Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 127 - Chương 127 - Thổ Hệ Đối Thổ Hệ

Chương 127 - Thổ hệ đối thổ hệ
Chương 127 - Thổ hệ đối thổ hệ

Trước xe nhà đột nhiên xuất hiện một bức tường đất cao hơn 3 mét rộng hơn hai mét.

Mắt thấy đầu xe sắp đụng phải bức tường kia, Tề Minh vội vàng dùng sức phanh xe.

Cũng may tính năng phanh xe của chiếc RV này siêu tốt, khoảng cách ngắn như vậy cũng có thể nhanh chóng dừng lại, ngừng một cách nguy hiểm sát tường đất..

Sở Duyệt cùng Kiều Đan Đan đang đứng bị phanh đột ngột làm cho cả người bổ nhào vào bàn điều khiển xe, không biết ấn phải nút nào, trong xe đột nhiên vang lên một bài nhạc du dương.

Hai ngày này Tề Minh lái xe, cũng đã nghiên cứu tất cả nút trên xe một lần, giơ tay tắt nhạc, cài số lùi, lùi xe lại một chút.

Người đàn ông tóc húi cua thấy xe nhà không có đụng phải tường đất thì hơi thất vọng, hắn vốn muốn dùng xe để ngăn cản xe nhà, ép người trên xe xuống rồi xử lý bọn họ.

Không nghĩ tới chiếc xe con kia ở trước mặt RV không chịu nổi một kích, dưới tình thế cấp bách, hắn ta đành thả đại chiêu của mình, dùng hơn phân nửa dị năng tạo thành một bức tường đất chặn trước đầu xe.

Người trên xe thấy thần kỹ của hắn ta, có thể không ngoan ngoãn nghe lời sao?

Chứng kiến ​​hiệu suất phanh của chiếc RV tốt như thế nào, hắn ta càng cảm thấy chiếc xe này quả thực chính là ông trời đưa tới cho thân nhi tử, là hắn ta này.

Người đàn ông tóc húi cua híp mắt lại, đứng ven tường, trầm giọng ra lệnh cho người trên xe:

- Xuống xe!

Hắn ta vừa dứt lời, Tề Minh trong xe cũng ngừng xe, huy động dị năng vung tay lên, bức tường đất chắn trước mặt chiếc RV như biến thành một vũng bùn, như kem được cho vào lò nướng.

Người đàn ông đầu húi cua đứng dưới xe cũng trợn tròn mắt không thể tin tưởng.

Làm sao có thể!

Làm thế nào có thể làm tường đất của hắn ta chảy ra?

Hắn ta không nhịn được có chút hoài nghi, có phải do gần đây dị năng của hắn tiêu hao quá mức, nên không đủ tinh lực, vì vậy mà siêu năng lực cũng không kiên trì được bao lâu hay không.

Tề Minh đẩy cửa xe ra, nhảy xuống, vừa đi vừa huy động một loạt gai đất bay về phía người đàn ông tóc húi.

Không nghĩ tới lại gặp được người có dị năng hệ thổ giống mình ở đây, xét về độ kiên cố của tường đất, còn chưa đến cấp 1, hắn ta lại dám ra tay cướp giật, Tề Minh hắn đang cấp 3 mà còn không dám này.

Bất quá mới rồi, thiếu chút nữa bọn họ đã đụng vào tường của người đàn ông này, nếu không phải tính năng của xe tốt, chắc chắn là đụng đầu vào rồi.

Còn không phải là dị năng hệ thổ sao? Tới, so thử xem!

Người đàn ông tóc húi cua bị gai đất của Tề Minh làm cho kinh ngạc, không thể tin được trên thế giới này còn người có siêu năng lực giống hắn giống ta, hơn nữa hình như năng lực còn ở phía trên hắn ta!

Không để hắn ta kịp suy nghĩ nhiều, gai đất trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt hắn ta, hắn vội vàng tạo một tấm khiên thổ hệ, chắn trước mặt mình.

Tấm khiên hệ thổ còn chưa thành hình, đã bị gai đất đánh tan, người đàn ông tóc húi cua nhìn thấy gai đất bay đến trước mắt thì đã sợ tới mức chân mềm nhũn, quỳ xuống, lăn một vòng qua một bên.

Quay đầu nhìn lại, chỗ hắn ta vừa đứng, mấy chiếc gai đất hung hăng đâm vào mặt đường xi măng trên quốc lộ.

Sống lưng hắn ta chợt lạnh, cả người đều đổ mồ hôi.

Người này có siêu năng lực khống chế đất giống như hắn ra, có thể còn mạnh hơn hắn ta!

Không có khả năng!

Hắn ta mới là thiên tuyển chi tử, hắn ta mới người khống chế tương lai của thế giới!

Không đợi người đàn ông tóc húi cua suy nghĩ cẩn thận, gai đất của Tề Minh đã tiếp tục bay tới chỗ hắn ta.

Hắn ta không thể không lăn vài vòng trên mặt đất, vừa lăn vừa nhả mấy gai đất bắn về phía Tề Minh, đồng thời la lớn:

- Mập mạp! Nổ súng!

Người này, tuyệt đối không thể sống!

