Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 302 - Chương 302 - Bàn Tính Như Ý

Chương 302 - Bàn tính như ý
Chương 302 - Bàn tính như ý

Sở Duyệt giật mình, lời nhân viên nghiên cứu kia nói làm làm cô nghĩ tới lưỡi dao gió của cô.

Lưỡi dao gió cũng có ý thức của riêng mình, theo như lời của nhân viên nghiên cứu này, chẳng lẽ bản thân tang thi chính là cái túi chứa đựng siêu năng lực có ý thức?

Bất quá hiện tại không phải là lúc để nghĩ này đó, trong lúc Sở Duyệt ngây người, Giang Thành đã dẫn người lẻn tới phía trước, hắn vặn cổ bốn người canh gác bên ngoài phòng quan sát, chỉ để chừa lại một người đứng ở đằng trước.

Kỳ thật ấn theo kế hoạch, bọn họ sẽ không giữ người này lại, đám người này sử dụng con người để tiến hành các loại thực nghiệm, quả thực không chút nhân tính, đáng chết vạn lần!

Nhưng người đang đứng trước mặt này, rất rõ ràng là người có địa vị tương đối cao ở đây, có thể hắn ta sẽ biết về dịch dị năng, bọn họ cũng không cần phải đi tìm một người khác biết rõ tình huống trong căn cứ.

Những nhân viên nghiên cứu còn lại nhìn thấy người vừa rồi còn đang nói chuyện với mình, trong nháy mắt đã bị đám người Giang Thành vặn chết, liền sợ tới mức nói năng lộn xộn:

- Các người định làm phản sao? Các người là ai? Sao có thể tùy tiện giết người?! Đừng giết tôi! Tôi có thể cho các người bất cứ thứ gì các người muốn!

Sở Duyệt tiến lên vài bước, giành trước hỏi:

- Cậu tên là gì? Thành thật trả lời!

- Tôi, tôi tên Liễu Chí Thành.

Liễu Chí Thành vội vàng trả lời, sợ chậm một bước sẽ bị vặn cổ.

Sở Duyệt thoáng buông lỏng, sau đó hỏi:

- Cậu có biết giáo sư Từ ở đâu không?

Liễu Chí Thành ngẩng đầu nhìn về phía Sở Duyệt, hắn ta đột nhiên phản ứng lại, nhóm người này căn bản không phải người trong căn cứ thực nghiệm, toàn bộ căn cứ thực nghiệm, có ai không biết giáo sư Từ thay mặt căn cứ đi đàm phán với chính phủ.

Trong nháy mắt hắn ta do dự, dao nhỏ của Sở Duyệt không chút khách khí mà đâm vào cánh tay hắn ta, lạnh lùng hỏi:

- Thành thật trả lời, đừng nghĩ giở trò!

- A!

Liễu Chí Thành hét thảm thiết một tiếng, vội vàng lớn tiếng trả lời:

- Giáo sư Từ giáo đi tới căn cứ thủ đô, nói chuyện hợp tác với phía chính phủ.

Đám người Giang Thành nghe thấy lời này đều cả kinh, trước khi tới đây, căn cứ thực nghiệm còn nói chờ câu trả lời của viện sĩ Long, không nghĩ tới vừa quay đầu, bọn họ đã tự mình đi căn cứ thủ đô.

Nếu là trước đây, Giang Thành hẳn là sẽ nghi ngờ do bọn họ lấy trộm dịch di năng, nhưng rõ ràng, dịch dị năng là do căn cứ thực nghiệm cố ý thả cho bọn họ trộm đi, nhưng tại sao bọn chúng lại làm như vậy?

Đám người ở căn cứ này biết rõ người dùng dịch dị năng, cuối cùng sẽ biến thành thây khô, vì sao vẫn không cố kỵ mà đi nói chuyện hợp tác với phía chính phủ, chẳng lẽ đám người đó không nghĩ tới cuối cùng sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng như thế nào sao?

- Tôi hỏi cậu, có phải tất cả mọi người trong căn cứ này đều biết, người dùng dịch dị năng cuối cùng sẽ biến thành thây khô hay không?

Giang Thành túm chặt cổ áo Liễu Chí Thành, lạnh giọng hỏi.

- Không, không phải…… A!

Liễu Chí Thành đang muốn phủ nhận, bỗng nhiên cánh tay lại truyền đến một trận đau nhức, con dao của Sở Duyệt lại tiến thêm một phân vào sâu trong da thịt của hắn ta.

- Không phải tất cả mọi người đều biết, giám đốc nói với mọi người là một số người có tố chất thân thể không tốt mới biến thành thây khô, trong căn cứ cũng có một số dị năng càng ngày càng mạnh mà không bị biến dị. Nhưng trên thực tế, chúng tôi đều biết rõ, tất cả những người sử dụng dịch dị năng, chỉ cần thức tỉnh dị năng, kết quả cuối cùng đều sẽ biến thành một khối thây khô!

- Nếu như vậy, vì sao các người còn muốn hợp tác với phía chính phủ, chẳng lẽ các người không biết như vậy sẽ hại chết thêm bao nhiêu người sao?

