“Tất cả đều là con rối.”
Joe Troy gầm lên trong nội tâm, nhưng hắn tấn công không thương tiếc.
Gió ở Chicago mùa này rất lạnh, thổi vào người Joe Troy cởi trần khiến hắn có cảm giác như bị dao cắt. May mắn thay, việc tiết adrenaline khiến hắn không cảm thấy quá khó chịu. Động tác của hắn vẫn nhanh nhẹn như cũ, nhảy vọt lăn lộn tìm kiếm chỗ bảo vệ, đồng thời còn liều mạng bóp cò súng.
Binh sĩ không muốn làm tướng quân thì không phải là người binh sĩ giỏi. Tương tự một lưu manh tam giáo cửu lưu mà không muốn đánh nhau thì không phải một lưu manh hợp cách.
Joe Troy rất hợp cách.
Cho nên, hắn phải hoàn thành mệnh lệnh của một đại nhân vật thần bí trao cho hắn.
Tự tay giết chết Johnny Torrion, đồng thời còn nói cho đối phương một câu trước khi đối phương chết.
Đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Joe Troy quyết định làm đúng những gì được yêu cầu.
Sự việc hoàn thành tốt đến mức khiến hắn không dám tưởng tượng, nhưng đồng thời hắn cũng sợ hãi.
Hy vọng là sau khi sự việc hoàn thành, vị đại nhân vật kia sẽ đồng ý cho hắn quản lý tổ chức, nhưng có một điều kiện tiên quyết, đó chính là hắn phải nghe lời.
Đối với điều này, hắn cũng không có quá nhiều mâu thuẫn, ngược lại còn rất thỏa mãn. Nên biết rằng, hai tháng trước hắn vẫn còn là một kẻ vô gia cư lang thang ở khu phía nam. Ngày nào cũng phải dùng nắm đấm của mình đấm đám gia hỏa cưỡng chế di dời ghế công viên của hắn, hắn mới có thể ngủ ngon giấc được.
Đại trí nhược ngu có lẽ chính là nói về một người như Joe Troy.
Hắn luôn luôn ý thức được khuyết điểm của mình, đó là hắn không đủ thông minh. Thủ đoạn cao minh của đại nhân vật, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ. Cho nên hắn không dám có bất kỳ suy nghĩ trái ý đối phương.
Một nụ cười khinh bỉ thoáng qua khóe miệng hắn.
Vị đại nhân vật kia nói, Tim sẽ chết ở đây.
Sau vài lần lộn nhào, lọ hoa viền trắng và vàng lại xuất hiện trong tầm mắt Joe Troy, lúc này câu nói của nam nhân to lớn lại vang lên trong đầu: “Nhớ kỹ điểm đánh dấu mà ta đã nói cho ngươi biết. Ngươi hãy dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành nhiệm vụ của ngươi.”
Không thể chần chừ thêm nữa, Joe Troy nhào đến ngay lập tức.
…
Hiện thực không phải phim ảnh.
Ngoài đời khó có thể xuất hiện cảnh ngươi đứng thẳng và bắn từng người một như trong phim. Cho dù ngươi là mãnh nhân, dưới sự xung đột có quy mô như thế này, ngươi cũng sẽ bị hỏa lực tập trung bắn thành cái sàng.
Những kẻ có thể dốc hết sức liều mạng với Tim Potts đương nhiên rất hung dữ. Sự thiết huyết hung ác của Johnny khiến những người bên dưới chịu bỏ mạng. Trong quá trình va chạm, hai bên đều dùng mạng đổi mạng.
Không ai chịu thua ai. Ai tàn nhẫn, người đó sẽ cười đến cuối cùng...
Joe Troy nhảy đến chậu hoa đã được đánh dấu. Hắn lập tức nhìn thấy đằng sau pho tượng có một cái hố, một sợi dây được treo nửa chặn nửa che từ tầng hai rủ xuống.
Sợi dây thừng rất thô, thậm chí còn buộc rất nhiều nút thắt để thuận tiện cho việc leo trèo. Joe Troy không do dự. Hắn biết sợi dây này chính là cánh cửa dẫn đến sự giàu có.
