Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 675 - Chương 675: Tính Cho Ta Một Phần

Chương 675: Tính cho ta một phần Chương 675: Tính cho ta một phần

"Nhân chủ chi đại vật, phi pháp tắc thuật."(*)

(*) Đây là thuyết trị quốc của Hàn Phi Tử (280 – 232 TCN), sống cuối đời Chiến Quốc, trong giai đoạn Tần Thủy Hoàng đang thống nhất đất nước Trung Quốc. Tư tưởng chủ yếu của Hàn Phi Tử là thuyết Pháp trị, đề cao phương pháp dùng thế, dùng thuật, dùng luật pháp để trị nước.

Trong mắt Tần Tử Khâm cách nói chuyện của Tô Bình Nam hoàn toàn không giống một người chưa tốt nghiệp trung học, lần đầu tiên câu nói nổi tiếng của Hàn Phi Tử khiến cho khiến nữ tử hiểu được sự hào kiệt và hùng tâm tráng chí của nam nhân này.

”Nếu ngươi nói ra lời này ở thời cổ đại, thân phận và giọng điệu của ngươi cũng đủ khiến ngươi bị mất đầu.”

Tần Tử Cẩm nhìn nam nhân ngạo mạn so sánh mình với Tần Thủy Hoàng, cất giọng nghiêm túc: "Của cải Cẩm Tú đã rất lớn, phát triển đều đặn theo quỹ đạo, ngươi không muốn làm một phú ông giàu có an ổn hay sao?"

“Người sống cả đời chỉ mong giàu sang thì không phải quá nhàm chán hay sao, Tô Bình Nam ta cho dù không làm được tung hoành ngạo nghễ cũng mong không bao giờ phải cúi đầu.”

Nghe được lời nói của nam tử, Tần Tử Khâm sửng sốt một chút, nhìn Tô Bình Nam một cái giống như nhìn thấy bóng dáng của những anh hùng thời loạn trong lịch sử.

”Nghìn quân dễ được, một tướng khó cầu.”

Tô Bình Nam nhìn mặt mũi tú lệ của nữ nhân rồi nói tiế. Mắt hắn trong sáng, hoàn toàn không có một chút tham vọng chiếm hữu mà nữ nhân thường xuyên nhìn thấy trong mắt nam nhân khác: “Thỏ khôn còn có ba hang, huống chi là Cẩm Tú. Gia nghiệp của ta quá lớn, thị trường tư bản có thể cung cấp cho ta đủ vốn duy trì, ta đương nhiên phải nhúng tay vào.”

“Ngươi tin tưởng ta vậy sao?”

Giọng Tần Tử Khâm yếu ớt, trong lời nói không còn kiêu ngạo lúc ban đầu, bởi vì bất kể nội tâm kiêu ngạo như thế nào, nàng vẫn là một nữ nhân.

”Ta đã điều tra hồ sơ đầu tư hai năm nay của ngươi, cũng đã xem mấy bài luận văn của ngươi, ta đánh giá ngươi là kỳ tài hiếm có.”

Tô Bình Nam nói rất trịnh trọng, hắn có tư cách nói mấy câu này không phải vì sự giàu có của hắn, mà là vì trải nghiệm của hắn trong một thời không khác.

Càng trưởng thành, càng ngày hắn càng nắm chắc những phương hướng phát triển mơ hồ trước đây, vậy mà nữ nhân này chỉ cần dựa vào phân tích tin tức là có thể suy luận ra rất nhiều quỹ đạo phát triển sau này, đây mới là nguyên nhân hắn tin tưởng Tần Tử Khâm như thế.

”Tập đoàn Cẩm Tú muốn trở thành quỹ lượng tử của châu Á?”

Nữ tử nói đến vấn đề chuyên môn là giọng lập tức trở nên sắc bén: “Nhật Bản đoạt lấy quỹ lượng tử một trận thành danh, cơ hội cho Cẩm Tú ở đâu?”

“Tại sao không phải là cả thế giới?”

Tô Bình Nam hỏi, giọng kiêu ngạo như trước: “Chỉ là bắt đầu từ châu Á trước mà thôi.”

