”Này, người châu Á.”
Khu phố Parker vắng vẻ, một vài người da đen mặc áo ấm rộng có biểu cảm uốn éo và xoay người theo điệu nhạc bạo lực phát ra từ tai nghe.
Khoai Tây Yubo cầm đầu dừng động tác, hắn ta lớn tiếng quát mắng chiếc xe địa hình Dodge đậu bên đường gần nửa tiếng đồng hồ không nhúc nhích: "Biến khỏi đây, đừng cản trở việc buôn bán của chúng ta, đây không phải là địa bàn của các ngươi."
Cửa sổ xe địa hình Dodge màu đen mở ra, hiện rõ một gương mặt người phương Đông đang nhai kẹo cao su, sau khi nghe được giọng nói của hắn vẻ mặt vẫn lạnh lùng thờ ơ như trước, thậm chí tiếng nhạc trong xe dường như càng lớn hơn một chút.
”Yubo.”
Một người da đen có lỗ mũi hếch lên trời nở nụ cười nhạo báng: “Khó trách biệt danh của ngươi là Khoai Tây, ngay cả những con khỉ da vàng này cũng không sợ ngươi.”
“Ngày quỷ gì vậy không biết.”
Yubo lắc lắc đầu, vòng cổ to trên cổ lay động không ngừng theo động tác của hắn.
”Hôm nay những con nghiện chết tiệt kia không biết chết ở đâu, hàng thì không bán được, vậy mà lại còn có người khiêu khích ta, ta muốn dạy cho bọn hắn chút bài học.”
Dưới ánh mặt trời ban ngày, Yubo tùy tiện lấy ra một thanh CZ75 màu bạc từ bên hông, lập tức đi thẳng tới. Theo động tác của hắn, rất nhiều thành viên bang hội phân tán ở góc đường lập tức đặt tay lên bên hông, mắt nhìn chằm chằm mọi chuyện sắp phát sinh.
”Ngươi muốn chết sao?"
Yubo cũng không bóp cò ngay mà tàn nhẫn chĩa khẩu súng CZ75 yêu quý nhất của hắn thẳng vào ót đối phương từ cửa sổ xe. Ngoài dự liệu của hắn, người phương Đông này không hoảng sợ yếu đuối như trong ấn tượng của hắn, hơn nữa người đó còn có vẻ mặt bình tĩnh quay đầu nhìn hắn hỏi: “Có một mối làm ăn lớn, có muốn nói chuyện hay không?”
Yubo nghe khẩu âm tiếng Anh rất nặng của đối phương thì hơi ngây người, tiếp theo hắn mới nhìn thấy bên trong xe Dodge to như vậy còn có mấy người phương Đông đang ngồi, trong đó một người dùng AK47 đang trực tiếp chỉ vào đầu hắn.
Đối phương là kẻ lão làng, vì tư thế chộp lấy thân súng đè xuống có thể khống chế lực giật trong lúc nổ ở mức lớn nhất.
”Mối làm ăn gì?”
Yubo cũng không sợ hãi, bởi vì trên đường phố này đều là người của bọn hắn, những người này dám động thủ nhất định không thể chạy thoát được.
”Một mối làm ăn lớn sáu nghìn pounds.”
Người phương Đông kia nói ra một con số khiến Khoai Tây ngây người một hồi cũng không hết ngạc nhiên: ”Tiểu tử, ngươi đang nói đùa phải không?”
Yubo cố ép trái tim đang điên cuồng nhảy loạn trong lồng ngực xuống, hắn thu hồi súng ống, vẻ mặt thay đổi cực kỳ nghiêm túc.
”Có người bạn từng nói với ta, số lượng lớn như vậy tìm Johnny tiên sinh mới là lựa chọn tốt nhất, nhưng ta không thích hắn.”
Giọng của người phương Đông hơi khinh bỉ: “Xem ra là ta sai rồi, các ngươi chỉ là bọn côn đồ tiểu tốt.”
“Thứ Johnny có chúng ta cũng có.”
