Mười mấy người, vài phút đã bị giải quyết hết, người đàn ông tóc húi cua cũng bị Tề Minh đâm chết.
Sở Duyệt đi tới xem xét xe bọn chúng, mỗi chiếc xe đều chứa đầy vật tư, có ăn cũng có uống, thậm chí có một chiếc xe trong cốp xe chất đầu thuốc lá và rượu.
Ở cuối hàng xe có một chiếc xe tải lớn, chất đầy gạo, bột mì và các loại đồ ăn nhanh, Sở Duyệt liền thu cả xe và vật tư vào không gian.
Nếu không gian trong mộng là không gian của cô, vậy thì không gian của cô còn khá lớn, có khi đặt cả chiến hạm hàng không cũng không thành vấn đề, nhưng lúc này cô chưa dám chắc, chỉ có thể thử xem chứa được bao nhiêu trước.
Quay đầu lại nhìn thấy những cây súng đã phát nổ trước đó, Sở Duyệt cũng cầm lên.
Vừa rồi cô đã rất cẩn thận khống chế chỉ làm nổ nòng súng, lấy dị năng hệ kim của cô và An Kiệt ở hiện tại, sửa chữa cũng dễ dàng.
An Kiệt lục soát tất cả mười mấy người thi thể, tìm được một ít đạn và đồ ăn.
Tề Minh cùng Kiều Đan Đan phụ trách mang tất cả các thi thể đến bên đường rồi chôn xuống, trên mặt đường rất nhanh đã không còn xót lại gì, giống như đoàn xe kia chưa từng đến đây.
Chiếc RV lại bắt đầu lên đường trong ánh ban mai lờ mờ, hôm nay nếu không có chuyện ngoài ý muốn, bọn họ có thể đi đến ngọn núi lớn nhất Hồng tỉnh, chờ ngày mai đi qua ngọn núi đó, liền đến Tứ Xuyên.
Chiếc xe nhà đi được hơn hai giờ, đi qua một huyện thành nhỏ, bọn họ không tính vào trong huyện, vì vậy đã rẽ vào con đường cạnh quốc lộ, tiếp tục lên đường.
Sở Duyệt cùng Kiều Đan Đan ăn cơm sáng xong, liền bận rộn trong phòng bếp.
Hai ngày này, khi đi ngang qua các quán ăn ven đường, Sở Duyệt đã thu thập rất nhiều nồi chén gáo bồn cùng nguyên liệu nấu ăn, hôm nay cô tính toán cùng Kiều Đan Đan lấp đầy đám xoong nồi này.
Trong nồi đang nấu thịt heo hầm dưa chua và miến, vịt nướng trong lò, lớp dầu mỡ bên ngoài còn đang xèo xèo xèo xèo, Sở Duyệt đang một nồi bánh bao thịt lớn, còn có một nồi thịt viên đang xếp hàng chờ cho vào chảo chiên.
Kiều Đan Đan một tay hầm canh sườn, tay kia “cạch cạch cạch” thái dưa chuột.
Mọi người đều cảm thấy rau trộn dưa cô ấy làm ăn rất ngon, vì vậy hôm nay cô ấy muốn làm một thùng dưa chuột lớn cùng một thùng đậu hũ lớn.
Trong xe nhà có đủ các loại mùi hương đồ ăn đan chéo nhau, cảm giác hơi giống không khí chuẩn bị đồ Tết cho năm mới.
Tề Minh vừa lái xe vừa hít hít mùi thơm phía sau xe truyền tới, khẽ thở dài một hơi, hắn sắp về đến nhà rồi, đến lúc đó hắn muốn ăn đồ vợ hắn nấu, có cá hầm ớt, nước miếng gà, mao huyết vượng……
- Lão Tề, cẩn thận!
An Kiệt bỗng nhiên hô to một tiếng.
Cùng với một tiếng "uỳnh uỳnh", một tấm biển quảng cáo lớn ở ven đường trước mặt bất chợt đổ xuống chắn ngang đường,
Lão Tề phanh gấp xe, nhưng biển quảng cáo quá lớn, vị trí đổ xuống quá gần xe, cho dù phanh lại vẫn nghe thấy tiếng "cạch cạch", chiếc RV vẫn tông vào biển quảng cáo.
“Phanh” một tiếng, cả người Sở Duyệt cùng Kiều Đan Đan đều đều lao về phía trước, nhìn thấy chảo rán và canh sườn sắp tràn ra ngoài, Sở Duyệt phất tay qua, thu món ngon vào không gian, rất may cuối cùng không có lãng phí.
Phòng điều khiển, Tề Minh cùng An Kiệt cũng bị đập mạnh về phía trước, An Kiệt không sao, còn mặt Tề Minh bị đập vào tay lái khiến máu mũi chảy ra.