Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 638 - Chương 638: Có Thể Làm Tướng Quân

Chương 638: Có thể làm tướng quân Chương 638: Có thể làm tướng quân

Lý mẫu nghe cũng hiểu ý của hai người, vẫn theo lời An Hồng Mai nịnh nọt một câu: “Khải Hoàn đã mua xe rồi à.”

“Khụ.”

Mục đích đạt được rồi nhưng hắn cũng phải khiêm tốn, Triệu Khải Hoàn hơi rụt rè nói: “Đó là một chiếc Santana, cái này chỉ dùng cho ngày bận rộn thôi, hai chiếc chạy cho tiện một chút.”

“Ồ.”

Lý mẫu lại không có biểu hiện hâm mộ một chút nào, bây giờ nói đến xe nàng còn hơi đau đầu. Con gái tốt nghiệp đại học không trở về Thượng Hải nữa nên Tô Bình Nam dứt khoát bảo mấy người Ruth đưa mấy chiếc xe Nobel tặng về Tương Nam.

Tô Bình Nam suy nghĩ rất đơn giản, nữ tử thích chiếc xe kia.

Nhưng vấn đề là hai vợ chồng Lý gia rầu thúi ruột. Mấy chiếc xe chiếc nào cũng chói mắt, tạo hình thì càng lúc càng phô trương, làm cho Lý Văn Minh cả đời khiêm tốn thấy đau đầu. Lại hỏi giá cả, càng há hốc mồm.

Không được, tuyệt đối không được.

Con gái ta chỉ nói là bạn bè chứ cũng không kết hôn. Chuyện người ta đưa xe làm người Lý gia cổ hủ mà thành thật có cảm giác xấu hổ. Huống chi còn đắt như vậy, nếu bị xước một miếng phỏng chừng mấy ngày cũng đau lòng không ngủ được, vì thế hai vợ chồng già liên tục oanh tạc suốt một đêm, rốt cục xe cũng bị hốt về chi nhánh Cẩm Tú ở Tương Nam, nhưng vì thuận tiện, Lý Lạc Nhiên vẫn để lại một chiếc xe việt dã màu trắng, một chiếc xe có tạo hình thoạt nhìn không khác gì những chiếc xe khác trên đường.

Lý mẫu cũng không biết hiệu xe gì, chỉ biết trên chìa khóa có một cái logo hình cây đinh ba.

"An tỷ à, chuyện là như vầy, tất cả là lỗi của ta, ta không nói rõ ràng, con gái ta chưa muốn nói chuyện...” Trong khi Lý mẫu ngã bài, cửa phòng ngủ vang lên. Lý Lạc Nhiên đã thay quần áo xong, nữ tử mặc váy thêu tơ tằm ung dung đi ra.

”An di, ta biết ý của các ngươi, nhưng mà thật xin lỗi ta đã có bạn trai rồi.”

Lý Lạc Nhiên bình tĩnh, cất giọng đi thẳng vào vấn đề.

Kỳ lạ là An Hồng Mai không hề tức giận. Ở trong mắt nàng, Lý Lạc Nhiên có dáng vẻ đoan trang, thần thái khí chất nói không nên lời. Chính là khí chất này đã ngăn An Hồng Mai bị từ chối kia không phát nộ, nàng nhìn Lý mẫu đang ngại ngùng rồi nhẹ giọng hỏi: “Đừng gạt a di, Khải Hoàn rất ưu tú, các ngươi có thể tiếp xúc thử xem... Tình yêu đại học không đáng tin cậy đâu...”

"Đáng tin cậy.”

Nữ tử mỉm cưới cắt ngang lời nói của An Hồng Mai, trên mặt nàng hiện lên vẻ hạnh phúc rạng ngời.

”Đi thôi.”

An Hồng Mai đã quen hất hàm sai khiến người khác rồi, nhưng đối mặt với sự thanh nhã của Lý Lạc Nhiên vậy mà một câu ác độc cũng không thốt ra được, chỉ còn biết lôi lôi kéo kéo đứa con trai còn đang si ngốc nhìn đối phương đi về.

Tòa nhà Cẩm Tú, tầng tám mươi, văn phòng chủ tịch.

Hai người chờ hai mươi phút đồng hồ thì cửa phòng làm việc của Tô Bình Nam mở ra.

