Đám người Sở Duyệt vọt vào phòng, lúc này bọn họ mới biết đây là phòng giám sát ở lầu 6, trên tường có rất nhiều màn hình nhỏ, hình ảnh bên trong là các loại máy móc, thoạt nhìn hoàn toàn không thể phân rõ được nơi nào với nơi nào.
Sở Duyệt ngẩng đầu nhìn mái nhà, vị trí của phòng giám sát ở tầng này hoàn toàn trái ngược với phòng giám sát tầng trên, may mắn là vừa rồi cô không chọn đào lỗ ở phòng điều khiển lầu 5 a.
Trên cái bàn nằm ở giữa phòng có một đống đồ vật đen thùi lùi, bên cạnh có hai cái hộp rỗng, một chiếc hộp bên cạnh có đồ bên trong, chúng được xếp ngay ngắn chiếm một nửa hộp.
Sở Duyệt duỗi tay nhấc một món lên, nhìn giống như một chiếc áo choàng làm từ loại vải khoáng thạch đó, chất lượng khá cao.
Người đàn ông cô vừa giết ở trong phòng này, trước đó còn đang bận rộn gấp chiếc áo choàng đen trên bàn để cất vào hộp.
Nhìn bộ dáng của chiếc áo choàng đen này, có vẻ như nó đã được lấy ra một cách vội vàng rồi vứt lên bàn, để người ta đi qua tùy ý lấy..
Nhưng bọn họ lấy quần áo làm từ loại vải này để làm gì?
Loại vải dệt này không phải là để ức chế dị năng của con người sao?
Nếu bọn họ mặc quần áo này vào, không phải là sẽ tự hạn chế năng lực của chính mình sao?
Chẳng lẽ những bộ quần áo này là chuẩn bị cho đám người Sở Duyệt sao, biết bọn cô có dị năng, cho nên muốn dùng cái này để chòng vào người cô sao?
Sở Duyệt hơi nhíu mày, ném áo choàng vải đen xuống, xoay người tháo dây đeo thiết bị trên cổ tay nhân viên nghiên cứu kia, đặt sát gần tai, người ở đầu bên kia vẫn đang thấp giọng hỏi:
“…… Nói cái gì? Mẹ nó, rốt cuộc là có chuyện gì a? Bên này còn đang bận, những người đó rất nhanh sẽ tới, nếu không có chuyện gì xảy ra thì đừng la hét nữa."
Bên kia cắt đứt trò chuyện, Sở Duyệt thả vòng tay xuống, hơi hơi mỉm cười nói với Giang Thành:
- Bọn họ đang chờ chúng ta a, nếu không chúng ta đi gặp bọn họ trước? Hay là quét sạch tầng lầu này trước?
Thật ra Sở Duyệt vốn định lên lầu đánh lén trước, nhưng hiện tại bọn họ đã thuận lợi tìm được phòng giám sát của tầng lầu này, không quét sạch tầng này trước thì có chút đáng tiếc.
Hiện tại bọn họ cơ bản đã nắm được đám người ở tầng lầu này đang ở đâu, người còn dư lại không nhiều lắm, dọn sạch rồi đi lên cũng sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian.
Lúc này đôi mắt của Giang Thành đang nhìn chằm chằm vào đám màn hình theo dõi, nhìn qua nhìn lại một vòng, hắn đã nắm được đại khái tình hình ở tầng lầu này, nghe thấy Sở Duyệt nói, liền quay đầu nói:
- Theo như hình ảnh theo dõi, có vẻ như tầng này không có nhiều người. Nhìn phản ứng vừa rồi của người này, có lẽ phần lớn người ở đây đã đi chi viện cho trên lầu.
Giang Thành nói tới đây, lại nhìn thoáng qua màn hình theo dõi, sau đó thương lượng cùng Sở Duyệt:
- Bất quá, mặc dù dưới lầu thoạt nhìn không có nhiều người, nhưng tôi vẫn cảm thấy, lúc này chúng ta nên đi đánh lén đám người trên lầu thì tốt hơn. Nếu dọn sạch dưới này trước, vạn nhất gây động tĩnh lớn, bị đám người lầu 5 phát hiện, chúng ta sẽ lại rơi vào thế bị động như vừa rồi.
- Đúng vậy đúng vậy! Muốn làm thì phải làm thật lớn, đám vật liệu này chờ chút nữa lại đến thu dọn cũng không muộn.
Vương vĩ ở bên cạnh cũng ồn ào theo, một bộ nóng lòng muốn thử.
- Tôi thấy không bằng chúng chia nhau hành động đi, tôi dẫn người ở lại thu dọn tầng lầu này, đội trưởng Giang cùng em gái Tiểu Duyệt, hai người dẫn người đi lên lầu, chờ chúng ta xử lý xong tầng này rồi, sẽ đi lên lầu hội hợp cùng mọi người.
Nghiêm khắc cũng đang nhìn màn hình theo dõi, qua màn hình thấy lầu sáu chỉ có năm sáu người, hắn cảm thấy mình chắc chắn có thể âm thầm tiêu diệt hết bọn họ..
- Không được!
Giang Thành tỏ vẻ phản đối kiến nghị của nghiêm khắc, hắn quay đầu nhìn nghiêm khắc, nhíu mày nói:
- Chi nhau hành động chỉ tạo cơ hội cho kẻ địch đánh bại chúng ta.. Chúng ta không quen thuộc căn cứ thực nghiệm này, hơn nữa người trong căn cứ này rất giỏi làm chuyện đánh lén, mà hình ảnh trên màn hình theo dõi chưa chắc đã phải toàn bộ lầu 6 này, hơn nữa chúng ta không có thông tin hay công cụ, vạn nhất gặp phải chuyện gì, muốn hội hợp lại cũng không dễ dàng.