Lời nói tiếp theo của nam nhân thật sự đả động đến nữ tử, lần đầu tiên Tần Tử Khâm biết trên thế giới thật sự có nam nhân tầm nhìn lâu dài mà độc ác như vậy, nàng tâm phục khẩu phục: "Cơ hội nằm ở Đông Á.”

Sắc mặt Tô Bình Nam có vẻ hơi dữ tợn: “Nền kinh tế bốn con rồng châu Á phát triển quá nhanh, vì muốn trở thành trung tâm tài chính thế giới mới, bọn hắn đã buông lỏng kiểm soát tài chính, thực thi tự do tài chính, lại không nghĩ tới việc tăng trưởng kinh tế của bọn hắn hoàn toàn dựa vào đầu tư mở rộng.”

“Bọn hắn đang muốn chết, như vậy Cẩm Tú sẽ cho bọn hắn toại nguyện.”

Không biết vì sao, lời nói cực kỳ ngông cuồng của nam tử cũng không khiến Tần Tử Khâm phản bác, bởi vì trực giác của nữ tử mách bảo nàng cách nói này cực kỳ có khả năng thực thi.

Cuối cùng nữ nhân đã mở túi hồ sơ, mặc dù nàng biết điều đó có nghĩa là gì.

Nội dung bên trong có chút chấn động, ít nhất nàng cũng tìm được trên tờ giấy ghi danh sách người giao hàng có ghi chú của ba nhân vật lớn.

”Có tóc thì rất dễ nắm đầu.”

Tô Bình Nam cười giải thích một câu: “Ở Thiên Nam, chuyện có thể giấu ta ít đến đáng thương.”

“Ngươi là một kẻ điên.”

Đây là lần đầu tiên có người trực tiếp đánh giá Tô Bình Nam như vậy, Tần Tử Khâm cảm thán: “Nhưng cũng là một thiên tài.”

Cho dù đó là sự kiểm soát Thiên Nam đáng sợ của tập đoàn Cẩm Tú hay ý tưởng một tập đoàn chỉ mới thành lập được vài năm đang thực sự muốn cướp đi thành tựu hàng chục năm của bốn con rồng châu Á, thì Tần Tử Khiêm vẫn cho rằng nam nhân này đã đủ điên rồi.

”Đây chỉ là bước đầu tiên.”

Tô Bình Nam cũng không nói tiếp, bước tiếp theo là tận dụng mức định giá thấp của Cẩm Tú trong thời gian ảm đạm, và lợi dụng mức định giá thấp này để can thiệp hoàn toàn vào một số ngành công nghiệp trụ cột của các quốc gia, trong đó có vận tải biển và ngành tài chính là quan trọng nhất.

Nữ nhân cũng không tiếp tục hỏi, bây giờ trong đầu Tần Tử Khâm còn nhớ lại mấy câu nói kia của Tô Bình Nam.

”Cho dù thành công hay thất bại, Tô tổng, sau trận chiến này tập đoàn Cẩm Tú nhất định sẽ được ghi tên vào lịch sử tài chính thế giới.”

Mắt Tần Tử Khâm dần trở nên nóng bỏng: “Tính cho ta một phần.”

“Được.”

Tô Bình Nam gật đầu, nội tâm kiêu ngạo khiến hắn không định theo ông trùm tài chính ăn chút lợi nhuận nhỏ theo quỹ đạo kiếp trước, hắn quyết định thu xếp để ra tay trước, hòng thu được lợi nhuận tối đa.

”Thì ra tình yêu chính là cảm giác này.”

Thiếu nữ kia đang hoài xuân. Lâm Vãn Tình nằm trên giường ở ký túc xá, nhớ tới cảnh tượng ngày hôm nay, khuôn mặt nữ tử hơi nóng lên.

“Ta hận tên mập kia! Nhất là tên mập vừa già vừa xấu!"

Nghĩ đến nam nhân béo mập đột nhiên xông ra xen vào cuộc gặp gỡ của nàng, Lâm Vãn Tình đột nhiên trở nên cáu kỉnh. Nàng không quan tâm đến cảnh xuân của mình đang lộ, trên giường chỉ mặc một bộ đồ ngủ và la hét.

Bình Luận (0)
Comment