Sở Duyệt một mình đi về phía cửa căn cứ, hiện tại đang là hơn 9 giờ sáng, ba mẹ đều đã đi làm, cô được tự do!
Đi từ cửa căn cứ ra ngoài, Sở Duyệt đi dọc theo quốc lộ tiến về phía trước.
Hầu hết cỏ dại mọc um tùm trên đường đi đều đã được quân đội tuần tra dọn sạch, những con đường này vẫn rất an toàn.
Thị trấn gần căn cứ Cách Kỳ này nhất cũng phải hơn hai mươi km, đi bộ chắc chắn là không thể, Sở Duyệt dự định đi đến một chỗ không có người, sau đó lấy xe từ trong không gian ra lái đi.
Đi được một đoạn cách căn cứ không xa, Sở Nguyệt đang muốn tăng tốc chạy về phía trước thì có một chiếc ô tô bất ngờ từ phía sau cô lao tới, khi đi ngang qua cô, nó đột ngột phanh gấp, dừng lại trước mặt cô.
- Uy! Em gái, chỉ có một mình sao? Muốn đi đâu nha, chúng tôi đưa cô đi một đoạn?!
Một người đàn ông tóc xoăn trên ghế phụ thò đầu ra, ánh mắt nhìn Sở Duyệt một lượt từ trên xuống dưới, còn nhiệt tình hô về phía cô.
Sở Duyệt không nói chuyện, đứng tại chỗ, biểu thị rõ ràng cô không muốn nói chuyện với bọn họ.
Thấy Sở Nguyệt lại tiếp tục đi về phía trước, người trong xe liền lái lùi xe lại, tên tóc xoăn cười toe toét, tiếp tục nói với Sở Duyệt:
- Em gái, chúng tôi không phải người xấu, nói thật với em, vừa nhìn thấy em, anh đã thích em. Sau nay em đi theo anh trai, chỗ anh có rất nhiều nước, em không cần tự mình đi ra ngoài tìm nước.
Trong xe còn có hai người đàn ông, cả hai nghe thấy tóc xoăn nói vậy đều cười quái dị nói theo:
- Em gái, em đi theo hắn đi, anh chưng từng thấy gia hỏa này vội vàng theo đuổi cô gái nào như vậy đâu, về sau chắc chắn sẽ không bạc đãi em!
- Đúng vậy, em gái, thế đạo này, một mình em sao có thể sống được? Còn không bằng đi theo chúng ta, cái này gọi là nam nữ phối hợp, mạt thế không mệt! Ha ha ha ha……
Tên tóc xoăn trừng mắt nhìn người đàn ông ở ghế sau một cái, sau đó quay đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Sở Duyệt, giống như chắc chắn Sở Duyệt sẽ đồng ý với hắn ta.
Sở Duyệt nhướn mày, xem ra đám người này đi theo cô từ trong căn ra tới.
Mọi người đều phải đăng ký khi rời khỏi căn cứ, lý do cô đăng ký khi ra ngoài là để tìm nước.
Hiện tại trong căn cứ đang cổ vũ những người sống sót tự mình đi tìm nước, nếu nhiều có thể đổi lấy điểm, số tiền quy đổi rất cao.
Cho nên một vài người không có tích phân cũng không có nước uống, sẽ mạo hiểm đi ra ngoài căn cứ tìm nước, cho dù chỉ tìm được một ít cũng còn hơn là ngồi chờ chết khát trong căn cứ.
Lúc Sở Duyệt vừa ra cửa, liền đăng ký đi ra ngoài tìm nước, quân nhân thủ vệ ở cửa thấy thân hình nho nhỏ của cô, còn khuyên cô hai câu.
Những người này hẳn là đã theo dõi cô từ khi đó.
Sở Duyệt không nói chuyện, lạnh lùng liếc mắt nhìn tên tóc xoăn một cái, vòng qua xe đi về phía trước.
Mạt thế, ở căn cứ, có một số người phụ nữ không thể tự sống sót, sẽ tìm những người đàn ông có chút năng lực để dựa vào.
Loại giao dịch ngươi tình ta nguyện này, Sở Duyệt không có bất cứ ý kiến gì, cô cũng không quản được, nhưng mấy người này hiển nhiên không quan tâm cô có cam tâm tình nguyện hay không, bọn họ chỉ muốn mang cô đi mà thôi..
Chiếc xe đang muốn đuổi kịp, Sở Duyệt đã quay người lại, đặt tay lên thành xe, khẽ mỉm cười.
Ba người đàn ông trên xe còn nghĩ rằng cô cuối cùng cũng đồng ý, đều lộ ra nụ cười như thể đã sớm dự đoán được cô sẽ đồng ý.
Một đạo lôi xà từ lòng bàn tay Sở Duyệt chui ra, "Roẹt roẹt” lao thẳng về phía chiếc xe.
Ba người trên xe còn chưa kịp thu hồi nụ cười, đã bị điện cho cả run rẩy kịch liệt trên ghế ngồi, không bao lâu đã bất tỉnh nhân sự.
