Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 687 - Chương 687: Hãy Nghe Ý Kiến Của Ta

Chương 687: Hãy nghe ý kiến của ta Chương 687: Hãy nghe ý kiến của ta

Nhìn lão Toti vẫn còn lưỡng lự, Tô Bình Nam hơi bất ngờ trước sức mạnh chấn nhiếp của đối thủ chưa từng gặp ở Chicago.

“Ricky Martin.”

“Tony Ryan.”

Tô Bình Nam ném xuống cọng rơm cuối cùng: “Ngươi nói nếu ta đem điều kiện tương tự đến gặp bọn hắn, bọn hắn có từ chối ta không? Đương nhiên ta có thể thêm một điều kiện hấp dẫn.”

Trong mắt Tiểu Ans, nam nhân phương Đông kia nở nụ cười giống như ác ma.

Câu nói sau cùng của Tô Bình Nam đã triệt để đánh tan phòng tuyến của lão Totti: “Ví dụ như giúp bọn hắn có được vị trí người đứng đầu hiệp hội vận tải. Dù sao, chủ tịch đã lợi dụng tiền đầu tư lương hưu của mọi người nhưng bị thất bại không phải là một chủ tịch tốt.”

Vừa dứt lời, Aston Dell đã đưa cho lão Totti vài tờ giấy mỏng, trong đó ghi lại tất cả các dự án đầu tư và lãi lỗ của hắn trong năm qua.

Những việc trên tuy rất đơn giản, nhưng nếu bị người hữu tâm điều tra, bọn hắn sẽ phát hiện ngay nguồn tiền không phải là tài sản của Totti Ans.

“Sẽ chết người đấy.”

Lão Totti ngồi xuống chiếc ghế gỗ gụ, lẩm bẩm một mình, vẻ mặt đầy tuyệt vọng: “Tại sao ta lại phải tin ngươi?”

“Đừng quên đây là địa bàn của ai.”

Michael Corleone đẩy cửa vào: “Người Sicilia luôn giữ chữ tín. Tô là bạn tốt nhất của ta. Không biết lời hứa này đã đủ hay chưa?”

Lão Totti quay đầu lại, Tô Bình Nam mỉm cười, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Sẽ có một đám cháy ở Chicago, rất đẹp.”

Ngọn lửa rất lớn, thực sự rất đẹp. Nhà kho bị thiêu sạch như lời Dương Thiên Lý nói. Toàn bộ quá trình dễ dàng hơn hắn nghĩ rất nhiều, sự kiêu ngạo và ngạo mạn của gia tộc Torrion đã khiến bọn hắn thả lỏng cảnh giác. Dưới sự lãnh đạo của những người trong cuộc, toàn bộ quá trình diễn ra bình an vô sự.

Khi ngọn lửa rực cháy phản chiếu vào má của tất cả những người đến dập lửa, sắc mặt người phụ trách kho Kudo ở trang viên hoàn toàn trắng bệch.

Trong tất cả những người có mặt tại đây, không ai hiểu rõ trong kho chứa thứ gì hơn hắn. Ròng rã sáu nghìn bảng Anh hàng trắng.

Bất luận là vì nguyên nhân gì, Johnny tiên sinh sẽ không bỏ qua cho hắn. Hàng hóa bị đốt như vậy, kết quả của hắn nhất định sẽ vô cùng thê thảm. Kudo hiểu rất rõ điểm này.

“Đây là hai trăm ngàn đô la tiền đặt cọc.”

Potato Yubo ném ra một chiếc túi vải quân sự, nhìn ông chủ Potts của mình, cũng chính là một đại nhân vật trong toàn khu Chicago, chỉ đứng sau Johnny Torion về địa vị và sự hung dữ: “Đám người Hạ quốc kia ra tay vô cùng hào phóng.”

Potts là một người da đen rất cường tráng. Cơ bắp phát triển căng tràn khỏi bộ quần áo. Hắn xoa trán có chút nghi hoặc: “Số lượng lớn như vậy tới cửa trực tiếp mà không có người trung gian? Làm sao có thể? Ta làm sao biết có thể tin tưởng được bọn hắn hay không?”

