Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 625 - Chương 625: Tô Bình Nam Rất Hợp Tiêu Chuẩn

Chương 625: Tô Bình Nam rất hợp tiêu chuẩn Chương 625: Tô Bình Nam rất hợp tiêu chuẩn

Người phát hiện ra Diệp An Ninh chính là Tô Bình Nam.

Mặc dù các nàng đã rất cẩn thận, nhưng Tô Bình Nam đã từng có khoảng thời gian lang bạt kỳ hồ kiếp trước nên sự cảnh giác đã khắc sâu vào trong xương tủy. Hai lần liên tiếp nhìn thấy cùng một chiếc xe khiến cho Tô Bình Nam cảm thấy không ổn. Hắn liền thuận miệng ra lệnh yêu cầu điều tra. Kết quả đã khiến Tô Bình Nam tức giận.

“Ta nghe nói ngươi không biết uống rượu?”

Tô Bình Nam cười hỏi. Ấn tượng của hắn đối với sự thẳng thắn của thanh niên này rất cao.

“Thỉnh thoảng cũng uống một chút.”

Phương Trọng đáp: “Chủ yếu là do tiền lương quá thấp, ta khống chế chi tiêu về phương diện xã giao rất nghiêm ngặt, chỉ có thể dùng một cái cớ như vậy.”

“Rất thú vị.”

Tô Bình Nam mỉm cười, ra hiệu cho nhân viên phục vụ rót đầy rượu cho đối phương: “Chúng ta sẽ đi thẳng vào mấy vấn đề. Ta muốn biết suy nghĩ của ngươi về khu vực phát triển trong tương lai.”

Thấy Tô Bình Nam bắt đầu đề cập đến chính sự, rất nhiều nhân viên trong sảnh tự động bước ra ngoài. Trật tự và quy củ sâm nghiêm khiến cho Phương Trọng được mở mang tầm mắt.

Một hỏi một đáp tiến hành rất nhanh.

Tô Bình Nam hỏi.

“Vì sao ngươi lại nghĩ đến một khu công nghiệp sản xuất ô tô?”

Phương Trọng không hề suy nghĩ, lập tức đáp ngay: “Điều này được quyết định bởi vị trí địa lý của Đông Phong gara và xí nghiệp sắt thép phương Bắc. Vị trí địa lý rất lý tưởng. Nếu ngươi muốn xây dựng một khu công nghiệp hàng đầu trong nước, ngươi phải lớn hơn và mạnh hơn, nhưng vẫn chưa đủ."

“Theo ta biết, mấy năm gần đây cái gọi là khu công nghệ cao nở rộ khắp nơi. Thiên Nam muốn trở nên mạnh hơn, mấu chốt nhất ở đâu?”

Tô Bình Nam không cho đối phương thời gian suy nghĩ, Phương Trọng vừa dứt lời, hắn đã lập tức hỏi ngay.

“Ăn một miếng mỡ thì không mập được. Hãy bắt đầu với xe dùng trong nông nghiệp và nâng cấp cơ sở hạ tầng cùng một lúc. Bây giờ xe nông nghiệp là điểm nhu cầu thực sự của thị trường, nhưng ta nghĩ nhiều nhất là trong mười hoặc mười lăm năm nữa, thị trường ô tô tư nhân sẽ hoàn toàn chiếm lĩnh. Đó mới là điều quan trọng nhất.”

“Ngươi không thể thu hút đầu tư một cách mù quáng, ngươi phải lựa chọn.”

Phương Trọng đang ở trong một trạng thái rất kỳ quái. Tô Bình Nam đối diện dường như là một đại nhân vật kiểm soát tất cả vận mệnh của hắn. Hắn bắt đầu không ngừng nói ra tất cả suy nghĩ của mình.

“Bây giờ là thị trường của người bán, đã đến lúc chúng ta rèn luyện kỹ năng nội bộ của mình và thu hút các nhà sản xuất quốc tế lớn. Tương lai của vận tải và hậu cần sẽ rất đáng sợ, chúng ta sẽ sử dụng các cụm công nghiệp để không chỉ đưa dây chuyền sản xuất của bọn hắn vào, mà còn có trụ sở chính, trung tâm nghiên cứu và trung tâm bán hàng của bọn hắn. Dần dần tiến tới các khu vực tập kết công nghiệp và các cơ sở gia công, chế tạo để trở nên lớn mạnh hơn.”