Sở Duyệt mở cửa xe, kéo ba người kia xuống xe ném xuống ven đường, cô không hạ tử thủ, chỉ để điện giật khiến bọn họ hôn mê giáo huấn một chút mà thôi, ném lại bên đường, có thể sống sót hay không còn tùy thuộc vào may mắn của bọn họ.
Mấy người này thoạt nhìn không phải rất xấu, nhưng bọn họ lại khinh thường phụ nữ, cảm thấy thế đạo này, phụ nữ chỉ có thể sống phụ thuộc vào bọn họ..
Hôm nay cô sẽ để cho bọn họ biết được, không phải tất cả phụ nữ đều yếu đuối và dễ bị bắt nạt!
Sở Duyệt nhấc chân leo lên xe của bọn họ, chân dẫm ga, lái về phía thành phố Cách Kỳ.
Thành phố Cách Kỳ chỉ là một thành phố nhỏ trên thảo vùng thảo nguyên, nhưng do nơi này có tài nguyên dầu mỏ phong phú, mấy năm gần đây cũng phát triển không tồi.
Trong thành phố, các tòa cao ốc mọc lên san sát, dân cư tương đối đông đúc, thành phố này từng được xếp hạng trong 100 thành phố hàng đầu cả nước.
Hiện giờ nơi này đã mất đi sự phồn vinh trước kia, mọi thứ trong, ngoài thành phố đều là một mảnh hỗn độn.
Rất nhiều tòa nhà ở rìa thành phố đã sụp đổ phân nửa, dấu vết đạn bắn rõ ràng, nhìn qua liền biết nơi này đã từng trải qua mấy trận chiến ác liệt.
Bên đường đều là xác tang thi rải rác khắp nơi, chúng đã thối rữa đến mức không thể nhìn ra được hình dáng ban đầu, từ xa đã có thể ngửi thấy mùi hôi thối ập tới.
Tang thi quá nhiều, nơi này quá nguy hiểm, không có điều kiện để chôn hay thiêu, cho nên dù đã biết rõ nếu để lại đám thi thể chất thành đống ở đây sẽ gây ra hậu quả gì, nhưng quân đội cũng chỉ có thể để đó mà thôi. Chỉ có những tang thi ở gần căn cứ mới được hưởng thụ đãi ngộ được chôn chất hoặc bị thiêu.
Khu vực này rìa thành phố này, không biết đã bị bao nhiêu nhóm người cướp đoạt, một số cửa hàng mặt tiền bị phá hủy đến mức chỉ còn lại những bức tường chịu lực, thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy có người đang cẩn thận tìm kiếm trong đống đổ nát.
Sở Duyệt lái xe về phía trung tâm thành phố, cô tới tìm tinh hạch tang thi biến dị, chắc chắn không thể cứ loanh quanh ở bên ngoài này được.
Sở Duyệt vừa lái xe, vừa dùng tinh thần lực tìm kiếm tung tích tang thi biến dị khắp nơi.
Bất quá, đúng là không tìm thì không biết, lục soát một hồi khiến cô bị dọa một trận, trong thành phố này, tang thi biến dị nhiều đến mức làm người ta nổi da gà!
Ánh mắt Sở Duyệt phát ra lục quang, tinh hạch a tinh hạch, thật nhiều tinh hạch biến dị!
Bất quá cô không dám một mình chui vào trong, cho dù cô lợi hại, nhưng nếu bị tang thi vây quanh, nhất thời sẽ không thể thoát ra ngoài.
Sở Duyệt lái xe đi qua hai con phố liền ngừng lại, con đường phía trước càng ngày càng nhiều tang thi xe bị bỏ lại, trong đống xe phế liệu còn có hai chiếc xe tải quân dụng, toàn bộ chiếc xe quân dụng nhuộm đỏ máu, có thể thấy được tình huống thảm thiết ngay lúc đó.
Sở Duyệt xuống xe, thu xe vào không gian, triệu hồi lưỡi dao gió, lao về phía tang thi đàn.
Lưỡi dao gió xoay tròn bay nhảy giữa tang thi đàn, lặng yên không tiếng động thu hoạch một đống lớn đầu tang thi.
Sở Duyệt cũng không nhàn rỗi, cô đeo găng tay cao su vào, nhặt từng viên tinh hạch trong những cái đầu tang thi đã bị mở ra.
Nhưng tinh hạch này đều là tinh hạch bình thường, hiện tại không có tác dụng gì lớn với cô, nhưng cô có thể cho ba Sở, để bổ sung năng lượng.
Sở Duyệt đang nhặt hăng say, thì bỗng nhiên một con tang thi biến dị toàn thân đen nhánh từ trên lầu nhảy xuống, mượn lực lầu hai, liền nhào về phía đầu cô.
Sở Duyệt né sang bên cạnh, tang thi đen vồ vào khoảng không, lăn vài vòng trên mặt đất, không đợi nó kịp đứng lên, lưỡi dao gió đã xuyên qua cái ót của nó.