Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 231 - Chương 231 - Mục Ly

Chương 231 - Mục Ly
Chương 231 - Mục Ly

Sở Duyệt xoay tay lại bắt đầu sờ mó, tinh hạch của con tang thi đen nhánh kia đã bị cô ném vào không gian.

Kế tiếp, không thể lãng phí thời gian với đám tinh hạch bình thường, cô còn phải tranh thủ trở về trước khi trời tối a, không thể để ba mẹ phát hiện cô một mình ra khỏi căn cứ được.

Sở Duyệt dùng tinh thần lực rà quét đám tang thi chung quanh một lượt, phân chia chúng thành mấy cấp bậc, yên lặng tránh khỏi con tang thi lợi hại nhất, chỉ chọn mấy con tang thi mà cô chắc chắn có thể thắng, từ từ đánh.

Bất quá cách này có tỷ lệ thành công rất cao, đến giữa trưa, cô đã thu hoạch được hơn chục hạt tinh thể đủ màu sắc, đám tang thi biến dị ở hai con phố này gần như đã bị cô tiêu diệt gần hết.

Lúc này cô đang ngồi trên nóc một tòa nhà thương mại, tay ôm hộp cơm trưa do ba sở làm, từ từ ăn.

Dưới lầu trong tang thi đàn, lưỡi dao gió còn đang chiến đấu kịch liệt cùng một con quái vật xúc tua.

Con quái xúc tua sắp bị lưỡi dao gió sắt hết xúc tu, chờ Sở Duyệt cơm nước xong là có thể đi thu viên tinh hạch này.

May mắn lúc trước đã giữ lại lưỡi dao gió, hiện tại công việc giết tang thi quả thực rất dễ dàng, không cần dùng nhiều sức.

Sở Duyệt uống xong ngụm canh cuối cùng, xử lý hộp cơm một chút, sau đó đứng dậy, đang định nhảy để thu tinh hạch, bước chân bỗng nhiên dừng lại, nhìn về phía con đường bên cạnh trung tâm thương mại.

Bên kia có mấy người liều mạng chạy về phía này, người chạy cuối cùng là một người phụ nữ tóc ngắn.

Cô gái đó vừa chạy, vừa thỉnh thoảng ném những quả cầu lửa về phía sau, bất quá cầu quả lửa kia nhỏ đến đáng thương, ném ra ngoài vừa không đốt được đám tang thi, lại còn quăng nhầm, có vẻ dị năng gần như đã cạn kiệt.

Sở Duyệt cô gái kia, sắc mặt khẽ biến, cô biết cô gái này, nhưng cô chỉ biết cô ấy ở kiếp trước..

Tên cô gái là Mục Ly, đời trước cái tên này khá nổi tiếng ở mạt thế, cô ấy chỉ dựa vào bản lĩnh của mình, thành lập một đoàn đội toàn phụ nữ.

Đội ngũ phụ nữ này có rất nhiều dị năng giả, cũng sẽ có người thường không biết gì, những những người nữ này chỉ cần dám giết tang thi, không muốn sống dựa vào da thịt đều có thể gia nhập đội ngũ của cô.

Chỉ là đội ngũ như vậy sinh tồn ở mạt thế kỳ thật sự rất gian nan, bọn họ không chỉ phải đối mặt với tang thi và vật tư bên ngoài thiếu thốn ra, còn phải cẩn thận với tất cả người sống sót trong căn cứ an toàn, lúc nào cũng phải đề phòng!

Cẩn thận với những kẻ đàn ông thèm nước dãi bọn họ, luôn tìm kiếm cơ hội muốn kéo bọn họ trở lại vực thẳm sa đọa bất cứ lúc nào!

Dù ở trong bất kỳ căn cứ nào, đội ngũ của cô ấy cũng sẽ có những xung đột không thể hòa giải, bọn họ không thể ở lâu dài trong một căn cứ.

Đời trước Sở Duyệt cùng Mục Ly cùng thực hiện một nhiệm vụ ở một căn cứ nhỏ, Mục Ly cùng và người trong đội cô ấy đều rất thích Sở Duyệt, cũng rất chiếu cố cô, luôn muốn thuyết phục cô gia nhập đội ngũ của bọn họ.

Tiểu đội của bọn họ là đội ngũ phối hợp hành động ăn ý nhất trong số những tiểu đội mà Sở Duyệt từng hợp tác, tề minh và an kiệt cũng rất hòa hợp với bọn họ.

Tiểu đội của cô ấy không bài xích đàn ông, bọn họ chỉ bài xích đám người đàn ông không có ý tốt với các cô.

Nhưng mấy người Sở Duyệt không dừng chân ở căn cứ đó quá lâu, thu thập vật tư cần thiết xong, rất nhanh bọn họ lại rời đi.

Sau đó, trên đường đến căn cứ Ánh Dương, Sở Duyệt nghe thấy có người nói rằng ở một căn cứ nhỏ gặp phải tang thi triều, Mục Ly vì chống đỡ đại quân tang thi mà kiệt lực đến chết.

Nghe thấy tin tức này, Sở Duyệt đã khổ sở một thời gian, cô luôn cảm thấy cái chết của Mục Ly có lẽ không đơn giản như vậy.

Sau đó, cô không còn nghe thấy tin tức gì về tên đội ngũ nữ đó ở bất kỳ căn cứ nào nữa, không biết là bọn họ đã giải tán, hay là chết cùng Mục Ly trong tang thi triều.

Lúc này có lẽ Mục Ly còn chưa thành lập đội ngũ nữ, bởi vì ngoại trừ cô ấy, những người khác đều là nam giới.

