Giang Thành nhìn thấy cô đi vào phía bên trong, cũng không gọi cô lại, một cô gái nhỏ khó tránh khỏi có chuyện không tiện nói với đàn ông bọn họ.
Nơi này cũng vừa mới được dọn dẹp sạch sẽ, hẳn là không có nguy hiểm gì, hơn nữa thân thủ của Sở Duyệt còn tốt hơn bọn họ, nên không có gì phải lo lắng.
Sở Duyệt đi dọc theo hành lang tới phòng thí nghiệm phía sau, tang thi giống như không nhìn thấy cô, không có chút động tĩnh nào.
Xem ra lúc trước khi bọn họ tiến vào, chúng nó nhiệt tình như vậy là vì nhân viên bảo vệ kia không mặc áo choàng đen.
Cố cố ý đi đến trước mặt tang thi thử thử, cho cô đã đến bên miệng tang thi rồi, mà nó cũng không có một chút phản ứng nào, xem ra cái áo choàng này thật sự rất hữu dụng.
Lúc đến kho hàng ở lầu bảy, cô đã thuận tay thu ít vải dệt này đó, để cho ba mẹ cùng đám người lão Tề bọn họ mặc, lúc bọn họ ra ngoài sẽ an toàn hơn một chút.
Nhìn đám tang thi lẳng lặng đứng trong lồng sắt, Sở Duyệt ném lưỡi dao gió ra, dứt khoát giải thoát cho chúng nó.
Đi xuyên qua đại sảnh, Sở Duyệt đi cửa phòng quan sát, tang thi biến dị hệ hỏa kia vẫn còn bị khóa trên ghế, nó dựa vào ghế như đang ngủ.
Sở Duyệt tìm được chốt mở cửa, đẩy cửa đi vào, đi tới phía sau tang thi biến dị.
Con tang thi này vẫn còn giữ được hình dáng con người, gần như không còn một sợi tóc nào, chỉ còn ít ỏi mấy cọng ở phía trên, làn da toàn thân có màu hồng nhạt, phủ đầy những vết nứt màu xanh đen, khiến người ta nhìn mà da đầu tê dại.
Mạt thế đến, tang thi biến dị thành đủ loại hình dạng kỳ quái, Sở Duyệt chưa từng nhìn thấy mấy con tang thi nào giống nhau, cho nên hiện tại cô cũng không thể nhìn ra điểm khác biệt nào giữa tang thi biến dị này và những con tang thi biến dị khác.
Tang thi biến dị giống như cảm giác được có người tới gần, nhưng lại không tìm thấy người ở đâu, cả người ngồi trên ghế bắt đầu vặn vẹo.
Sở Duyệt lấy một con dao từ trong không gian ra,bổ tới cổ nó, quản nó có phải giống nhau hay không, đào tinh hạch ra xem thử trước.
Khi con dao sắp chém tới tang thi biến dị bỗng nhiên bị một ngọn lửa vây quanh, nhiệt đột của ngọn lửa này cực cao, nóng đến mức khiến Sở Duyệt lập tức phải vứt thanh đao xuống mặt đất, vội vàng ngưng tụ nước trong lòng bàn tay để hạ nhiệt độ cho chính mình.
Tang thi biến dị không tìm thấy Sở Duyệt, nhưng nó có thể cảm nhận được phía sau có thứ gì đó nguy hiểm, bắt đầu công kích về phía Sở Duyệt đang đứng phía sau.
Nhiệt độ bốn phía càng ngày càng nóng, bỗng nhiên tang thi biến dị phun ra một ngọn lửa phóng về phía sau lưng.
Ngọn lửa nóng bỏng, nhưng khi chạm đến lớp áo đen trên người Sở Duyệt, liền nhanh chóng thu nhỏ, chỉ lóe mấy lượt rồi bị dập tắt.
Sở Duyệt nhướng mày vỗ vỗ áo đen trên người, dùng thật tốt a.
Trách không được những nhân viên nghiên cứu kia thoạt nhìn tay trói gà không chặt, mà có thể khống chế được con tang thi biến dị lợi hại như vậy.
Sau khi ngọn lửa của tang thi biến dị bị dập tắt, nó bỗng nhiên phát cuồng, cả người bị ngọn lửa bao phủ, hừng hực bốc cháy lên, không khí chung quanh tức khắc trở nên nóng bức.
Sở Duyệt vội vàng lui về phía sau, lòng bàn tay ngưng tụ lôi điện, đồng thời lưỡi dao gió cũng bắt đầu chuyển động.
Nhiệt độ cao như vậy, chiếc ghế thép đang khóa nó có thể sẽ bị hỏa táng,cô không thể tiếp tục kéo dài thời gian, nhanh chóng giải quyết nó, bằng không chờ nó thoát khỏi trói buộc, càng khó đối phó rồi.
Lưỡi dao gió cùng lôi điện khởi động, cùng nhau công kích về phía tang thi biến dị hệ hoả, lôi xà lao vào ngọn lửa, len lỏi trên thân thể tang thi biến dị, thế nhưng không gây ra nhiều thương tổn cho nó, mà chỉ khiến cơ thể nó run rẩy vài cái, độ cao của ngọn lửa giảm đi một phân.