Giang Thành nhìn chằm chằm Liễu Chí Thành, căm hận hỏi.

- Chỉ là chúng tôi còn chưa nghiên cứu xong, đối tượng nghiên cứu đột nhiên chết não, chỉ cần có đủ thực nghiệm thể, chúng tôi nhất định có thể nghiên cứu ra biện pháp giải quyết.

Liễu Chí Thành vừa nói lời này xong, hắn liền cảm giác được con dao của Sở Duyệt lại sắp đâm sâu vào da thịt, liền vội vàng xin tha:

- Những gì tôi nói đều là sự thật! Cầu xin cô, đừng đâm nữa, nếu đâm tiếp thì nó sẽ xuyên qua mất!

Sở Duyệt không để ý tới lời cầu xin của hắn, dao nhỏ lại đâm vào sâu hơn, lạnh lùng nói:

- Bàn tính như ý đánh rất vang, rõ ràng các người cần thực nghiệm thể đã chết não kia, các người tìm rất lâu rồi mà không tìm thấy vật thay thế mới, mạt thế tới, lại càng khó tìm, vì thế các người liền nghĩ tới việc dùng dịch dị năng làm mồi nhử, thu hút chính phủ tới hợp tác với các người.

- Bằng cách này, có được sự hỗ trợ từ phía chính phủ, các người có thể tùy ý tìm kiếm thực nghiệm thể mình muốn trên khắp cả nước, để tiếp thí nghiệm của các người.

- Cho dù cuối cùng không nghiên cứu ra thứ gì, các người cũng không sợ, bởi vì tất cả những người đã biến thành thây khô, giáo sư Từ đều có thể khống chế, đúng không?

Sở Duyệt nhìn người trước mắt, trong lòng đầy giận dữ.

Tất cả những gì mà đám người này làm, thực chất chỉ là vì để thỏa mãn ham muốn có siêu năng lực, tư dục ích kỷ của bản thân bọn họ.

Liễu Chí Thành đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Sở Duyệt, buột miệng hỏi:

- Làm sao cô biết giáo sư Từ có thể điều khiển thây khô?

Liễu Chí Thành có chút không xác định, chuyện này cũng là một bí mật trong căn cứ thực nghiệm, ngoại trừ đoàn đội của giáo sư Từ cùng mấy nhân viên nghiên cứu trung tâm như bọn họ, người khác căn bản không biết đến.

Những người này rốt cuộc là ai, vì sao bọn họ có thể biết mọi chuyện trong căn cứ rõ như lòng bàn tay?

Sở Duyệt không đáp lại lời của Liễu Chí Thành, giơ tay dùng một chưởng đánh hắn hôn mê, hiện tại không phải lúc để nói chuyện.

Xác định qua ánh mắt, người này biết rất nhiều bí mật ở căn cứ thực nghiệm, nhưng lại không biết về dịch dị năng, có thể bắt đi.

Còn cái tên giáo sư Từ đang tới căn cứ thủ đô kia, chỉ có thể chờ sau này có cơ hội rồi đi tìm, cô tin ông ta sẽ không dễ dàng tiết lộ vị trí giấu dịch dị năng ra ngoài..

Đám người tiếp tục lục soát phòng thí nghiệm, phát hiện bên trong đều là tang thi, tang thi bình thường thì bị nhốt trong lồng sắt phía bên ngoài, phòng bên trong đều là tang thi biến dị, số lượng không ít.

Tạm thời đám người Sở Duyệt không quản đám tang thi này đó, chúng nó đều bị nhốt chặt, hiện tại không có uy hiếp đối với bọn họ, giải quyết đám người trong căn cứ mới là quan trọng nhất.

Sau khi ra khỏi phòng thí nghiệm, dưới sự dẫn đường của nhân viên bảo vệ, bọn họ lại tiếp tục dọn dẹp toàn bộ căn cứ một lần, ngay cả phòng bếp cũng không buông tha.

Đến nửa đêm, toàn bộ căn cứ thực nghiệm đã bị bọn họ đánh hạ hoàn toàn, chỉ còn dư lại Liễu Chí Thành bị đánh ngất cùng tên nhân viên bảo vệ dẫn đường.

Lúc này các đội viên, cũng đều đã tinh bì lực tẫn, Giang Thành sắp xếp để mọi người nghỉ ngơi trước, chờ hừng đông sẽ thu dọn chiến trường.

Nơi nghỉ ngơi được chọn là phòng thí nghiệm dùng để che giấu tai mắt kia, tuy nói nơi này có một số thi thể gì đó, nhưng so sánh với những nơi khác trong căn cứ, thì tương đối an toàn.

Giang Thành cùng Nghiêm Khắc đứng gác đêm trước, thấy Sở Duyệt còn chưa ngủ, Giang Thành liền bảo cô mau chóng đi ngủ.

Sở Duyệt gật gật đầu, xoay người lại đi về phía căn phòng thí nghiệm nhốt tang thi kia.

Cô vẫn luôn nhớ thương con tang thi phun lửa kia, muốn xem thử liệu dị năng của nó có phải thật sự có ý thức riêng giống như lưỡi dao gió hay không.

Bình Luận (0)
Comment