Trên thế giới này chỉ có một mình hắn ta mới có được siêu năng lực!

Tên mập cùng tên đàn em vừa nãy còn ngây người ra, không ngờ người trong xe RV cũng có siêu năng lực, thậm chí còn ấn lão đại xuống đất mà chà xát.

Lúc này nghe thấy tiếng la lão đại, mấy người vội vàng giơ súng lên chuẩn bị bắn về phía mấy người Sở Duyệt.

Sở Duyệtnheo mắt, súng trong tay những người kia đột nhiên nổ tung, nòng súng nổ thành hoa loa kèn, tay của đám người cầm súng cũng bị thương, bọn họ ném súng xuống đất, ôm tay kêu rên.

Những người khác cầm đủ loại vũ khí nhìn thấy vậy đều hoảng sợ, nhất thời đứng tại chỗ không biết làm sao, lẽ nào còn có người có siêu năng lực mạnh hơn lão đại?

Tề Minh nhìn gai đất bay về phía mình, vung tay lên, đầu nhọn của gai đất lại đổi hướng đâm thẳng vào người đàn ông tóc húi cua trên mặt đất.

Người đàn ông đầu húi cua vừa trốn, vừa giận dữ hét lên:

- Mập mạp! Mẹ nó, mày mau nổ súng a!

Mập mạp nhìn nhìn lão đại lăn lộn trên mặt đất, rồi nhìn cánh tay bị thương do đạn nổ của mình, quay người chạy vào trong xe, lái xe xông thẳng về phía Tề Minh.

Sở Duyệt nhíu mày, một đạo lôi điện đánh về phía chiếc xe kia.

Nhưng chiếc xe bất ngờ rẽ vào một khúc cua, rẽ sang làn đường ngược lại, rồi lao thẳng về phía trước.

Tia lôi điện của Sở Duyệt đoán trước hướng hắn ta xông tới, nó đánh trúng vị trí đó ngay lập tức, nhưng rõ ràng tên béo hoàn toàn không muốn đâm Tề Minh, khí thế vừa rồi chỉ là vỏ bọc, ngay từ đầu hắn ta chỉ muốn chạy.

Thao tác này nháy mắt khiến tất cả mọi người có mặt đều sững sờ, người đàn ông tóc húi cua chưa kịp định thần lại thì gai đất quay đầu đã đâm thẳng vào người hắn ta.

Hắn ta kêu thảm thiết một tiếng, la lớn:

- Còn thất thần làm gì? Mẹ nó tất cả đều lên cho tao! Nhiều người như vậy sợ cái gì?

Tiểu đệ của hắn đều là một đám ô hợp, mấy ngày nay đều coi tên đầu húi như thần, hắn ta nói gì nghe nấy, nghe được tiếng la của lão đại, nghĩ nghĩ liền giơ vũ khí vọt lên.

Đối diện chỉ có hai người đàn ông, chỉ cần hai người đàn ông này bị tóm, hai cô gái thủy linh như vậy cong không phải là thuộc về họ sao.

Tinh thần lực của Sở Duyệt vốn đang đuổi theo tên béo, nhưng không ngờ tên này không phải một tên mập đơn giản, hắn cư nhiên cũng có dị năng, hơn nữa che giấu dị năng rất kỳ ba, lái xe đi không bao xa, cả người liền biến mất ở dưới mí mắt Sở Duyệt.

Tên mập này còn rất mẫn cảm.

Sở Duyệt cau mày định tìm kiếm cẩn thận, nhưng lại bị hai người đàn ông cầm đại đao đi vòng qua phía trước đoàn xe cắt ngang.

Hai người kia tìm lối tắt, lặng lẽ từ bên kia đoàn xe vòng tới, muốn đi bắt cái người thoạt nhìn nhỏ nhất, dễ đối phó nhất, Sở Duyệt.

Chỉ là không đợi bọn họ tới gần Sở Duyệt, đã bị một đạo lôi điện đánh trúng, sau đó một quả cầu lửa ném về phía họ, trong nháy mắt bốc cháy thành quả bóng, lăn sang bên đường.

Sở Duyệt nhìn Kiều Đan Đan lộ ra nụ cười, nói:

- Cảm ơn.

Kiều Đan Đan nhìn cô cười một cái, không nói chuyện, ơn gì mà ơn, hỏa cầu của cô ấy còn chậm một bước a. Xoay người lại thả một hỏa cầu vào người khác, không một tia do dự.

Làm cảnh sát mấy năm, cô ấy đã thấy nhiều người rõ ràng làm điều ác, nhưng luật pháp không trừng trị được hắn.

Cô thường thường ảo tưởng mình có thể trở thành một hiệp nữ che mặt, đi báo thù cho những người bị hại đó, đi trừng phạt những người rõ ràng làm chuyện xấu, mà pháp luật lại trừng trị được kia.

Sau khi mạt thế tới, trật tự xã hội đã hoàn toàn sụp đổ, cái ác trong con người được phóng đại vô hạn, hoàn toàn biến họ thành những con quỷ.

Loại người này ở trong mắt Kiều Đan Đan, chết chưa hết tội!

Bình Luận (0)
Comment