Lưỡi dao gió nhân cơ hội này, đột nhiên bổ về phía đầu của tang thi biến dị, dễ dàng bổ đầu nó xuống.
Đầu tang thi biến dị rơi trên mặt đất, ngọn lửa trên người nó cũng bị dập tắt trong nháy mắt, chỉ là trải qua một trận thiêu đốt bằng nhiệt độ cực nóng như vậy, mà ổ khóa cố định tang thi biến dị trên ghế lại không có một chút tổn hại nào.
Sở Duyệt có chút kinh ngạc, tài chất này, không tồi a, muốn (≧▽≦).
Quay đầu nhìn thấy bên ngoài không có ai, Sở Duyệt tiện tay thu ghế cùng thân thể tang thi biến dị vào không gian, nhặt đầu của nó lên, sau đó cũng đi vào không gian theo.
Trong không gian Mục Ca cùng Mục Ly nhìn thấy Sở Duyệt cầm theo cái đầu tang thi tiến vào, ngay cả Mục Ca cũng nhịn không được mà hai mắt trừng lớn, kỳ quái hỏi:
- Tiểu Duyệt, cô cầm cái tang thi đầu vào đây làm gì?
Sở Duyệt bỏ đầu tang thi vào một cái chậu, vừa cầm dao cạy tinh hạch vừa trả lời Mục Ca:
- Nghe nói con tang thi biến dị này không giống bình thường, nghe cái tên Liễu Chí Thành của căn cứ thực nghiệm nói, dị năng của nó có ý thức riêng, tôi liền nhớ tới cái lưỡi dao gió kia, giống như cũng loại này, vì vậy liền đem nó vào đây nghiên cứu một chút.
- Còn có chuyện như vậy?
Mục Ca cũng nảy sinh hứng thú, thò đầu vào nhìn Sở Duyệt cạy tinh hạch.
Mục Ly càng thấy khó hiểu, tò mò hỏi:
- Dị năng không phải là một loại năng lực sao? Sao lại có cả ý thức, chẳng lẽ thứ này còn có thể thành tinh sao?
Lúc này Sở Duyệt đã đập nát đầu tang thi biến dị thành từng mảnh, nhưng lại không thấy bóng dáng tinh hạch đâu.
Cô cau mày nghĩ nghĩ, lần trước cô gặp lưỡi dao gió, khi đó cô tìm thấy tinh hạch ở trong ngực “túi da”, chẳng lẽ tinh hạch của con tang thi biến dị này cũng ở trong cơ thể?
Sở Duyệt duỗi tay kéo thi thể tang thi biến dị cùng chiếc ghế qua, bắt đầu tìm kiếm tinh hạch trong cơ thể nó.
Khi Mục Ca nhìn thấy chiếc ghế dựa khóa chặt thân thể của tang thi biến dị, cả người hơn run rẩy lên.
Hắn đã từng bị khóa trên chiếc ghế như vậy rất nhiều năm, hiện tại khi nhìn thấy thứ này vẫn làm hắn cảm thấy ghê tởm!
Mục Ly đứng bên cạnh Mục Ca, cảm giác được cảm xúc của Mục Ca không đúng, vội vàng quan tâm hỏi:
- Tiểu Ca, em làm sao vậy?
Mục Ca nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:
- Thứ này quá ghê tởm, Sở Duyệt, cô mang nó ra ngoài vứt đi.
Sở Duyệt quay đầu lại, nhìn nhìn Mục Ca, gật đầu nói:
- Đúng nga! Chúng ta còn phải ăn ngủ ở đây. Nhưng Mục Ca, đợi một chút, tôi sắp tìm thấy tinh hạch rồi, cậu xem giúp tôi một chút, có vẻ như nó thật sự không giống dị năng hệ hỏa khác.
Sở Duyệt vừa nói, vừa kéo thi thể tang thi ra khỏi ghế , tiếp tục hự hự tìm kiếm tinh hạch.
Cuối cùng cũng tìm được một viên tinh hạch trong suốt giống như hồng ngọc ở trong bụng nó.
Chỉ là Sở Duyệt còn chưa kịp nhìn rõ bộ dáng tinh hạch trông như thế nào, thì đột nhiên nó đã hóa thành vô số điểm sáng màu đỏ, rất nhanh đã biến mất trong không gian.
Sở Duyệt quay đầu nhìn Mục Ca được Mục Ly đỡ đi tới cửa, hỏi:
- Nó đây là bị cậu hấp thu sao?
Mục Ca nhìn nơi những đốm sáng màu đỏ biến mất, lắc đầu nói:
- Không phải, hiện tại tôi không cần hấp thu tinh hạch, là nó tự phân tán. Cô nói đúng, loại dị năng này quả thực khác với những dị năng kia.
- Nó có giống với lưỡi dao gió trước đó không? Nó thuộc về một loại dị năng khác sao?
Sở Duyệt giơ tay, gọi lưỡi dao gió ra, nhìn lưỡi dao gió trong lòng bàn tay, hỏi Mục Ca.
- Thứ này, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, lần trước tôi cũng không hấp thu được năng lượng của lưỡi dao gió, cho nên nó mới có thể không chút kiêng nể gì mà khi dễ Cổn Cổn một thời gian dài khi ở trong không gian.