng đổi dạ thì làm sao? Thế đạo bây giờ, với loại nam nhân như thế, không biết có bao nhiêu tiểu cô nương thích hắn.”
Lý mẫu nói ra lo lắng của mình.
“Điều này ngươi yên tâm đi.”
Đầu dây bên kia, Lý phụ đốt một điếu thuốc: “Mặc dù ta không hiểu nhiều về Tô Bình Nam, nhưng trong mắt của ta, hắn là một người vô cùng có chủ ý, thuộc loại nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh. Huống chi, ưu thế lớn nhất của Nhiên Nhiên chính là con bé đã thích Tô Bình Nam từ khi hắn chưa phát triển sự nghiệp. Chỉ từ điểm này mà xem, rất nhiều nữ nhân về sau đều thua kém con gái chúng ta.”
“Ông trời phù hộ, hy vọng mọi thứ sẽ ổn với Tô tiểu tử. Nếu không, với tính cách của con gái, nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.”
Giọng nói của Lý mẫu trầm xuống: “Thật ra, ta phát hiện yêu một nam nhân bình thường sẽ tốt hơn. Như vậy ta cũng có thể yên tâm được một chút.”
“Cứ thuận theo tự nhiên đi.”
Lý phụ nói: “Ai có thể cam đoan gả cho người bình thường thì nhất định sẽ hạnh phúc? Huống chi, nếu không tiếp xúc thì thôi, đã tiếp xúc với loại nam nhân như Tô Bình Nam, chỉ sợ nhìn nam nhân khác, mắt con gái chúng ta cũng không thèm nháy một cái.”
…
Trong khi Lý Lạc Nhiên còn chưa quyết định ra nước ngoài du học hay không, Triệu Phong Duệ đã ngồi máy bay đi Tinh Điều quốc. Ngồi bên cạnh hắn còn có một nam nhân họ Dương, những người đi cùng đều gọi hắn là Dương ca.
“Kính thưa quý hành khách, máy bay sắp sửa khởi hành. Chào mừng quý khách đến với chuyến bay mang số hiệu CXXX của hãng hàng không phương Nam Hạ quốc. Hiện nay, chuyến bay đang cất cánh đến thành phố New York.”
Triệu Phong Duệ nghe tiếp viên hàng không thông báo những hạng mục cần chú ý, trong lòng vừa lo lắng vừa kích động. Hắn không biết lúc này đây, không chỉ chuyến bay ở Thiên Đô, hàng trăm nam nhân nữ nhân cổ áo thêu biểu tượng rồng Hạ quốc hai móng đều đang ngồi trên những phương diện giao thông của riêng mình mà xuất phát.
Mục đích của tất cả mọi người chỉ có một, thành phố tội lỗi của Tinh Điều quốc, Las Vegas.
Hiện tại, sự sùng bái của Aston Dell đối với Tô Bình Nam có thể nói phục sát đất để hình dung. Hắn thấy ông chủ thần bí phương Đông của hắn nhất định có ma pháp.
Cẩm Tú Thành vẫn đang xây dựng từng bước. Các thương vụ mua lại mà Tô Bình Nam ủy thác cũng bắt đầu khởi sắc. Hai khách sạn sang trọng và một đài truyền hình ở California đều có dấu hiệu nhả ra.
Trong khoảng thời gian này, người Chicago vẫn luôn sử dụng thủ đoạn bạo lực bức bách tập đoàn Cẩm Tú tiếp nhận điều kiện của bọn hắn. Dương Thiên Lý đều nhịn hết. Cho nên, hai bên không ngừng mâu thuẫn nhưng tình thế vẫn không mở rộng.
Rất nhiều người đều cho rằng người Hạ quốc nhu nhược, nhưng Aston Dell thì không. Một nam nhân dám ngang nhiên nhúng tay vào sự vụ của gia tộc Corleone, làm sao có chuyện e ngại người Chicago? Boss của hắn nhất định đang chờ một cơ hội. Sau đó, hắn nhận được điện thoại của Boss.
“Bill Linton chắc chắn sẽ tái đắc cử. Chúng ta cần đặt cược vào hắn để mở ra cục diện, Aston tiên sinh.”
Nghe Tô Bình Nam nói, Aston Dell nhịn không được khuyên một câu: “Boss, Linton tiên sinh làm không tệ lắm, nhưng trong lịch sử của Tinh Điều quốc vĩ đại, người có thể tái đắc cử vị trí cao nhất của đảng Dân chủ chỉ có một, chính là ngài Rosford vĩ đại.”
“Vì sao không thể có người thứ hai?”
Giọng điệu Tô Bình Nam rất bình tĩnh.
“Bởi vì đối thủ của hắn chính là Bush Junior của đảng Cộng hòa. Theo kết quả của cuộc thăm dò gần đây của CNN, Linton tội nghiệp của chúng ta kém hắn sáu điểm, nên về cơ bản là không thể tái đắc cử.”
Aston lặng lẽ đảo mắt, nhưng giọng điệu vẫn rất thành khẩn. Hiện tại không phải là cơ hội tốt để đầu tư vào Bill Linton. Mấy ngày trước, thậm chí CNN còn khiêu khích, châm chọc nam nhân tóc vàng có địa vị cao nhất này.
Nguyên nhân là do quý ông này nợ hơn chục nhân viên ba ngày lương vì không đủ kinh phí vận động, dù sự việc nhanh chóng được giải quyết nhưng chắc chắn nó đã trở thành trò cười của rất nhiều người.
Người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo. Trong mắt những người như Aston, đây chắc chắn là bằng chứng cứng rắn cho thấy ông Linton đã mất đi sự ủng hộ của các nhà tài phiệt.
“Ừm.”
Đầu dây bên kia, ông chủ phương Đông vẫn cứ thờ ơ, vẫn từ tốn nói như cũ: “Cứ dựa theo những gì ta nói mà làm đi.”
“Được rồi.”
Aston vẫn lặp lại lần nữa: “Boss, ta nghĩ ngươi cũng hiểu hậu quả nếu chúng ta thua cược, với tư cách là nhà tài trợ cho phe của Linton tiên sinh, chúng ta có thể gặp rất nhiều khó khăn trong tương lai. Mặc dù ta không nên hỏi, nhưng ta hiếu kỳ vì sao ngươi lại khẳng định như vậy?”
“Ta tin vào phán đoán của mình.” Tô Bình Nam nói với Aston: “Ngươi có nghe Hạ quốc có một thành ngữ không? Đó chính là đầu cơ kiếm lợi.”
Sau khi lẩm bẩm một vài từ của câu thành ngữ có phần hùng hồn này, Aston Dell bắt đầu một cuộc chấp hành đáng sợ.
Mặc dù hắn cũng không xem trọng phái Dân chủ sẽ chiến thắng nhưng vẫn cẩn thận thi hành quyết sách của Tô Bình Nam.
Quá trình giúp đỡ rất thuận lợi. Mặc dù chỉ gặp mặt Linton tiên sinh có ba phút nhưng Aston Dell đã hiểu ra, một khi đối phương chiến thắng, bố cục của ông chủ hắn ở Las Vegas sẽ càng thêm bằng phẳng.