Sở Duyệt đứng ở nơi đó, nhìn một đám sắp bị tang thi đuổi kịp, nhưng không nhúc nhích.

Lấy bản lĩnh của Mục Ly, chỉ vài con tang thi chắc chắn sẽ không làm khó được cô ấy, cô chỉ cần đứng từ xa nhìn cô ấy một lần là tốt rồi, về sau nếu cô thành lập một đoàn đội toàn phụ nữ, cô lại tìm cơ hội nhắc nhở cô ấy một chút là được.

Bên kia, dị năng của Mục Ly đã sắp cạn kiệt, nhưng may mắn bọn họ sắp đến căn cứ điểm bí mật.

Nhìn thấy hai người trước mặt leo lên sợi dây thả xuống trước đó, Mục Ly cũng vội vàng giữ chặt một cây dây thừng liều mạng leo lên trên.

Đúng lúc này, người đàn ông bên cạnh cô bất ngờ bị một tang thi phía dưới tóm được chân.

Hắn ta điên cuồng đá vào con tang thi, nhưng căn bản là đá không rớt, mà ngược lại thiếu chút nữa chân kia cũng bị con tang thi đang nhảy lên bắt được.

Mục Ly quay đầu nhìn lại, động tác leo lên cũng vội vàng dừng lại, quay đầu dùng chút dị năng cuối cùng ngưng tụ một quả cầu nhỏ ném về phía con tang thi đang nắm chân người đàn ông kia.

Đầu của tang thi bốc cháy, cuối cùng nó cũng buông chân người đàn ông nó tóm được ra, nhưng ngọn lửa cũng đốt cháy sợi dây dưới chân người đàn ông.

Nam nhân vội vàng leo lên trên, nhưng ngọn lửa đã cháy lan tới, rất nhanh đã lan xuống chân hắn ta.

Mục Ly cũng sốt ruột, đạp lên tường, cố gắng hết sức đưa sợi dây của mình cho người đàn ông đó, hy vọng hắn ta sẽ với tới sợi dây của mình.

Tuy hai người nắm một cây dây thừng có chút nguy hiểm, nhưng vẫn tốt hơn là sợi dây thừng bị đốt cháy kia.

Người đàn ông nắm lấy sợi dây Mục Ly ném tới, giẫm lên những vết lồi lõm trên tường để leo lên, cuối cùng cũng thoát khỏi sợi dây bị đốt cháy.

Mục Ly thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa định để người đàn ông leo lên trên, nhưng vào lúc này, đã kéo bàn tay đang giữ sợi dây của mục lý, hung hăng vặn bung ra, đẩy Mục Ly rời khỏi sợi dây.

Thân thể Mục Ly đột ngột ngã xuống đàn tang thi bên dưới, đôi mắt mở lớn, có chút không thể tin tưởng mà nhìn chằm chằm vào người đàn ông trên dây.

- Trần Nham!

Người đàn ông này, là người bạn trai yêu bảy năm của cô ấy, khi mạt thế đến, Mục Ly thức tỉnh dị năng, Trần Nham vẫn là người thường, trong khoảng thời gian này, luôn là Mục Ly bảo hộ hắn ta.

Nhưng hôm nay, hắn lại động thủ đẩy cô vào tang thi đàn!

Trần Nham đẩy Mục Ly xuống, sau đó không thèm liếc mắt nhìn cô ấy một cái, nắm chặt dây thừng, dùng sức bò lên.

Người phía trên không thấy rõ dưới đó đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi:

- Trần Nham, sao lại vậy? Vì sao dây thừng lại cháy? Sao Mục Ly lại ngã xuống?

Trần Nham bụm mặt, bi thương nói:

- Mục Ly bị tang thi bắt được, cô ấy đốt dây thừng của tối, muốn đấy tôi xuống dụ đám tang thi rời đi, để cô ấy trốn thoát, tôi sẵn sàng đánh đổi mạng sống của mình vì cô ấy! Nhưng, cô ấy đã bị tang thi cào bị thương……

Mọi người hít sâu một hơi, người thức tỉnh dị năng, nếu bị tang thi cào lần nữa, rất nhanh sẽ biến thành tang thi rất lợi hại.

Nếu để Mục Ly bò lên tới, cả nhóm bọn họ đừng mong sống, là Trần Nham hy sinh người yêu để cứu bọn họ.

Đám người không để ý tới Mục Ly dưới lầu nữa, chặn cửa sổ lại, sau đó nhanh chóng lặng lẽ chạy lên lầu.

Mục Ly gần như ngay lập tức rơi vào tang thi đàn, nhưng may mắn thay, cô ấy rơi xuống ngay cạnh vị trí cô ấy vừa ném quả cầu nửa, giúp cô ấy có cơ hội thở dốc!

Mục Ly lăn một vòng trên mặt đất, rút ​​con dao bổ dưa hấu ra, dùng hết toàn lực chém vào từng con tang thi thối rữa đang duỗi móng vuốt đen kịt về phía mình.

Nhưng tang thi quá nhiều, bầu trời phía trên đầu cô nhanh chóng tràn ngập đầu tang thi, cô tuyệt vọng nghĩ có lẽ đây là dấu chấm hết cho cuộc đời mình.

Nhưng, thật sự không cam lòng a!

Một trận gió thổi qua trước mặt, nơi nó đi qua, tất cả tang thi đều bị mở đầu, trong nháy mắt đã quét sạch tất cả tang thi trước mặt cô.

Bình Luận (0)
Comment