Mấy người Tề Minh sửng sốt, thấy Sở Duyệt đã bước nhanh ra tới cửa xe, bọn họ cũng nhanh chóng đi theo đến cửa xe.
Sở Duyệt vừa chạy, vừa dùng tốc độ cực nhanh, nói:
- Có một đoàn xe đang hướng về phía bên này, phía sau bọn họ có tang thi đàn bám theo, bọn họ đang nổ súng, nhìn tư thế kia, chờ bọn họ đến chỗ chúng ta, có thể tạo thành một làn sóng tang thi rồi, chúng ta nhanh chóng ra khỏi xe, thu xe xong lặng lẽ trốn vào thôn đằng kia.
Ba người còn lại nghe Sở Duyệt giải thích xong, đều không nói nhiều, đi theo Sở Duyệt ra khỏi xe.
Tuy hiện tại bọn họ có dị năng, ngày thường gặp phải tang thi cũng không lo lắng, nhưng ban đêm mà bị tang thi đàn bao vây cũng rất nguy hiểm.
Sở Duyệt giơ tay thu xe lại, bọn họ liền leo qua lan can ven đường, lặng lẽ chạy về phía thôn gần đó.
Còn chưa đi đến thôn xóm, liền ẩn ẩn nghe được tiếng súng truyền đến, mấy người Sở Duyệt vội vã tăng tốc chạy đến ngôi nhà gần nhất.
Tiếng súng cùng tiếng xe càng lúc càng lớn, tang thi trong thôn cũng bị kinh động, lục tục có tang thi đi từ trong thôn ra, Sở Duyệt rõ ràng còn nhìn thấy một con tang thi biến dị đang chạy về con đường phía xa.
Bên này bọn họ cũng gặp phải hơn mười con tang thi, cũng may đều là tang thi bình thường, bị Tề Minh cùng An Kiệt lặng lẽ xử lý..
Rất nhanh bốn người đã đi tới cạnh một ngôi nhà gần nhất.
Đây là một ngôi nhà ba tầng kiểu biệt thự nhỏ, tường rất cao, cửa mở, bên trong có một sân lớn, trong sân có hai con tang thi lớn tuổi, nghe được tiếng động bên đường, cả người cứng ngắc nền bước ra ngoài.
Tề Minh cùng An Kiệt mỗi người xử lý một con, sau đó cẩn thận đóng cửa sân, bước vào nhà.
Trong nhà trang hoàng không tệ lắm, lầu một là phòng khách lớn, đồ nội thất bằng gỗ gụ, có một bể cá lớn bên cạnh phòng ăn bị đập xuống đất, trên sàn nhà đầy mảnh kính vỡ.
Mấy người Sở Duyệt đi lên lầu hai, từ cửa sổ lớn trong phòng khách trên tầng hai nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy cảnh tượng trên đường quốc lộ.
Tang thi ở thôn xóm hai bên đường quốc lộ bị hấp dẫn chạy tới, giống như thủy triều lao về phía tiếng động do đoàn xe phát ra.
Đoàn xe phía xa đi như bay tới, tổng cộng có sáu chiếc, đều rất có khí thế.
Đi đầu là một chiếc xe bọc thép, trước xe còn được trang bị một cái sạn (giống cái xẻng) lớn, đám tang thi xông tới trước xe bọc thép đều bị cái sạn hất lật nhào, mà xe bọc thép một đường xông lên, tốc độ không giảm chút nào.
Phía sau là một chiếc xe quân dụng, trần xe mở ra, phía trên đặt giá súng máy, tiếng súng truyền ra từ chiếc xe đó.
Bất quá, bọn họ nổ súng khai rất có kỹ xảo, chỉ nhằm vào loại tang thi chạy nhanh trong đàn tang thi, hoặc là những tang thi sắp leo lên xe, còn lại những tang thi bình thường cho dù có chạm vào vỏ xe, bọn họ cũng không thèm quan tâm. .
Đương nhiên, đám người đó cũng không tùy tiện để tang thi chạy bám theo xe, bọn họ có dị năng giả chuyên phụ trách dọn sạch đám tang thi bình thường.
Giữa đoàn, có mấy chiếc xe việt dã, ở cửa sổ trần của mỗi chiếc việt dã đều có một dị năng giả nhô ra, có người không ngừng thả lưỡi dao gió thu hoạch đầu tang thi chung quanh.
Cũng có người chung quanh mọc đầy dây leo, ngăn cản tang thi bên ngoài xe, còn có một người dùng thanh đại đao khiến cho người ta hoa cả mắt, chém vào đám tang thi đang chen lấn ở ven đường.
Nhìn trên đường có vẻ rất nhiều tang thi, nhưng lại không con nào có thể ngăn cản đoàn xe.
