Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 129 - Chương 129 - Lại Gặp Cướp

Chương 129 - Lại gặp cướp
Chương 129 - Lại gặp cướp

Đột nhiên, “Bằng” một tiếng, một viên đạn bắn trúng kính chắn gió trước mặt Tề Minh, để lại một vết trắng trên kính cửa sổ phía trước, sau đó rơi xuống.

Sở Duyệt từ trên mặt đất bò dậy, còn chưa đi đến phòng điều khiển, đã thả tinh thần lực ra, liếc mắt đã nhìn một viên đạn bay từ phía bên phải tới.

Mắt thấy viên đạn sắp đến trước cửa sổ xe, Tề Minh ở bên trong bị chấn động còn chưa kịp khôi phục, nên không hề phát hiện, Sở Duyệt vội vàng điều động dị năng làm chậm tốc độ của viên đạn.

- Mau nằm sấp xuống! Có súng ngắm!

Tề Minh nhìn vết đạn để lại, vội vàng kéo An Kiệt ra khỏi phòng điều khiển.

Sở Duyệt đã vào phòng điều khiển, cô không nằm sấp xuống, mà tiếp tục dùng tinh thần lực lục soát theo phương hướng của viên đạn.

Cúi đầu thấy cánh mũi của Tề Minh vẫn đang chảy máu, liền vươn tay phóng thích dị năng cầm máu giúp hắn.

- Kệ biển quảng cáo phía trước bỗng nhiên đổ xuống, ngay trước đầu xe của chúng ta, mọi chuyện phát sinh quá bất ngờ, lão tề không phanh kịp.

An Kiệt cau mày nói những chuyện vừa phát sinh với Sở Duyệt, sau đó suy đoán:

- Cái biển quảng cáo này có chút kỳ quặc, em có thấy mấy dây thừng kia không, thoạt nhìn giống như có người cố tình làm đổ xuống.

Sở Duyệt gật gật đầu, cô đã tìm được cái người nổ súng kia, hắn ta đang trốn trên nóc một tòa dân cư, là một tiên tiểu tử, tuổi không lớn, trên mu bàn tay có hình xăm bọ cạp.

Sở Duyệt thấy hình xăm con bò cạp kia, đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm.

Đời trước bọn họ cũng từng gặp phải người này, hắn ta cùng đồng bọn từ đầu đến cuối đều chưa từng tiến vào căn cứ an toàn, chỉ loanh quanh bên ngoài.

Trong đội cũng có rất nhiều dị năng giả, năng lực không yếu, bọn họ bố trí bẫy rập khắp nơi, chuyên môn cướp bóc đoàn xe đi ngang qua, dưới tình huống không thiếu vật tư, mà bọn họ cũng ăn thịt người, quả thực điên cuồng đến mức không thể coi bọn họ là người được.

Sau đó bọn họ tới cướp trên đầu tiểu đội Sở Duyệt, Sở Duyệt cùng mấy người trong đội trải qua khổ chiến, tiêu diệt toàn bộ đội cướp, thu được rất nhiều vật tư cùng tinh hạch.

Không nghĩ tới đời này bọn chúng vẫn rơi vào tay Sở Duyệt.

Sở Duyệt tập trung tinh thần lực ngưng tụ thành một cây trâm, hung hăng đâm vào đầu người cầm súng ngắm.

Người nọ chưa kịp hừ một tiếng đã ngã xuống, có một người khác chạy tới bên cạnh hắn ta, khẩn trương hỏi hắn ta có chuyện gì.

Còn chưa kịp hỏi đến tiếng thứ hai, bản thân cũng ngã xuống theo.

Giải quyết tay súng bắn tỉa cùng tên canh chừng xong, Sở Duyệt lại bắt đầu xem xét chúng quanh, tìm kiếm những người khác, nàng nhớ rõ đội ngũ của bọn chúng có không ít dị năng giả, không biết hiện tại thực lực của bọn chúng thế nào.

Rất nhanh, Sở Duyệt đã tìm thấy đám người này ở ngôi nhà lầu ven đường.

Bọn họ trốn trong đó, một người đầu trọc cầm bộ đàm trong tay, không ngừng gọi tay súng bắn tỉa trên mái nhà:

- Bò cạp! Sao vậy? Vì sao không nổ súng? Cho dù là kính chống đạn, mày bắn thêm vài phát nữa cũng sẽ vỡ vụn. Mẹ nó, mày không mau bắn đi! Thử trước xem có hiệu quả không! Mày, mẹ nó sao không trả lời tao! Mày câm rồi? Hả?

Bên kia bộ đàm không có lấy một chút hồi đáp, bên cạnh tên đầu trọc có một người mang mắt kính, bộ dáng văn nhã, khẽ nhíu mày nói:

- Lỗ ca, bọn họ có thể gặp phải tang thi hay không, bị tang thi cào…… trong dãy nhà đó có không ít tang thi.

- Sao có thể? Mao tử canh giữ ở nơi đó, mày còn không tin tưởng năng lực Mao tử sao?

Đầu trọc Lỗ ca nhìn người đàn ông mang mắt kính, tuy trong miệng nói như vậy, nhưng thấy bên bộ đàm luôn không có tiếng trả lời, trong lòng hắn ta cũng có chút không thoải mái.

Theo kế hoạch của bọn chúng là muốn dùng biển quảng cáo để ngăn cả xe, tên bò cạp ở trên lầu sẽ giết chết hai người đàn ông trong xe, sau đó bọn họ xông lên đoạt lấy xe, vật tư và phụ nữ.

Nhưng hiện tại chỗ bò cạp xảy ra vấn đề, bọn họ chỉ có thể trực tiếp xông lên.

- Đi, chúng ta xông lên đi, mẹ nó! Không có bò cạp, lão tử lại ăn không vô một chiếc xe như vậy? Chỉ có hai tên đàn ông, sợ cái gì?

Đầu trọc lỗ ca vừa nói xong, đang muốn dẫn người xông xuống, lúc này một người vẫn luôn ngồi xổm trong góc đột nhiên đứng lên ngăn cản, vội vàng nói:

- Lỗ ca, từ từ! Anh nghe em nói, hai người đàn ông kia thật sự rất lợi hại, anh ngàn vạn đừng xúc động a!

Bình Luận (0)
Comment