Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 310 - Chương 310 - Spider Man?

Chương 310 - Spider Man?
Chương 310 - Spider Man?

Sau khi con nhện biến dị bò ra khỏi hố, nó lại bò dọc theo lưới thép gai vào quảng trường.

Nhìn thấy đám nhện dày đặc, Sở Duyệt không còn muốn đếm xem có bao nhiêu con nữa, cô nhanh chóng ngưng tụ một tấm lưới điện trong lòng bàn tay, rồi ném về phía hàng rào thép gai.

Lưới điện đánh vào lưới sắt, tia lửa điện nhanh chóng bắn ra phía bốn phía, đám nhện biến dị bò trên lưới sắt lập tức bị đánh rớt xuống.

Đám người Giang Thành cũng nhanh chóng cầm vũ khí trong tay, nhắm vào đám nhện biến dị ở đối diện mà oanh tạc.

Hàng rào thép gai chẳng mấy chốc đã thủng lỗ chỗ, những con nhện biến dị phía sau liền bò qua những cái lỗ bị đạn pháo bắn thủng đó mà tiến vào.

Chỉ là vừa bò vào, hầu hết đã bị đạn pháo hoặc là lưới điện giải quyết rớt.

- Ta phi! Sao lại có nhiều nhện chui ra cùng lúc như vậy? Mẹ nó, cái căn cứ thực nghiệm này là ổ nhện sao?

Một đội viên vừa xử lý nhện biến dị, vừa dùng quốc tuý (tinh hoa tinh túy của đất nước) biểu đạt chấn động trong nội tâm của mình.

- Không đúng! Mấy thứ này hình như biết chỗ lưới sắt có nguy hiểm, mà bò sang hai bên??

Vương Vĩ đặt khẩu pháo ánh sáng trong tay xuống, hắn có chút không thể tưởng tượng được khi nhìn thấy những con nhện biến bị bò từ trên vách núi đá xuống, sau đó nương theo lưới sắt, giấu cơ thể của mình phía sau thi thể của đồng bạn, mà chạy sang hai bên.

Lúc này Sở Duyệt lại nhìn chằm chằm cái hố lớn không chớp mắt, càng ngày càng có nhiều nhện biến dị bò ra, cái hố càng ngày càng lớn, đột nhiên có một cái chân nhện thô to hơn cả cánh tay của cô, vươn ra từ trong hố.

Cái chân nhện càng duỗi càng dài, sau đó bên cạnh lại có một chân khác được duỗi ra.

Cho dù nó còn chưa lộ cả người ra, nhưng mọi người đều có thể đoán được, này chắc chắn là một con nhện khổng lồ.

Lúc này đám người không còn quan tâm đến những con nhện biến dị nhỏ nữa, tất cả đều tập trung hỏa lực công kích vào cái chân còn chưa chui ra hết của con nhện khổng lồ, bọn họ phải đánh nó tàn trước khi nó hoàn toàn bung ra.

Sở Duyệt nhanh chóng lao về phía vách núi, hiện tại cô đã có dị năng hấp thụ của không gian, chỉ cần có thể tới gần con nhện khổng lồ này, cô có thể đem hút nó thành một con tép riu.

- Tiểu Duyệt!

Giang Thành thấy Sở Duyệt trực tiếp chạy tới trước mặt con nhện khổng lồ, cũng nhanh chóng đuổi theo.

Nha đầu này, sao cứ luôn hung hãn như vậy, vừa rồi đối phó với đám nhện biến dị nhỏ không nói, con nhện biến dị lớn như vậy, mà cô còn dám trực tiếp lao lên.

Không đợi Sở Duyệt vọt tới trước lưới sắt, vách núi trước mặt bỗng nhiên lại sụp xuống một khối to, một con nhện khổng lồ hoàn chỉnh bò ra khỏi hang.

Sở Duyệt đột nhiên khựng lại, động tác nhảy ra khỏi lưới sắt bị dừng đột ngột, có chút không thể tưởng tượng được, cô nhìn thấy một người đang ngồi trên lưng con nhện khổng lồ kia.

Có lẽ, không thể gọi hắn ta là con người nữa.

Tóc của hắn giống như một khối giẻ lau, bộ râu bẩn thỉu che khuất nửa khuôn mặt, trong ánh nắng mờ nhạt của buổi sáng chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt đen bóng sáng lên.

Toàn thân người này được bao phủ bởi một lớp tơ nhện màu trắng, tơ nhện kéo dài từ trên người hắn ta tới thân thể khổng lồ của con nhện, nhìn qua giống như người và nhện đã hòa làm một thể vậy.

Sở Duyệt đã lăn lê bò lết trong mạt thế mấy năm, có thể tự xưng là gặp qua việc đời, nhưng cô cũng chưa từng gặp qua loại người thú hợp nhất này.

Bọn họ đây là gặp phải Spider Man bản dơ hề hề sao?

Bất quá, rất nhanh Sở Duyệt đã phục hồi tinh thần, hiện tại không phải lúc để tò mò bảo bảo, quản hắn là con nhện tu luyện thành người hay là người biến thành nhện, hiện tại hắn chỉ có một thân phận, là kẻ địch của cô.

