Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1251

Mùa thu tháng 10, mấy chiếc xe BMW đen xì xì chạy trên con đường gồ ghề từ Ngọc Lan tới Tiềm Châu, phía trước phía sau đều có xe công an hộ vệ, đội xe quy mô không lớn nhưng cực kỳ khí thế.

Ngồi ở chiếc xe đầu tiên chính là phó bộ trưởng trung tổ bộ Hà Duyên An.

Hà Duyên An rời khỏi tỉnh A đã ba năm, lần này trở về chốn cũ có vài phần cảm khái, nhìn ruộng lúa xanh xanh bên ngoài ô cửa sổ, trong anh mắt lộ ra chút hoài niệm.

Bỗng dưng xe xóc mạnh, Hà Duyên An cau mày lại nói:
- Tiểu Nhã, tình hình giao thông của tỉnh vẫn không tốt chút nào.

Lần này Hà Duyên An tới tỉnh A chủ yếu là nhắm vào công tác tuyển chọn bí thư chi bộ nông thôn của Tiềm Châu, đại hội toàn đảng vừa kết thúc, Hà Duyên An đã đích thân tới Tiềm Châu, có thể thấy sự coi trọng của trung tổ bộ với công tác này như thế nào. Tỉnh ủy rất coi trọng chuyến khảo sát này của Hà Duyên An, Cù Hạo Cẩm an bài chu đáo, do trưởng phòng tổ chức Vương Đức Dụ tháp tùng Hà Duyên An toàn bộ chuyến khảo sát này.

Lăng Nhã là phó chủ nhiệm văn phòng chỉnh phủ tỉnh vốn không thể xuất hiện trong danh sách nhân viên tháp tùng, nhưng Hà Duyên An chủ động đề xuất ra, cô là thư ký tiền nhiệm của Hà Duyên An, bà về tỉnh A khảo sát, để Lăng Nhã tháp tùng, một là ôn chuyện cũ, hai là Lăng Nhã có thể tín nhiệm, nếu như muốn hỏi gì, Lăng Nhã sẽ không che dấu.

Lăng Nhã vô cùng cảm động trước sự quan tam cả lãnh đạo cũ.

Thành thực mà nói, trước kia cô tranh thủ tới tỉnh A với động cơ không thuần khiết, hoàn toàn vi Liễu Tuấn mà tới, hiện giờ cô được thỏa nguyện, có được ái tình sự nghiệp cũng tiến bộ, Lăng Nhã cảm thấy ông trời thực chiếu cố tới cô, trong lòng cũng đầy cảm kích Hà Duyên An.

Nghe Hà Duyên An nói thế, Lăng Nhã vội đáp:
- Vâng thưa tỉnh trưởng, cải tạo nâng cấp đường quốc lộ cần rất nhiều tiền, tài chính tỉnh lại không sung túc lắm, có điều sắp tới Tiềm Châu rồi, khi đó đường xá sẽ rất tốt.

Lăng Nhã vẫn gọi Hà Duyên An là tỉnh trưởng cho thân thiết, Hà Duyên An cũng không ngăn cô xưng hô như thế.

Hà Duyên An cười nói:
- Tới đâu cũng nhất định phải sửa đường, đó thành hành động chiêu bài của Liễu Tuấn rồi.

Nghe Hà Duyên An nhắc tới Liễu Tuấn, gò má Lăng Nhã phớt hồng vừa hưng phấn vừa kiêu ngạo, cô cũng biết Hà Duyên An rất tán thưởng Liễu Tuấn, chính bà là người điểm danh gọi Liễu Tuấn tới tỉnh A.

Lăng Nhã nói:
- Vâng, đường cao tốc Ngọc Tiềm là do bên Tiềm Châu đề xuất ra trước tiên.

Hà Duyên An gật đầu.

Bà chưa bao giờ hoài nghi năng lực của Liễu Tuấn, có điều lần này Liễu Tuấn có được toại nguyện hay không thì trong lòng bà cũng không chắc lắm.

Xa xa bên đường quốc lộ xuất hiện một đám đông "đen xì".

Lăng Nhã mỉm cười nói:
- Tỉnh trưởng, đồng chí ở Tiềm Châu tới nghênh đón.