Cuộc nói chuyện giữa hai người không dài. Nửa tiếng sau, Tô Bình Nam ngừng hỏi, đưa ra một vấn đề sau cùng.

“Theo ý của ngươi, có khả năng thay đổi địa chỉ khu công nghệ cao không?”

“Không.”

Câu trả lời của Phương Trọng rất dứt khoát, hắn đẩy mắt kính lên, giọng điệu nhẹ nhàng lịch sự mang theo sự nghiêm nghị: “Năng lực vận tải của ba đường quốc lộ và bốn đường cao tốc không thể đổi được. Đây là vốn liếng lớn nhất của sự phát triển khu. Nếu không chúng ta sẽ không gia nhập Kim Phượng Hoàng.”

Hai bên kết thúc cuộc nói chuyện, nụ cười trên mặt Tô Bình Nam rất tươi.

“Nói rất hay. Nào, uống rượu đi.”

Tô Bình Nam nói xong, người bên dưới lập tức rót rượu cho Phương Trọng bởi vì kích động mà gương mặt có chút đỏ lên, nhưng ánh mắt nhìn hắn vẫn kính nể như cũ.

Tô Bình Nam là ai?

Nói một cách khoa trương, địa vị của hắn giống như một vị thần trong lòng nhân viên tập đoàn Cẩm Tú, chứ không chỉ là một người lãnh đạo tập đoàn đơn giản. Bất luận tầm nhìn, chiến lược, hay phương diện nào khác đều khiến tất cả mọi người phải quỳ bái. Tuy nhiên, một sinh viên mới tốt nghiệp tuổi tác còn trẻ lại có thể khiến cho Tô tổng liên tục đặt câu hỏi, trả lời rất lưu loát, hơn nữa nhìn qua có vẻ câu trả lời khiến cho boss cực kỳ hài lòng.

Cái này rất khó.

“Một bữa cơm trong này thường bao nhiêu tiền?”

Lý Long gặm bánh mì, nhìn Cẩm Tú Sơn Trang đèn đuốc sáng trưng, xe sang trọng ra vào như nước, cảm thấy giống như mình đang nhai rác.

“Bằng một tháng tiền lương của ngươi.”

Diệp An Ninh suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu ăn một cách thả ga, đoán chừng ngươi sẽ phá sản. Những thứ có thể bay trên bầu trời, chạy dưới mặt đất mà ngươi có thể nghĩ đến đều có trong này.”

“Cửa son lộ thịt ôi, ngoài đường đầy xác chết.”

Lý Long lập tức bỏ đi suy nghĩ vào trong đó tiêu phí, giọng điệu có chút chua xót. Hắn nói xong, liền nhìn dáng người tinh tế và da thịt trắng như tuyết của Diệp An Ninh, nghiêm túc hỏi một câu: “Tuy nhiên, Diệp Tử ngươi lại có cơ hội trong tương lai. Bây giờ không phải đang thịnh hành gả cho nhà giàu sao? Tướng mạo của ngươi không thành vấn đề.”

Diệp An Ninh trừng mắt nhìn bạn học cũ, cũng không muốn cãi nhau: “Chị đây phải tìm cái loại giàu nứt đố đổ vách kia kìa.”

“Tô Bình Nam rất hợp tiêu chuẩn.”

Lý Long quỷ thần xui khiến nói tiếp một câu: “E là tên đó cũng không biết mình có bao nhiêu tiền.”

“Ngươi là quán quân của kỳ thi công chức năm ngoái, tại sao lại chọn thi vào văn phòng xúc tiến đầu tư?”

Trong sảnh, Tô Bình Nam đổi đề tài.

“Không được chọn. Muốn ở lại Thiên Đô, đây chính là lựa chọn tốt nhất của ta rồi.”

Phương Trọng đáp lại, giọng điệu có chút đắng chát.

“Để ta cho ngươi xem một thứ.”

Tô Bình Nam búng tay, Lục Viễn lập tức đưa đến một tài liệu.

“Năm ngoái ngươi là quán quân. Người thứ hai tên là Lưu Quả Cảm, còn người thứ ba tên Hách Kiến Quân.”

Tô Bình Nam vừa xem tư liệu vừa nói: “Nghe nói khi phỏng vấn, ngươi đã dùng Cẩm Tú làm ví dụ, phản bác hai người kia thương tích đầy mình.”

Bình Luận (0)
Comment