Giang Thành nhìn theo ánh mắt Sở Duyệt, cũng nhìn thấy người đàn ông ngồi trên lưng con nhện khổng lồ, hắn không khỏi cảm thấy ớn lạnh.

Làm sao người đàn ông này lại bị cột vào người con nhện?

Nhìn bộ dáng, có lẽ là còn sống, hắn ta bị người khác trói vào đó hay là tự nguyện?

- Anh là người nào? Vì sao lại bị cột trên lưng con nhện? Nếu cần cứu viện, hãy chớp mắt.

Giang Thành nhìn người kia, la lớn.

Nếu người này cũng bị căn cứ thực nghiệm biến thành thành bộ dạng này, bọn họ cũng có thể thử cứu hắn.

- Cứu…… Viện……, anh…… Xứng sao?

Người đàn ông trên lưng con nhện khổng lồ nhìn Giang Thành đầy chế giễu, đầu lưỡi của hắn ta có chút cứng ngắc, giống như rất lâu rồi chưa nói chuyện.

Giang Thành nhíu mày, nhìn người đàn ông kia rồi nói:

- Không cần cứu viện, vậy anh mau mang theo con nhện này rời đi đi, nếu không chúng tôi sẽ không khách khí.

- Không…… Khách khí, anh muốn…… Như thế nào…… Không khách khí?

Người đàn ông thúc giục con nhện khổng lồ bước lên hai bước, bàn chân to lớn của con nhện khổng lồ đã giẫm lên bên ngoài bức tường.

- Chính là không khách khí như vậy nha!

Giọng của một cô gái phát ra từ phía dưới của con nhện khổng lồ.

Tay cô đã đặt trên chân con nhện khổng lồ, lòng bàn tay không ngừng phóng ra lôi điện, truyền vào chân con nhện khổng lồ, khiến nó không ngừng run rẩy.

Nhưng những tia điện này không phải đòn công kích chính, khi Sở Duyệt đặt tay lên chân con nhện khổng lồ, cô đã bắt đầu không ngừng hấp thu năng lượng của nó.

Con nhện khổng lồ không ngừng run rẩy nhưng giống như không ảnh hưởng gì đến người đàn ông ngồi trên lưng nó, hắn ta nhìn thấy Sở Duyệt dám chạy đến dưới chân con nhện khổng lồ, liền nhếch khóe miệng ra lệnh cho nhện khổng lồ phun tơ ra cuốn lấy cô.

Chỉ là lúc này, con nhện khổng lồ lại không làm theo mệnh lệnh của hắn ta.

Hắn lại thúc giục, bỗng nhiên trong lòng cả kinh, nhện khổng lồ nói cho hắn biết, người bên cạnh chân nó đang hấp thu năng lượng của nó, hơn nữa nó bị cổ điện lưu kia khống chế, đừng nói phun tơ, động còn không được.

Người đàn ông nhìn thẳng vào về phía Sở Duyệt, trong mắt đều là lửa giận hừng hực, nhện khổng lồ không động đậy được, thì hắn ta cũng không động đậy được.

Nhiều năm như vậy, hắn ta vất vả chống đỡ mưu toan nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại dễ dàng bị bọn họ đánh bại như vậy sao?

Hắn không cam lòng!

Giang Thành thấy Sở Duyệt đã khống chế được con nhện khổng lồ, lo lắng dâng đến cổ họng cũng có thể thả xuống.

Vừa rồi lúc Sở Duyệt nháy mắt ra dấu cho cho hắn, cô đã đi về phía con nhện khổng lồ.

Hắn biết mình không thể ngăn cản được cô, liền vội vàng nói chuyện với người đàn ông trên lưng con nhện khổng lồ để thu hút lực chú ý của hắn ta, đồng thời bàn tay cũng nắm chặt súng, sẵn sàng lao lên bất cứ lúc nào.

Nhưng ngay khi Giang Thành vừa thở ra, người đàn ông trên lưng con nhện khổng lồ đột nhiên phát ra một loại thanh âm kỳ quái, tơ nhện quấn quanh người hắn ta bắt đầu chuyển động.

Ngay sau đó, phía sau Giang Thành liền truyền đến một tiếng hét hoảng loạn:

- Vương Vĩ! Cố gắng!

- Lâm Tây! Chú ý phía sau!

……

Giang Thành quay đầu lại, lúc này mới phát hiện nhện biến dị xuất hiện dày đặc trên quảng trường từ lúc nào.

Có những con lớn bằng cái chậu mà bọn họ từng gặp trước đó, thậm chí còn con còn lớn hơn cái chậu rất nhiều, con lớn nhất bằng bàn ăn mười người.

Số lượng nhện biến dị quá nhiều, bọn họ căn bản không thể chống trả, ngược lại bị chúng nó càng vây càng chặt.

Chúng nó bao vây các bọn họ ở quảng trường, không ngừng phun tơ nhện, rất nhanh đã quấn tơ nhện quanh bọn họ, biến bọn họ thành một đám kén màu trắng.

Bình Luận (0)
Comment