Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 744 - Chương 744: Ngươi Nên Học Cách Câm Miệng

Chương 744: Ngươi nên học cách câm miệng Chương 744: Ngươi nên học cách câm miệng

Sau khi thỏa thuận với các chuyên gia, những kẻ này phát hiện ra rằng bọn hắn không những không được thừa kế hợp pháp khối tài sản khổng lồ của gia tộc Torrion mà những khoản tiền phạt khổng lồ này sẽ khiến bọn hắn mất thêm tài sản mà Johnny Torrion để lại cho bọn hắn.

Cách duy nhất để làm điều này là bán các công ty của gia tộc Torrion, sau đó sử dụng tiền để bù vào tiền phạt. Nhưng sau khi thương lượng với một vài công ty, mức giá mà những người biết sự thật đưa ra khiến bọn hắn muốn nôn ra máu.

Vào thời điểm này, lão quản gia Victor đã làm một công việc cuối cùng cho gia tộc Torrion trước khi nghỉ hưu, giúp bọn hắn giới thiệu một nhà sẵn sàng bỏ ra mức giá ổn định.

Thu mua lại doanh nghiệp của gia tộc Torrion.

Một tập đoàn của Hạ quốc, tên của nó là tập đoàn Cẩm Tú…

Tập đoàn Cẩm Tú đã lộ dã tâm muốn thâm nhập vào Chicago, bọn hắn cố gắng tiếp nhận toàn bộ gia tộc Torrion, điều này cũng làm cho rất nhiều người không biết nội tình cực kỳ bất ngờ.

Nhà máy rượu vang, hộp đêm, câu lạc bộ, trang viên và thậm chí cả đại bản doanh của gia đình Torrion, quyền sở hữu nhà ở công cộng trong sáu khối nhà phía Nam. Cẩm Tú đã đưa ra giá cả không nhỏ cho tất cả những thứ này.

Có người mới có tất cả mọi thứ.

Người ở trong sáu khối nhà kia mới là cơ sở cho sự lớn mạnh không ngừng của gia tộc Johnny, Tô Bình Nam biết rất rõ điều này.

Điều bất ngờ nhất đối với các thành viên trong gia tộc là hành động của tập đoàn Cẩm Tú không hề khơi dậy bất kỳ sự bất mãn nào đối với Kudo và những tay đấm còn lại trong gia tộc, mà thay vào đó dường như rất im lặng. Điều này cũng dẫn đến sự suôn sẻ đặc biệt trong quá trình mua lại.

Trong quá trình giao dịch, thái độ của hai bên đều rất im lặng và hào phóng. Đã không còn sự tính toán chi li trong quá trình mua lại trước đó của hắn, hai bên cực kỳ dứt khoát, khiến cho Wes Kate, người được tập đoàn Cẩm Tú thuê, cảm thấy như hắn đã trở thành một vật trang trí.

Thậm chí, hắn cảm thấy rằng việc này được gọi là chuyển giao thì còn phản ánh đúng bản chất của thỏa thuận này hơn là mua lại.

Là một chủ ngân hàng đầu tư ưu tú, hắn chưa bao giờ thấy đại biểu tư bản nào dễ nói chuyện như vậy, và gia tộc Torrion hầu như không có bất kỳ ý kiến nào khác về việc mua bán, yêu cầu duy nhất chính là nhanh chóng.

Tương tự như vậy, hắn có một số nghi ngờ trong lòng. Hắn có thể hiểu việc mua lại các nhà máy bia và bất động sản, nhưng hắn không thể hiểu tại sao một công ty nước ngoài lại mua quán bar và câu lạc bộ, đây rõ ràng là những tài sản cố định đầy phiền toái rắc rối.

Thượng đế phù hộ, đây là thành phố tội lỗi mất trật tự nhất trong toàn bộ Tinh Điều quốc.

"Nếu không còn thắc mắc gì, xin hãy ký tên vào đây."

Sau khi giải thích từng nội dung liên quan, Wes đặt một tài liệu dày cộp trước mặt Maurrin Torrion, đại diện toàn quyền của gia tộc Torrion.

