Tiểu Ans đương nhiên hiểu đạo lý có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục. Hắn lập tức đứng dậy. Bây giờ mà đi tìm một người thì hoàn toàn không thực tế. Hắn cần một bản danh sách khách quý.
Tiểu Ans đang vội vã rời đi lướt ngang qua Tô Bình Nam. Hắn thật sự kinh ngạc khi một gương mặt phương Đông xuất hiện trong bữa tiệc tối như thế này, nhưng sự việc quá khẩn cấp, hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều. Tiểu Ans chỉ nhìn Tô Bình Nam một cái rồi rời đi ngay.
Tô Bình Nam rất lịch sự gật đầu chào Tiểu Ans. Bây giờ không giống với sau này. Khi đó, người giàu có Hạ quốc đã đạt thành nhận thức chung của thế giới. Còn hiện tại, người Hạ quốc xác thực rất ít khi xuất hiện trong trường hợp này. Cho nên, sự có mặt của hắn đã dẫn đến không ít sự hiếu kỳ của mọi người.
Hiếu kỳ tất nhiên sẽ tiếp xúc.
Rất nhiều người đều biết rằng, một người phương Đông muốn tiến vào những nơi thế này thì cánh cửa sẽ cao hơn. Nếu Tô Bình Nam được mời, nói rõ người này nhất định không phú thì quý. Tác dụng ban đầu của sự kiện này chính là mọi người mở rộng vòng quan hệ của mình. Một lát sau, đã không ít người bước đến chào hỏi Tô Bình Nam.
Vốn chỉ là tò mò, nhưng sau khi tiếp xúc, rất nhiều người lại càng thêm hứng thú.
Người phương Đông này rất đặc biệt.
Mặc dù hắn luôn tỏ ra rất lịch sự, nhưng khí chất trong xương của hắn khiến cho mọi người cảm giác rằng hắn chính là thượng vị giả.
Một đường đi tới, Tô Bình Nam đã sớm cởi bỏ hơi thở hoang dã trên người. Khi các cơ cấu khác nhau của tập đoàn Cẩm Tú dần được hoàn thiện, nguồn lực tài chính ngày càng mạnh mẽ khiến hắn trông tự tin và hấp dẫn hơn.
Không ai ngờ tiệc chiêu đãi còn chưa bắt đầu, người được để mắt nhất không phải là các ông lớn ở New York mà là một thanh niên đến từ phương Đông.
Khi bài phát biểu của chủ nhân buổi lễ cùng đoạn video tình yêu được phát ra, buổi tiệc chiêu đãi chính thức bắt đầu. Tô Bình Nam chú ý tới nhân vật mục tiêu ngồi ở hàng ghế đầu tiên rõ ràng sắc mặt đã rất khó coi. Ngay khi trò chuyện với người khác cũng lơ đễnh.
“Boss.”
Khác với Tô Bình Nam chẳng để ý khi bị xếp ngồi ở hàng thứ ba, Aston và phiên dịch đi cùng lại không hài lòng với vị trí được sắp xếp.
Hắn thấp giọng nói: “Có đôi khi chúng ta cần phải công khai hơn một chút ở cái nước Tinh Điều quốc này. Nếu không phải boss và mọi người thích giữ thái độ khiêm tốn, lẽ ra vị trí của chúng ta nên xếp ở hàng thứ nhất rồi. Dù sao đây cũng không phải là một cuộc đấu giá quốc tế.”
“Thần bí có đôi khi thu hút sự chú ý của mọi người hơn là sức mạnh.” Tô Bình Nam không để ý. Lần này, cánh cửa bữa tiệc không tính là quá cao. Hắn cũng không dự định phô bày toàn bộ thực lực của tập đoàn Cẩm Tú cho bên tổ chức biết.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, ánh đèn của bữa tiệc dần dần mờ đi, ngoại trừ ánh nến trên bàn, gần như toàn bộ ánh sáng đều tập trung vào sân khấu chói mắt.