”Ta rất bất ngờ khi ngươi đến gặp ta. Nhưng phải có một cái gì đó là chỗ dựa của ngươi.” Tô Bình Nam cười ngẩng đầu nói, không có một chút độc đoán cùng kiêu ngạo, ngược lại rất lễ phép vẫy tay ra hiệu hai người ngồi xuống.

Diệp An Ninh không nói gì, đây là lần thứ hai nàng tiếp xúc gần với Tô Bình Nam, cảm xúc của nữ nhân lần này càng sâu sắc hơn so với lần đầu tiên. Nam nhân đáng sợ này cứ bình tĩnh ngồi ở chỗ đó, nhưng khí thế mãnh liệt làm cho nàng hơi không thở nổi.

”Ta hiểu rõ phong cách làm việc của tập đoàn Cẩm Tú, một khi làm tuyệt đối sẽ không chừa đường sống. Ta sắp về hưu rồi, muốn Tô tổng giơ cao đánh khẽ, tha cho mấy học trò của ta.”

Lưu Ba Đào lên tiếng, ánh mắt nhìn thẳng Tô Bình Nam.

”Ta nghe không hiểu.”

Tô Bình Nam mỉm cười, thân thể dựa về phía sau, thong thả châm xì gà: “Ta chỉ là một người làm ăn.”

“Đây là tất cả tư liệu điều tra của chúng ta, tuy rằng không hữu dụng lắm, nhưng đối với Tô tổng mà nói, có thể bổ sung thiếu sót cũng coi như là một lời nhắc nhở.”

Lưu Ba Đào rất thức thời đứng dậy đặt túi da màu đen của hắn ở trên bàn làm việc của Tô Bình Nam, đồng thời cũng nở nụ cười như có như không nói: “Ta biết Tô tổng sẽ lại sai người lấy được nó, cho nên ta không làm phiền người khác, tự ta đem tới cho ngươi.”

“Không đủ." Tô Bình Nam lắc đầu: “Cái này ngươi đưa vẫn không đủ, ta lấy được nó chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.”

“Ngày thứ ba sau khi ta thành lập tổ nhỏ, khi lấy một ít tư liệu của tập đoàn Cẩm Tú phát hiện một chuyện, còn có người khác cũng muốn thu thập tư liệu Cẩm Tú.” Những lời tiếp theo của Lưu Ba Đào khiến trong lòng Tô Bình Nam coi trọng hơn.

”Người đó chắc chắn là đến từ Thịnh Kinh, rất bí mật. Đây là tin tức ta đã mất rất nhiều nỗ lực để nghe ngóng.” Sau khi nói xong, Lưu Ba Đào rất nghiêm túc quan sát thần thái Tô Bình Nam, sau khi nhìn thấy vẻ lạnh nhạt và thần thái không hề thay đổi của đối phương thì thở dài.

”Trong lòng có sấm sét nhưng nét mặt lại như mặt hồ yên tĩnh, có thể làm tướng quân.” Lưu Ba Đào nhìn thấy binh pháp Tôn Tử trưng bày trên giá sách khổng lồ trong phòng làm việc: “Tô tổng, ngươi sinh nhầm thời rồi.”

”Trong lòng có sấm sét nhưng nét mặt lại yên tĩnh như mặt hồ, có thể làm tướng quân.”

Khi Lưu Ba Đào nhìn thấy quyển Binh Pháp Tôn Tử trên giá sách khổng lồ của Tô Bình Nam thì đột nhiên cất lên câu này.

Diệp An Ninh cũng nhìn chằm chằm vào giá sách khổng lồ, nàng am hiểu phân tích lý luận, quen bắt đầu từ những thứ chi tiết nhất. Nữ tử đã rất ngạc nhiên khi thấy rằng nhiều cuốn sách có vết tích sờn rách.

Tô Bình Nam ở tập đoàn Cẩm Tú là một kẻ độc tài, văn phòng của hắn sẽ không để cho người khác tùy ý vào, huống chi là lật xem sách vở, vậy chỉ có thể nói rõ một chuyện.

Những cuốn sách này được chính Tô Bình Nam đọc.

Tôn Tử binh pháp, tư trị thông giám, sử ký, quốc phú luận, thực tiễn luận...

Nhìn những quyển sách này nữ nhân có hơi không thể tin được đây thật sự là thứ mà Tiểu Hồng Bào vô pháp vô thiên, hung hãn mà tư liệu tra được đang đọc.

Bình Luận (0)
Comment