“Thủ lĩnh, ta có thể tin tưởng.”

Yubo rất tự tin: “DEA (Lực lượng chống ma túy Tinh Điều quốc) tuyệt đối sẽ không dùng người Hạ quốc làm mồi nhử. Ta cũng đã nhìn ra được thành ý của đối phương. Phương thức giao dịch và địa điểm đều do chúng ta định đoạt.”

“Số lượng rất lớn, chúng ta không có nhiều hàng như vậy.”

Potts nhún vai: “Little Pottato, sao bọn hắn không tìm Johnny Torrion? Ai cũng biết tên này là đại lý duy nhất ở đây.”

“Bọn hắn không hài lòng với sự kiêu ngạo của Johnny Torrion.”

Potato Yubo thuật lại lời giải thích do bên kia đưa ra: “Hơn nữa mục đích của bọn hắn là chiếm những khu chợ ở khu phố Tàu, tên khốn Johnny đó sẽ không bồi dưỡng đối thủ, đây là lời giải thích mà bọn hắn đưa ra.”

Potts im lặng, liên tưởng đến hành vi và phong cách hành sự trong quá khứ của Johnny Torrion, hắn đồng ý với lý do của người Hạ quốc.

Potato Yubo nhìn quanh, giọng nói trở nên hằn học: “Thủ lĩnh, những người bên dưới đã chán ngấy những ngày phải đứng trên đường phố lạnh lẽo đi hàng chỉ để kiếm có vài đô la. Người của Johnny độc quyền tất cả các giao dịch lớn. Bọn hắn không muốn giao dịch với người Hạ quốc là vì bọn hắn sợ sẽ bồi dưỡng ra một đại lý người Hoa ở Tinh Điều quốc, từ đó phá hoại lợi ích của hắn. Nhưng chúng ta thì không sợ. Ngược lại đây là cơ hội phát tài và lớn mạnh khó có được của chúng ta.”

Potts đã có ý động tâm.

Hắn là một trong những thế lực mới nổi nhất ở thành phố này. Trong những năm gần đây, với phương thức tàn nhẫn và thông minh của mình, hắn đã phát triển rất nhanh. Sau khi nuốt mấy con đường, gần như hắn chỉ đứng sau gia tộc Johnny Torrion.

Nhưng hắn vẫn rất nghèo như cũ.

Mặc dù thu nhập tổ chức của Potts không ít, nhưng để thu phục lòng người thì chi tiêu của hắn cũng rất lớn. Đối với gia đình nghèo khó của những người dưới quyền, hắn lại hào phóng một cách đáng kinh ngạc, mặc dù khoản chi tiêu thêm này càng làm cho địa vị của hắn ngày càng tăng lên, nhưng thật ra hắn còn lâu mới được tốt đẹp như ngoài mặt.

Không phải hắn không muốn kiếm tiền, mà là Johnny Torrion giống như một ngọn núi lớn đè bẹp Tim Potts và những kẻ đang muốn khiêu chiến vị trí của mình. Rất nhiều ngành nghề, nhất là giao dịch bột trắng sinh lợi nhất, bọn hắn lại không được tham gia.

“Chúng ta không cung cấp đủ số lượng đối phương cần.”

Tim Potts vừa dứt lời, Potato Yubo nhìn những anh em da đen xung quanh với giọng điệu mê hoặc: “Thủ lĩnh, hãy nghe ý kiến của ta.”

Yubo không cao, khả năng chiến đấu đường phố không mạnh, lý do khiến hắn có thể trở thành một tiểu thủ lĩnh là do đầu óc thông minh, thường thì Tim Potts cũng rất coi trọng ý kiến của hắn.

“Nguồn cung của chúng ta không nhiều, hơn nữa cũng không rẻ là vì cái gì?”

Potato Yubo tự hỏi rồi cũng tự trả lời: “Còn không phải do lượng xuất hàng của chúng ta quá nhỏ, cho nên người của Torrion mới có thể bóp cổ chúng ta, đồng thời có thể thu được sự ủng hộ của người Mexico.”

Bình Luận (0)
Comment