- Tôi biết, tôi sẽ cố gắng cẩn thận, chẳng phải chỉ là lầu trên lầu dưới thôi sao, cũng không xa. Tôi chỉ lo lắng nếu người không giải quyết sạch sẽ đám người ở lầu này, chờ một chút chúng ta đi rồi, bọn họ phát hiện người ở phòng điều khiển đã chết, không phải sẽ bại lộ hành tung của chúng ta sao?
Nghiêm khắc nói cũng có đạo lý, chỉ cần bất kỳ người nào ở tầng này đi đến phòng giám sát, nhìn thấy hai nhân viên nghiên cứu đã chết, chắc chắn sẽ đoán được bọn họ đã xuống đến tầng sáu.
- Không sợ, động tác của chúng ta nhanh một chút là được.
Sở Duyệt từ bên cạnh Giang Thành đi đến chỗ chiếc hộp để chiếc áo choàng vải đen ở trên bàn, vừa lật áo choàng vừa nói:
- Dùng thứ gì đó chặn cửa phòng giám sát từ bên trong, để nhất thời bọn họ không thể vào được đây. Chỉ cần cho chúng ta đủ thời gian lên lầu là được, đánh nhau rồi ai còn quản bọn họ có phát hiện ra hay không làm gì.
Sở Duyệt vừa nói, vừa lấy ra một cái áo hơi lớn từ trong đống áo choàng, rồi thuận tay tròng lên người Giang Thành.
Người mặc loại áo này sẽ bị ức chế dị năng, nhưng đang ở lúc mấu chốt, vì sao đám người này lại lấy loại áo này ra?
Bỗng nhiên nhớ tới trước đó Mục Ca có nói, loại vải dệt này còn có một chức năng, đó là có thể chống đỡ công kích dị năng.
Nhưng cô chưa từng gặp được người nào mặc loại áo này, hôm nay gặp phải nhiều chuyện, thiếu chút nữa cô đã quên mất chuyện này.
- Huấn luyện viên Giang, em đánh anh một chút nga.
Sở Duyệt nói xong, liền ngưng tự một lôi xà, nhẹ nhàng chụp về phía Giang Thành.
Giang Thành bất thình lình bị Sở Duyệt tròng một kiện áo choàng lên người, trong lòng nhịn không được mà có chút nhộn nhạo, căn bản không nghe rõ Sở Duyệt nói gì đó, trong nháy mắt hắn giống như đã nhìn thấy cuộc sống tương lai đầy hạnh phúc ấm áp của mình bên vợ con.
Nhưng trong nháy mắt, hạnh phúc của hắn giống như bọt biển bị một đạo điện lưu chọc thủng, hắn trơ mắt nhìn Sở Duyệt dùng roi lôi điện đánh hắn một roi!
Mọi người nhìn thấy Sở Duyệt giơ tay đánh Giang Thành, tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đều vội vàng chạy tới muốn khuyên can, Sở Duyệt cũng đã dừng tay, khóe miệng mang theo nụ cười, nói:
- Quả nhiên thứ này có thể ngăn cản công kích dị năng, mọi người đi đều tới chọn một kiện rồi mặc vào, tôi đoán đám người đi lên lầu trên hỗ trợ hẳn đều mặc loại áo choàng này, chúng ta cũng mặc vào đi đục nước béo cò đi.
Vừa rồi Sở Duyệt đánh Giang Thành, vẫn chú ý đúng mực, nếu thứ này không thể ngăn cản dị năng, nhiều nhất cũng chỉ là làm massage cho Giang Thành mà thôi.
Nhưng vừa rồi, khi tia điện lưu của cô chụp lên áo choàng liền bị hóa giải, căn bản không tạo thành chút ảnh hưởng nào với Giang Thành.
Mục Ca nói chính là sự thật, loại vải dệt này chẳng những có thể ngăn cản tinh thần lực, những dị năng khác đánh vào trên người nó cũng có thể bị tiêu diệt, thật đúng là một thứ tốt a.
Khó trách những người đó vội vã muốn tìm loại áo choàng này, hẳn là nghe nói trong nhóm bọn họ có người có dị năng rất lợi hại, mặc loại áo choàng này để phòng bọn họ.
Mọi người nghe được lời Sở Duyệt nói, mới biết được cô đang làm thí nghiệm, thấy Giang Thành không sao,cũng liền thả lỏng xuống, mỗi người chọn một kiện mặc vào người.
Dù sao còn chưa mặc áo choàng này mà dị năng của bọn họ đã bị ức chế rồi, hiện tại mặc vào còn có thể lừa đám người trên lầu đó một chút, cớ sao lại không làm a?
Giấu thi thể hai nhân viên nghiên đi, mọi người lại nghĩ cách dùng cái bàn chặn cửa phòng giám sát từ bên trong, sau đó liền đi ra ngoài.
Bên ngoài lầu 6 cũng có một cánh cửa kim loại khoá mật mã, Sở Duyệt nhẹ nhàng mở ra, đi vào buồng thang máy, cạy lối thoát hiểm của thang máy ra, chui vào giếng thang máy rồi bò đi lầu 5.