Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là ông chủ Trịnh đã chặn đường mọi người. Ông chủ Ngô đã lớn tuổi rồi, lão Trịnh và Ngô lão nhị có mối quan hệ bạn học sâu đậm, hơn nữa cũng là người kế nhiệm hắn, làm cho hắn ngã xuống đối với mấy người còn lại đều có lợi.
Cho đến bây giờ, nhiều người đã đạt được mục đích của mình. Sau khi ông chủ Trịnh đã thỏa hiệp rõ ràng, những người khác rất có thể sẽ thu tay lại. Bởi vì đánh chết con rắn này không khó, khó là ở chỗ ông chủ Ngô chó cùng rứt giậu lại làm ra hành động quá khích gì, đây mới là điều khiến bọn bọn hắn lo lắng nhất...
Nếu người khác đã rút lui mà mình còn cố ý muốn động, như vậy lại trở thành một mình mình đối mặt với ông chủ Ngô nhị, đây chắc chắn là tự tạo cho mình một kẻ thù lớn.
Nếu như mình rút lui như vậy lại có một vấn đề, Tô Bình Nam sẽ như thế nào? Tập đoàn Cẩm Tú thuận lợi nhận được lợi nhuận lớn nhất của khu phát triển có phải là thứ Tô Bình Nam muốn hay không?
Nghĩ đến sự kiêu ngạo ẩn dưới nụ cười hoà nhã của Tô Bình Nam, đột nhiên Mạnh phụ hơi đau đầu.
…
”Bận rộn nhưng có trật tự.”
Đây là cảm giác trực quan nhất của Diệp An Ninh sau khi bước vào tòa nhà Cẩm Tú. Nữ tử có thể nhìn ra những người đó đều đang bận rộn thật sự chứ không phải làm việc kiểu ứng phó, nàng rất chắc chắn về điều này.
Các doanh nghiệp xí nghiệp cũng có nền văn hóa riêng.
Tính tình người lãnh đạo như thế nào thì hành vi của doanh nghiệp thường là phong cách đó. Cho nên tập đoàn Cẩm Tú làm việc phong cách sắc bén, tính công kích rất mạnh đồng thời rất có quy tắc.
Tập đoàn Cẩm Tú làm được đến mức này cũng không phải chưa từng xuất hiện những loại phong ba. Vốn là tập đoàn lớn liên ngành, mỗi người một việc, ai làm việc nấy, tình huống lén lút không phối hợp với nhau không phải chưa từng xảy ra.
Phương pháp xử lý của Tô Bình Nam rất đơn giản và thô bạo. Hao tổn nội bộ, sa thải.
Kéo bè kết đảng, sa thải.
Lợi dụng chính sách văn phòng dám lừa trên gạt dưới, sa thải.
Tô Bình Nam muốn làm như thế nào, những nhân vật thực quyền phía dưới như Tô Văn Văn và Quách Quang Diệu dĩ nhiên không chút do dự chấp hành tại chỗ, nên sau khi phát triển thành quái vật khổng lồ như vậy mà nội bộ của tập đoàn Cẩm Tú vẫn vận hành trơn tru, không dính một chút bệnh nào của doanh nghiệp lớn.
Điều này làm cho nhiều chuyên gia khá kinh ngạc.
...
”Mời ngồi."
Văn Tiểu Địch mỉm cười: “Hai mươi phút nữa Tô tổng sẽ gặp các ngươi, bây giờ các ngươi có thể nghỉ ngơi một chút. Thích uống gì? Trà hay cà phê?”
“Không cần đâu.” Lưu Ba Đào xua tay: “Chúng ta sẽ ngồi chờ.”
Hai mươi phút đồng hồ không hơn không kém.
Thời gian vừa đến, Diệp An Ninh ngay lập tức nhìn thấy nữ thư ký xinh đẹp giống bạch cốt tinh đi về phía hai người.
”Mười phút đồng hồ.”
Văn Tiểu Địch lên tiếng: “Mười lăm phút sau Tô tổng có một cuộc họp, cho nên hắn chỉ có thể cho các ngươi thời gian mười phút.”