Hà Duyên An cười:
- Sao Liễu Tuấn cũng học cái trò màu mè vô nghĩa này rồi.

- Thân là thành viên trong ban thành ủy phải tuân thủ quyết định của tập thể chứ ạ.

Lăng Nhã nói rất khéo léo, việc dẫn đội ra giao giới nghênh đón này không phải Liễu Tuấn đề nghị, ở chuyện thế này y phải phục tùng an bà của Hàn Húc, biết lần này Hà Duyên An tới là để dát vàng lên mặt Hàn Húc nhưng Lăng Nhã vẫn không nhịn được ném cho một cục đá.

Hàn Húc gần đây danh tiếng tăng vòn vọt, Lăng Nhã xem tiết mục trên TV kia mà khó chịu, tức thì gọi điện thoại cho Liễu Tuấn hỏi y chuyện này tức là sao.

Liễu Tuấn lười biếng trả lời:
- Người ta công tác có được thành tích, vì sao Lăng chủ nhiệm lại có ý kiến?

Nghe y trả lời như thế Lăng Nhã vừa tức mình vừa buồn cười, uổng công cho mình quan quân. Có điều phàm Liễu Tuấn nói với giọng chẳng hề bận tâm này là Lăng Nhã biết chuyện nằm trong sự khống chế của Liễu Tuấn, còn về phần vì sao thành tích công tác của đồng chí Hàn Húc lại nằm trong sự khống chế của y, thì Lăng Nhã không biết lắm.

Nhưng Lăng Nhã không hỏi.

Cô biết tính khí của Liễu Tuấn, có hỏi cũng uổng công.

Đội xe chầm chậm dừng ở bên đường, Hà Duyên An xuống xe trước, tiếp đó là Vương Đức Dụ và các đồng chí đi cùng của tỉnh ủy, mọi người đi tới phía các đồng chí phụ trách bốn ban Tiềm Châu đang xếp hàng bên đường.

Hà Duyên An chức cao quyền lớn, Tiềm Châu từ Hàn Húc trở xuống không một ai dám thất lễ, Hàn Húc đề xuất tới giao giới nghênh tiếp không ai dị nghị gì, Liễu Tuấn có một thời gian không gặp Hà Duyên An, cũng có chút nhớ.

Hà Duyên An vẫn như cũ, mặc bộ đồ công sở màu xanh da trời, mái tóc đen hơi dợn sóng, trông như mỹ nhân trên bốn mươi, vừa ưu nhã vừa lỗng lẫy vô cùng.

Hà Duyên An rời đi rồi Hàn Húc mới tới Tiềm Châu, hai bên chưa lần nào có cơ hội diện kiến, với vị nữ quan xuất thân từ thế gia vọng tộc này, Hàn Húc rất kính trọng, khi bắt tay Hà Duyên An, vẻ mặt hơi căng thẳng. Sức ảnh hưởng của Hà Duyên An với cao tầng, đặc biệt trong việc tuyển chọn đề bạt cán bộ ra sao, Hàn Húc biết rất rõ, thậm chí có thể nói bà là phó bộ trưởng thường vụ quyền bính hiển hách nhất từ trước tới nay, cả Kính bộ trưởng cũng phải nhường ba phần.

- Đồng chí Hàn Húc, công tác kiến thiết Đảng ở Tiềm Châu làm rất tốt.
Hà Duyên An mỉm cười nói.

Hàn Húc vội hơi khom người khiêm tốn nói:
- Hà bộ trưởng quá khen, đó là công lao lãnh đạo anh minh của tỉnh ủy cùng nỗ lực chung của các đồng chí ở Tiềm Châu, cá nhân tôi không có công lao gì.

Đây là lời nói phải có mà thôi, Hà Duyên An chỉ mỉm cười.

Khi bắt tay Liễu Tuấn Hà Duyên An nói:
- Đồng chí Liễu Tuấn lâu không gặp vẫn khỏe đấy chứ?

Lời này ít nhiều mang theo ý trêu đùa.

