"Lão tứ, có chuyện gì vậy?”
Công việc kinh doanh lò gạch mà Tô Bình Nam giao cho Tô Chấn Đông vẫn luôn tốt, nhưng vì đến mùa nghỉ ngơi nên đã ngừng hoạt động, cuộc sống vô ưu vô lo, tiền cũng tích góp được không ít làm cho hắn phát tướng ra, bụng bia lồi lên lờ mờ có thể chứng minh tất cả.
"Đến phòng ta nói chuyện.”
Phong cách làm việc và thần thái của Tô Định Bắc càng ngày càng giống Tô Bình Nam. Khí chất của nữ tử rất mạnh, rõ ràng nàng là người nhỏ tuổi nhất trong nhà, nhưng quyền nói chuyện lại càng ngày càng lớn…
Tô Chấn Đông bĩu môi, nhưng vẫn không dám lên tiếng phản bác, chỉ nhỏ giọng nói thầm một câu: “Cũng không biết ai là đại ca nữa.”
Sau đó hắn ngoan ngoãn đi lên lầu.
Bụng người từng là quả phụ đã hơi nhô lên, nàng không xen vào mà chỉ lo lắng liếc nhìn chồng mình. Sau khi thở dài, nàng bắt đầu dọn dẹp cái bàn bị nam nhân làm cho bừa bộn.
Sự thay đổi của một nam nhân làm sao có thể giấu được người bên gối. Người đầu tiên phát hiện Tô Chấn Đông thay đổi là Dương Quỳnh Ngọc.
Không biết từ khi nào, quần áo của Tô Chấn Đông bắt đầu trở nên đắt tiền hơn, giày da cũng bắt đầu trở nên sáng bóng, thời gian về nhà mỗi ngày một muộn, thậm chí ngẫu nhiên còn xuất hiện tình trạng cả đêm không về nhà.
Nàng đã nói chuyện với chồng một lần, nhưng bị nam nhân này dùng lý do kinh doanh chống chế qua loa cho qua chuyện…
Ban đầu Dương Quỳnh Ngọc tin vào lý do này.
Bởi vì em chồng nói tiền của nhà máy gạch phải do mình quản lý, chồng rất sợ chú em chồng này cho nên cũng chưa bao giờ dám lên tiếng đòi tiền nàng lung tung.
Nhưng Tô Chấn Đông tiêu tiền ngày càng nhiều, nếu không có khoản thu nhập từ kinh doanh khác, hắn không thể mua những bộ vest đắt tiền đó và ra ngoài xã giao.
Cho đến một ngày khi đang giúp nam nhân giặt áo sơ mi, nàng phát hiện trên cổ áo có một sợi tóc dài.
Phải biết rằng một tháng trước sau khi phát hiện mình có thai, quả phụ nhỏ đã cắt pheng mái tóc đã gắn bó hơn mười năm của mình, nên sợi tóc này không thể là của nàng.
Nhưng Dương Quỳnh Ngọc là một nữ nhân rất truyền thống, nàng âm thầm chịu đựng tất cả những điều này, thay vào đó nàng chăm sóc cho Tô Chấn Đông gấp bội, cố gắng dùng sự dịu dàng để giành lại trái tim của nam nhân.
Nhưng hôm nay, cô em chồng nhìn nam nhân của mình với mắt lạnh lùng khiến nàng có phần lo lắng.
"Tìm ta có chuyện gì?”
Tô Chấn Đông hơi cáu kỉnh, tuy rằng không dám biểu lộ bất mãn, nhưng giọng nói có phần nóng nảy.
"Có người vượt qua bộ phận quan hệ công chúng tiếp cận ta và phản ánh tình hình, nói là mảnh đất trong khu phát triển đang xây dựng cơ sở hạ tầng, nhưng có một lô thép không đạt tiêu chuẩn bị phát hiện hôm qua.”
Tô Định Bắc mắt sắc như đao nhìn chằm chằm đại ca của mình nói từng chữ: “Bộ giám sát chất lượng truy vấn trách nhiệm, người phụ trách không dám cự tuyệt, hắn nói lô thép này là hàng của ngươi, nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì?"