Lưu Ba Đào mặt không đổi sắc, gật đầu một cái: “Vậy đủ rồi.”
…
Thời gian đẩy lùi về nửa giờ trước, tại Lý gia.
Lý Lạc Nhiên vừa chạy bộ xong. Nữ tử mặc một bộ đồ chạy bộ, tóc buộc tùy ý, cả người mùi mồ hôi mở cửa phòng ngay lập tức nhìn thấy An di và một nam tử trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách.
”Chào An di.”
Lý Lạc Nhiên lộ ra một nụ cười lễ phép mà xa cách, chào hỏi xong lập tức trở về phòng mình. Nữ tử vẫn luôn cố gắng, mỗi ngày nàng không ngừng chạy bộ, tập yoga, khiêu vũ, chỉ để có thể rạng rỡ đứng bên cạnh Tô Bình Nam.
Có công mài sắt có ngày nên kim.
Những thứ này đều có tác dụng tăng khí chất rất lớn, hơn nữa dung mạo lý Lạc Nhiên xuất chúng, cho dù là để mặt mộc không trang điểm người trẻ tuổi trên sô pha vẫn bị ngây ngốc ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Hiểu con không ai bằng mẹ, An di nhìn biểu cảm của con lập tức biết đứa con trai ngày thường mắt cao hơn đầu đã động lòng. An Hồng Mai cũng cực kỳ kinh ngạc khi thấy con gái Lý gia xinh đẹp có khí chất như vậy.
Nàng vẫn biết con gái lớn của nhà lão Lý xinh đẹp, chỉ là không ngờ mới chỉ hơn một năm không gặp nữ tử đã trở nên xinh đẹp động lòng người như vậy.
”An tỷ, mời uống trà.”
Lý mẫu rất nhiệt tình, tối qua bà rối rắm cả đêm, cảm thấy con gái nói rất đúng, tuy nói một nữ trăm nhà hỏi không có gì xấu hổ, nhưng muốn tìm một người mạnh hơn Tô Bình Nam, cho dù là bằng một nửa nam hài kia cũng khó như lên trời.
Mình cũng không thể mất lòng Tô tiểu tử, vẫn nên sớm nói rõ thì tốt hơn, bằng không nếu bị hắn hiểu lầm thì chắc hối hận đến xanh ruột.
An Hồng Mai lớn hơn Lý mẫu hai tuổi, xem như là bạn cũ mấy chục năm, chức vị cũng cao hơn Lý mẫu, ở cùng một cơ quan cùng chăm sóc lẫn nhau, quan hệ coi như rất thân thiết.
”Khải Hoàn, không phải gần đây ngươi đang giúp một ông chủ nào đó sao, người ta tặng trà cho ngươi giữ lại cũng lãng phí, Lý thúc của ngươi thích uống trà, hôm nào ngươi mang đến đây tặng hắn đi.”
An Hồng Mai nhận lấy chén trà, giọng điệu khoe khoang, nàng quả thật rất hài lòng với con trai mình. Đây cũng là lợi thế lớn nhất của nàng khi tới Lý gia.
”Được, ngày mai ta sẽ đưa tới đây, dù sao cũng có xe, rất thuận tiện.” Con trai của An Hồng Mai là Triệu Khải Hoàn trả lời rất nhanh.
Hai mẹ con này phối hợp cũng không tồi, trong lúc im hơi lặng tiếng đã khoe khoang hai điều kiện ưu thế là công ty nơi con trai mình làm việc và nhà mình có xe. Bỏ qua cái khác không nói, quả thật Triệu Khải Hoàn cũng được xem là một người trẻ tuổi ưu tú, điều kiện rất tốt. Vóc người cao gần một mét bảy mươi lăm, mày rậm mắt to, hơn nữa công ty đang làm việc rất tốt, người cũng linh động, đã nắm trong tay chút thực quyền, ngày thường còn lợi dụng quan hệ bạn bè làm ăn kiếm chút tiền, xem xét toàn diện thì đây một thanh niên lý tưởng.