Trong ba anh em họ Hà, Hà Trường Chinh uy nghiêm ít nói, Hà Đông Tiến và Hà Duyên An lại cởi mở, Hà Duyên An và Hà Đông Tiến rất hay trêu đùa vãn bối thân thiết, Hà đại tiểu thư giống tính tiểu cô y như đúc, lấy việc trêu ghẹo Liễu thị trưởng làm vui.

Lời này của Hà Duyên An nghe qua không "tôn trọng" đồng chí Liễu Tuấn lắm, nhưng ai cũng nghe ra, ở trường hợp này Hà bộ trưởng lại trêu Liễu thị trưởng đủ thấy quan hệ hai người không hề tầm thường.

Liễu Tuấn cười đáp:
- Cám ơn Hà bộ trưởng quan tâm, tôi ăn được ngủ được, thân thể rất cường tráng, hình như vẫn khỏe.

- Hình như là chưa thể xác định mà.
Hà Duyên An lại trêu Liễu Tuấn câu nữa rồi bắt tay Lê Mẫn Trung.

Lăng Nhã cũng được coi là lãnh đạo tỉnh ủy rồi, cũng bắt tay từng cán bộ phụ trách Tiềm Châu một, miệng mang nụ cười chừng mực, thần thái tự nhiên. Khi bắt tay Liễu thị trưởng càng nghiêm túc hơn các đồng chí khác vài phần, có điều Liễu Tuấn khẽ gãi mấy cái trong lòng bàn tay Lăng Nhã, làm Lăng chủ nhiệm thiếu chút nữa không nhịn nổi.

Người này thật không biết phân biết trường hợp, chỉ biết phá phách.

Có lẽ đó là bộ mặt chân thật nhất của Liễu thị trưởng, còn khuôn mặt oai phong nghiêm nghị trên quan trường là bất đắc dĩ phải giả vờ ra.

Các đồng chí lãnh đạo bốn ban của Tiềm Châu tới ba mươi mấy người, các lãnh đạo tỉnh ủy bắt tay nói chuyện mất tới hai mươi phút mới xong chuyện. Hà Duyên An quay lại xe, mấy chục chiếc xe hơi đen xì như con rồng dài chạy về phía tòa nhà thành ủy Tiềm Châu.

Như Lăng Nhã đã nói, tiến vào địa phận Tiềm Châu, đường xá khác biệt hoàn toàn, Hà Duyên An cười hài lòng, liên tục gật đầu.

- Xem ra trước kia đưa Liễu Tuấn tới Tiềm Châu là đúng, chỉ hai năm mà thay đổi lớn như vậy, làm người ta mui mừng.

“Đúng thế ạ, anh ấy rất là giỏi.”

Nghe Hà Duyên An khen Liễu Tuấn, lòng Lăng Nhã hớn hở còn hơn mình được khen, thiếu chút nữa câu nói kia vọt ra khỏi miệng, may mà kịp ghìm cương trước vực thẳm, nếu không Lăng chủ nhiệm gay to, thiếu nữ hoài xuân sao lừa qua được cặp mắt tinh minh của Hà bộ trưởng. Nhưng ánh hồng bất thường trên mặt Lăng chủ nhiệm vẫn làm Hà Duyên An chú ý, bà ngạc nhiên liếc nhìn Lăng Nhã, Lăng chủ nhiệm thầm kinh hãi vội vàng cố xua đi khuôn mặt Liễu nha nội trong lòng, cố gắng khôi phục bình tĩnh.

May là đột nhiên gặp lại lãnh đạo cũ, vui mừng kích động cũng là hợp lý, Hà Duyên An không nghĩ tới phương diện khác, dù sao với thân phận và địa vị của bà hiện giờ không thể luôn suy đoán tới chuyện nam nữ yêu đương của thanh niên được.

Đội xe tới nơi thì đã hơn 10 giờ.

Vương Đức Dụ xin chỉ thị Hà Duyên An có nên nghỉ ngơi ăn trưa trước rồi mới nghe đồng chí lãnh đạo Tiềm Châu báo cao? Hà Duyên An mỉm cười đồng ý, lần này bà tới với mục tiêu khảo sát mô hình kiến thiết đảng nông thôn, phương diện thời gian an bài rất thoải mái, không phải vội nhất thời.
Bình Luận (0)
Comment