Có lẽ là vì muốn gây oanh động, có lẽ là để không khí bước vào cao trào sớm hơn, trong phần giới thiệu du dương trầm bổng của người dẫn chương trình, bức tranh nổi tiếng thuộc về lão Totti lần đầu tiên xuất hiện.
“Ồ?”
Tiếng kinh hô liên tiếp của nữ nhân vang lên, điều này chắc chắn đã làm gia tăng cảm giác hư vinh phù phiếm của những nhân sĩ thành đạt.
Nhìn thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào Totti Ans, Tô Bình Nam cười lạnh. Hắn có thể nhìn thấy sự đắng chát ẩn sâu trên gương mặt nhân vật mục tiêu luôn làm ra vẻ hiền lành kia.
Người dẫn chương trình đầy xúc động trước chủ đề này, hùng hồn giới thiệu về lịch sử và giá trị của bức tranh, đồng thời ca ngợi lòng tốt không cần tán dương của Totti tiên sinh.
“Giá khởi điểm là 1,7 triệu đô la.”
Ngay khi giọng nói của người dẫn chương trình cất lên, một người nào đó ở ngoài cùng bên trái của hội trường đã giơ tấm biển: “Hai triệu.”
Tô Bình Nam không ra hiệu cho Aston Dell giơ biển hiệu mà chỉ nhìn chủ nhân của bức tranh đầy ẩn ý, khẽ lắc đầu.
“Người này rất dễ khống chế.” Tô Bình Nam nói.
Hắn cảm thấy là một người bày bố cục thì tâm tư nhất định phải kín đáo, vui mừng không lộ. Một sự vật bên ngoài cùng với một lần sai lầm đã khiến cho Totti Ans thất thố như thế. Như vậy, chỉ cần bắt chuẩn nhược điểm của đối phương sẽ không khó để khống chế hắn trong lòng bàn tay.
Khi các tấm bảng tiếp tục được giơ lên, giá của bức tranh cuối cùng dừng lại ở mức ba triệu đô la. Những người đang ngồi đây không ai là ngốc cả. Nếu không có lý do đặc biệt, giá sẽ không bao giờ cao hơn so với giá thị trường.
Totti kìm nén sự tức giận đối với Rank trong lòng, cố gắng nặn ra một nụ cười có chút khó coi.
Tiểu Ans đã quay lại. Không cần nói chuyện, chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt như đưa đám của con trai, lão Totti cũng đã hiểu hết mọi chuyện, nhưng trước mặt mọi người, hắn không thể không làm ra vẻ vui mừng.
“Bốn triệu.”
Giọng nói đanh thép của người dẫn chương trình khiến nhiều người, trong đó có cả lão Totti phải chú ý đến người giơ bảng.
Tô Bình Nam mặt không biểu cảm nâng ly với lão Totti, sau đó uống một hơi cạn sạch. Mồi câu đã đến tay, bây giờ đã đến lúc hạ cần.
Trong mắt Totti Ans, nam nhân phương Đông bí ẩn đó dường như sở hữu khối tài sản vô cùng đáng kinh ngạc. Sau khi nâng ly chúc mừng với hắn, đối phương vẫn không ngừng tiêu tiền. Hôm sau, hắn vẫn vung tiền với mức giá cao hơn hẳn so với thị trường. Không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng thì kinh người.
Phương thức tiêu tiền của Tô Bình Nam không khỏi khiến người chủ trì lẩm bẩm trong lòng. Hắn không chỉ một lần quay đầu nhìn về phía chủ nhân của bữa tiệc. Cả người hắn càng lúc càng hưng phấn sau khi nhận được câu trả lời bảo đảm không có vấn đề gì của bên kia.
“Hai mươi ngàn.”
“Ba trăm năm mươi ngàn.”
“Ta lấy.”
Những phát súng dũng mãnh liên tục và thái độ bình tĩnh của Tô Bình Nam khiến toàn trường lập tức vỗ tay như sấm, người dẫn chương trình lại càng phấn khích hơn. Vì dù thế nào thì bữa tiệc cũng đã tổ chức thành công rực rỡ với rất nhiều khách mời cao cấp.