…
Phòng tiệc trên tầng ba mươi bảy của tòa nhà Empire State được trang trí lộng lẫy, thậm chí họa tiết trên tường cũng thể hiện sự sang trọng của châu Âu thời Trung cổ. Cùng với những ngọn đèn pha lê lộng lẫy, nơi đây trông có bầu không khí vô cùng cao cấp.
”Ta vẫn chưa già.”
Totti Ans, người đứng đầu hiệp hội Xe tải Illinois, là một ông già với mái tóc bạch kim và đôi má gầy. Mặc dù hắn vẫn đứng thẳng trước mặt mọi người và giọng nói sang sảng, nhưng không thể phủ nhận rằng hắn đã già. Khoảnh khắc này, hắn có một sự tức giận bị kìm nén trên khuôn mặt.
“Có chuyện gì vậy?"
Levan Ans là con trai út của Totti Ans, cũng là người được hắn coi trọng nhất, lần này là tiệc rượu tụ tập của người nổi tiếng, đương nhiên hắn muốn đi cùng ba đồng thời cũng có thể phát triển quan hệ của mình. Lão Totti khoát tay cho bồi bàn bưng khay đi xa mới nhỏ giọng nói: “Tiệc rượu sắp bắt đầu, nhưng tên Frank mắc dịch kia vẫn chưa tới, điện thoại cũng gọi không được.”
Levan Ans lập tức hiểu sự việc có vẻ không ổn.
Bức tranh kia là một sự phiền toái lớn, mà lần đấu giá này Frank cố ý tìm kiếm găng tay trắng, song phương đã đạt đến nhất trí, Frank bỏ tiền ra mua lại bức tranh nổi tiếng trân quý nhất cũng là phiền toái nhất của gia tộc Ans, bọn hắn hứa hẹn trong vòng năm năm toàn bộ vật liệu sơn xe tải ở Illinois đều sử dụng sản phẩm của đối phương, bây giờ người không thấy đâu, như vậy bức tranh kia rất có thể sẽ bị người khác đoạt đi mất...
Lão Totti gần đây đang gặp khó, mấu chốt là dù đã già nhưng hắn vẫn chưa muốn buông bỏ quyền lực của mình.
Totti Ans có rất nhiều thân phận, không chỉ là chủ tịch hiệp hội vận tải đường bộ Illinois mà còn là thượng nghị sĩ, được sự ủng hộ của nhiều tài xế xe tải phía sau nên vị thế của hắn luôn vững chắc.
Nhưng khi hắn già đi, những người ủng hộ hết mình ở hiệp hội vận tải đã nghỉ hưu và sự ra đi của những nhân vật quyền lực, một số người bắt đầu không hài lòng với những gì hắn đã làm.
Bức tranh nổi tiếng The Three Crosses của Rembrandt được bán đấu giá tối nay được tiết lộ bởi một người hữu tâm, đó chính là cái gọi là bức tranh The Three Crosses thuộc bộ sưu tập của Totti Ans, nhưng thực chất nó là phần thưởng mà hắn nhận được vào năm 1991 nhờ sử dụng tiền lương hưu của hiệp hội vận tải để giúp thế lực đen đầu tư rửa tiền.
Tin tức có mắt có mũi. Mọi người nửa tin nửa ngờ, đồng thời phát hiện mấy năm qua chưa từng nghe lão Totti nói mình có bức họa đó. Vì thế, vị trí của lão Totti trở nên thiếu vững chắc. Bất đắc dĩ lão Totti mới tìm người bày ra một cái bẫy như vậy.
“Hãy nghĩ cách đi, ta không thể đánh mất bức họa đó.”
Khuôn mặt già nua của Totti Ans trông rất ảm đạm. Hắn thực sự đã kiếm được rất nhiều tiền trong những năm qua, nhưng những thất bại trong đầu tư gần đây đã khiến vốn liếng thực tế của Totti không giàu như mọi người đã nghĩ. Lai lịch của bức tranh đúng như lời đồn. Cho đến nay, nó luôn là bảo bối trong lòng lão Totti. Tình huống đột phát như thế này khiến lão Totti rỉ máu trong lòng.
“Có rất ít người có thể tin tưởng, nhất là phải tìm được người trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Để ta suy nghĩ cách khác xem sao.”