Lời nói của Tô Định Bắc như sấm bên tai Tô Chấn Đông.
"Lô hàng đó?"
Phú quý thay đổi khí chất, bây giờ Tô Chấn Đông dáng vẻ đoan chính, biểu cảm vô tội rất có sức thuyết phục.
Nghiêm túc mà nói, tướng mạo huynh muội Tô gia đều vô cùng xinh đẹp. Bỏ qua Tô An Tây xinh đẹp cùng Tô Định Bắc diễm lệ lạnh lùng, bình thường tướng mạo Tô Chấn Đông cùng Tô Bình Nam thường dễ dàng bị bỏ qua.
Bỏ qua ngoại hình của Tô Chấn Đông là vì hắn khá rụt rè và quê mùa. Một nam nhân khom mình nịnh nọt thật dễ dàng khiến người ta xem nhẹ mặt mũi của hắn.
Mặt khác, Tô Bình Nam thì hoàn toàn bị phớt lờ bởi khí thế xấu xa mà hắn toát ra mọi lúc mọi nơi.
Nhưng biểu hiện của đại ca không thể đánh lừa được Tô Định Bắc.
"Lời nói này của ngươi đã nói lên tất cả mọi thứ."
Tô Định Bắc nhìn đại ca của mình, lạnh nhạt thở dài nói: "Ta hiểu ngươi quá rõ. Nếu không phải ngươi làm, thì lời ngươi thốt ra phải là “hàng gì”, chứ không phải là “lô hàng đó”.”
Tô Chấn Đông im lặng.
"Nói cụ thể với ta đi, đại ca.”
Tô Định Bắc ghét vì hắn đã không phản bác lại. Cẩm Tú đã phát triển đến bây giờ, sức mạnh kinh tế, tổng tài sản, nguồn nhân lực nhìn thấy và không nhìn thấy chắc chắn tương đương với các chư hầu một phương thời xưa.
Và quy tắc quản lý của Tô Bình Nam luôn nghiêm khắc, thưởng phạt rõ ràng. Điều hắn ghét nhất loại người lừa gạt giấu giếm, nên quyền hạn của bộ phận giám sát rất lớn, ngày thường chỉ chịu trách nhiệm với hắn, chỉ khi hắn vượt đại dương xa xôi mới giao quyền này lại cho Tô Định Bắc, người mà hắn tin tưởng nhất.
Tính chất của tập đoàn Cẩm Tú rất đặc biệt, hơn nữa vòng giao tiếp nội bộ Cẩm Tú do Tô Bình Nam tạo ra quả thực rất thành công. Với môi trường sống ưu đãi như vậy và những thủ đoạn sấm sét của Tô Bình Nam, quả thực ít người dám phạm quy. Tô Định Bắc triệu lần không nghĩ tới lần đầu tiên mình nhận được báo cáo của bộ phận thanh tra lại là đại ca ruột của mình.
"Ta đã điều tra và đã hỏi các chuyên gia, loại thép đó được sử dụng trong các bộ phận không chịu lực thì cơ bản là không sao, sẽ không có vấn đề gì cả, vậy nên tứ nha đầu ngươi có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua hay không? Tuyệt đối đừng nói cho nhị ca ngươi biết, ngươi giúp ta che giấu, xem như ngươi giúp đại ca.”
Lời nói của Tô Chấn Đông khiến đôi mắt của Tô Định Bắc tối sầm lại. Nàng chưa bao giờ tưởng tượng rằng đại ca của mình lại trở nên như thế này.
"Vì tiền à?"
Tô Định Bắc kìm nén cơn tức giận đang trào dâng trong lòng, giọng chậm lại. Nàng thấy thái độ của Tô Chấn Đông có gì đó không ổn. Tốt nghiệp trung học xong ngay lập tức ở nhà làm nông, một người luôn trung thực cẩn thận chặt chẽ như đại ca sao lại có thể đột nhiên có dũng khí như vậy?
Điều quan trọng nhất là hắn còn biết đi điều tra công dụng của cốt thép trước, cách làm tỉ mỉ này không giống với phong cách của Tô Chấn Đông chút nào.