Đi chính giữa có một chiếc xe nhà cao cấp, thoạt nhìn chiếc xe đó còn cao cấp hơn chiếc của mấy người Sở Duyệt.
Xe nhà có hai tầng, tầng trên có cửa sổ sát đất, có mấy người ngồi ở trên đó, giống như đang đi dã ngoại, nhìn tang thi đàn vây quanh bên ngoài, tán gẫu cười nói vui vẻ.
Bọn họ đúng là có tiền vốn để chuyện trò vui vẻ, chỉ đoàn xe như vậy, đám tang thi bình thường bên ngoài đúng là không làm gì được bọn họ, trừ phi bọn họ gặp phải cự thú mà ngày hôm mấy người Sở Duyệt gặp được.
Phía sau đoàn xe càng ngày càng nhiều tang thi, dày đặc gần như đã hình thành tang thi triều loại nhỏ, nhưng người trong xe không kiêng nể gì mà tiếp tục phóng như bay về phía trước, tựa như không thèm để ý chút nào.
Sở Duyệt phóng tinh thần lực về phía chiếc xe nhà, tìm kiếm, cả hai đời cô còn chưa thấy qua người nào kiêu ngạo như vậy, đúng là có chút tò mò, loại người này có ba đầu sáu tay hay sao, mà dám ra ngoài như vậy.
Trong xe nhà, có người không ít, có nam có nữ, ăn mặc đều rất tùy tiện, một người phụ nữ tóc đỏ hờ hững rời khỏi cửa kính xe, đi xuống cầu thang bên dưới.
Người phụ nữ đi vào thùng xe, muốn đi vào căn phòng tròn phía sau, nhưng lại bị hai người đàn ông áo đen chặn ở cửa.
Một người đàn ông mang mắt kính gọng mạ vàng đang ngồi trên sô pha vòng tròn, nghiêm túc nhìn tài liệu trong tay, hắn nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, nhưng đầu cũng không ngẩng lên.
Sở Duyệt đột nhiên mở to hai mắt, cô vừa nhìn đã nhận ra hắn ta là ai!
Là tên biến thái đáng chết Giang Nghệ!
Tốt a!
Thật là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công!
Vốn định gạt hắn sang một bên trước, tìm ba mẹ xong sẽ đến đó tìm hắn ta tính sổ, không nghĩ tới hắn ta lại tự đưa tới cửa.
Ông trời thân ái, ngài hiểu tôi còn hơn ba tôi a.!
Thật là, nghĩ cái gì thì cái đó tới, nếu không nắm bắt cơ hội này, làm sao xứng với một phen khổ tâm an bài của lão nhân gia a!
Sở Duyệt huy động toàn bộ tinh thần lực đến mức cao nhất, ngưng tụ thành một cây kim châm kích cỡ siêu lớn, bay vọt về phía nhà xe.
Hiện tại có lẽ Giang Nghệ đã là một dị năng giả tinh thần lực, khả năng kiểm soát sức mạnh tinh thần lực của hắn ta mạnh hơn rất nhiều người, Sở Duyệt không dám bảo đảm năng lực của mình lúc này cao hơn hắn ta, cho nên cô vừa ra tay đã dùng toàn lực.
Trong xe nhà xe, Giang Nghệ vốn dĩ đang nghiêm túc nghiên cứu tư liệu, bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt sắc bén, nhìn chằm chằm vào công kích đang dao động trong hư không, vừa chạm đến lá chắn tinh thần lực của hắn ta!
Cư nhiên là công kích tinh thần lực!
Chẳng lẽ bên này còn có tang thi hệ tinh thần?
Sở Duyệt thấy tinh thần lực của mình sắp đâm vào Giang Nghệ, thì lại bị tinh thần lực của hắn ta ngăn cản ở vị trí cách đầu hắn không đến nửa thước.
Tên biến thái đáng chết này đã mạnh như vậy sao? !
Sở Duyệt cắn răng, nảy sinh suy nghĩ ác độc, huy động tinh thần lực hung hăng đâm về phía trước, từng chút từng chút đâm xuyên qua lá chắn tinh thần lực của Giang Nghệ.
Tên biến thái đáng chết, hôm nay cô nhất định phải đâm hắn ta thành cái sàng, để cho hắn ta nếm thử tư vị bị tinh thần lực công kích là như thế nào!
Trên trán Giang Nghệ đã rịn ra mồ hôi lạnh, hai tay hắn ta nắm chặt bàn chống đỡ, lông mày càng nhăn càng chặt, thấy dáng vẻ thống khổ của Giang Nghệ , hai tên bảo vệ liên tục hỏi:
- Giang tiên sinh, ngài làm sao vậy?
Giang Nghệ từ nghiến răng nghiến lợi, khạc ra mấy chữ:
- Gọi...Lão La..… Hỗ trợ!