Tay cầm cây bút của Maurrin Torrion run run.

Từ quan điểm kinh doanh, mức giá mà doanh nghiệp Hạ quốc có tên Tập đoàn Cẩm Tú này đưa ra là rất công bằng. Nhưng Maurrin biết rằng khoảnh khắc hắn đặt bút ký cũng thể hiện rằng ba mươi năm làm việc chăm chỉ của chú Johnny đã hoàn toàn đi vào lịch sử.

Thở dài một tiếng, vừa định ký tên, một tiếng động lớn khiến hắn phải dừng động tác lại, cửa phòng họp bị người ta đẩy ra một cách thô bạo.

"Maurrin bé nhỏ thân mến, ta nghĩ ngươi có thể nghe điều kiện của ta trước rồi ký tên cũng không muộn."

Aston Dell ngồi ngay ngắn trên ghế thờ ơ lạnh lùng nhận ra ai ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tập đoàn Cẩm Tú rất coi trọng việc thu thập tin tức, Aston Dell biết rõ thông tin về vị khách không mời mà đến này.

Một trong những nhà lãnh đạo quyền lực nhất ở khu vực phía Tây của Chicago, nhà lãnh đạo của người Ireland cực kỳ bài ngoại, Frank Jean. Kẻ bị Johnny đàn áp suốt hai mươi năm cuối cùng cũng lộ ra nanh vuốt sau khi gia tộc Torrion biến mất. Hắn lại cố gắng giành lấy ngai vàng mà hắn đã ao ước suốt hai mươi năm qua một lần nữa.

Bước đầu tiên của hắn là tiếp quản các vùng mà Johnny dùng để xuất hàng và nuôi người. Không giống như hai mươi năm trước, bây giờ hắn phải sử dụng tiền thay vì dựa vào bạo lực để có được, điều này chắc chắn khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.

"Ta muốn quán bar sáu khối nhà của gia tộc Torrion. Nó nên thuộc về ta hai mươi năm trước, bây giờ ta sẵn sàng trả tiền để lấy lại đồ của mình, ngươi có thể nhận được sự tha thứ từ người Ireland của chúng ta.”

Với điếu xì gà trong miệng, giọng mạnh mẽ của người Ireland đầy kiêu ngạo: "Maurrin bé nhỏ, ta nghĩ ngươi biết ân oán giữa ta và chú ngươi, món quà tốt nhất có thể khiến ta buông bỏ quá khứ chính là ngươi bán quán bar này cho ta.”

"Tiên sinh, chúng ta không mời ngươi đến, ngươi làm thế là rất bất lịch sự, điều này vi phạm quy tắc kinh doanh, xin hãy ra ngoài."

Nhìn thấy khoản tiền hoa hồng sắp đến tay, Wes là người đầu tiên lao ra, đồng thời hắn cũng thấy nhẹ nhõm một cách kỳ lạ. Rõ ràng hắn có một cảm giác không thể giải thích được về việc mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ như thế. Nhưng phân cảnh tiếp theo lại khiến chàng thanh niên sinh ra ở khu giàu có và trở thành tinh anh giới tài chính này cực kỳ choáng váng.

Hai nam nhân vạm vỡ đứng trước mặt hắn với đôi mắt dữ tợn, một trong số bọn hắn cố tình xốc vạt áo vest lên, chuôi súng ngăm đen lấp lánh kia khiến Wes phải nuốt những lời định nói vào bụng.

"Tiểu tử, tốt hơn hết là ngươi nên học cách câm miệng.”

Frank Jean ngước mắt lên nhìn Wes, có vẻ lo lắng. Sau khi nhìn xung quanh, hắn dừng lại chỗ Dương Thiên Lý đang ngồi yên lặng trong phòng họp.

"Người phương Đông, ta biết các ngươi có công việc kinh doanh ở Las Vegas và có mối quan hệ tốt với gia tộc Corleone. Nhưng hãy nhớ rằng Chicago không phải là New York, nơi này chưa bao giờ là một thành phố hiếu khách."

Bình Luận (0)
Comment