Trên ban công tầng hai của ngôi biệt thự, cơn điên của Johnny Torrion đã lên đến cực hạn.
Sau khi mấy hãn tướng bên dưới của mình bị bắn thành cái sàng, khí thế sa sút, hắn lập tức đứng ra, thân hình đứng thẳng trên ban công, dùng khẩu AK màu vàng mình yêu thích nhất phát động công kích.
Trâu bò.
Hai bên giao chiến, bao gồm Tim Potts, tất cả đều thừa nhận sự điên cuồng hung hãn của Johnny.
Mặc một bộ đồ ngủ sang trọng, miệng ngậm xì gà thô, ánh mắt chỉ toàn là sự miệt thị, tay trái Johnny đè xuống thân súng, bắt đầu xạ kích.
Sức giật cực mạnh cũng không khiến cho hai tay của hắn run rẩy, ngược lại trên mặt của hắn chỉ toàn là sự thỏa mãn.
“Giết hắn.”
Tim Potts khàn cả giọng hét lên. Kẻ thù gặp mặt giết đỏ mắt. Hắn lập tức xông ra ngoài, bắt đầu xạ kích lên trên. Nhất thời, tình hình chiến đấu lại càng kịch liệt.
Dưới tiếng rống của hắn, tất cả người bên dưới bắt đầu liều mạng bắn về phía ban công. Nhất thời, đá cẩm thạch tuyệt đẹp bên cạnh Johnny Torrion bị bắn thành nhiều mảnh, tia lửa văng khắp nơi.
Johnny Torrion không hề cử động, những mảnh đá văng tung tóe trong tiếng cười hoang dại cứa vào má của hắn. Máu tươi tràn ra mặt khiến cho hắn nhìn giống như ác quỷ. Không thể không nói, may mắn và tài bắn súng của hắn đều không tệ. Chẳng những không bị bắn trúng, hắn còn bắn chết được mấy người. Nhất thời, ưu thế chậm rãi dịch chuyển về phía Johnny.
…
“Đầu lĩnh, chúng ta lui thôi.”
Một đàn em không sợ chết đẩy ngã Tim hai mắt đỏ bừng xuống đất, đồng thời ôm hắn lăn một cái, tránh đạn bắn tới.
“Biến.”
Tim không biết lấy khí lực từ đâu ra, một cánh tay cường tráng xốc đàn em của mình lên, sắc mặt vô cùng dữ tợn: “Thượng đế không phù hộ ma quỷ. Ta muốn hắn chết.”
Đàn em không trả lời hắn. Chỉ trong nháy mắt vừa rồi, mấy viên đạn từ ban công bắn tới đã lấy mạng của hắn.
“Ta muốn ngươi chết.”
Ánh mắt Tim đỏ bừng, lạnh lùng đối mặt với Johnny Torrion.
Một người đủ hung, một người đủ ác.
Hai người lập tức hiểu được ý của đối phương. Hôm nay, ai cũng sẽ không lui lại. Hai người chỉ có một người có thể rời đi.
Không ai có thể tính toán tường tận chuyện thiên hạ, cho dù là Tô Bình Nam trùng sinh.
…
“Không có gì đáng nói cả.”
Quảng Thành, tòa nhà Cách Tân, Khu B, phòng 702.
Đối mặt với bằng chứng như núi, sắc mặt Lâm Truyền Phượng tái mét. Cười khổ, nàng biết rằng ngày này sẽ đến, nhưng không nghĩ đến nó lại đến nhanh như vậy. Điều này khiến cho mọi sự chuẩn bị của nàng giờ phút này trở thành trò cười.
Chung quy không thể chạy thoát.
Lâm Truyền Phượng tên hiệu Lâm tỷ, là địa đầu xà lớn nhất Quảng thành, bị bắt ngày 11 tháng 11. Nhóm buôn lậu siêu hạng này đã làm hộ chiếu giả, tem ID giả và hối lộ các nhân viên hải quan để lén rời đi, nhưng bị một mẻ hốt gọn, trở thành tiêu đề số một của chương trình luật pháp Quảng thành ngày hôm sau.