Người đàn ông trên lưng con nhện khổng lồ nhìn đám người bên dưới, trong mắt đều là không hiểu.
Bọn họ có lẽ đều là thực nghiệm thể, thậm chí hắn còn nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc trong số họ.
Nhưng vì sao bọn họ lại xuất hiện ở đây?
Vì sao bọn họ lại muốn liều mạng cứu những tên ác ma đó?
Vì sao?
Hắn không thể hiểu nổi!
Chẳng lẽ căn cứ thực nghiệm này lại nghiên cứu ra cái gì mới có thể khống chế con người, làm cho bọn họ hoàn toàn quên đi bản thân là ai?
- Huấn luyện viên Giang, nơi này giao cho em, anh qua bên kia đi cứu bọn họ, em sẽ dùng lưỡi dao gió mở đường cho anh!
Sở Duyệt vẫn đang hút năng lượng của con nhện khổng lồ, liền quay qua hét về phía Giang Thành, lời vừa dứt, lưỡi dao gió mang theo người anh em hệ lửa của nó gào thét vọt về phía quảng trường.
Dù sao ngọn lửa trên lưỡi dao gió đã bị nhìn thấy, cũng không cần trốn trốn tránh tránh nữa, lấy thực lực hiện tại của cô, nếu có người muốn tìm cô gây phiền toái, cũng phải nghĩ kỹ xem có thể chịu được hay không rồi nói.
Mặc dù vừa rồi có rất nhiều nhện biến dị, nhưng cũng may không có con nào kéo đi, đám người Vương Vĩ bị bọc thành cái kén, tạm thời vẫn an toàn.
Nhưng bây giờ nhóm thức nghiệm thể lao tới, đàn nhện bắt đầu di chuyển không ngừng nghỉ, nói không chừng thêm chút nữa, đám người Vương Vĩ bị bọc thành cái kén này có thể sẽ bị những con nhện đó giẫm thành kén màu đỏ!
- Em cẩn thận chút!
Giang Thành cắn răng nói với Sở Duyệt, sau đó cũng chạy vội qua bên kia.
Sở Duyệt không để ý tới lời Giang Thành nói, bàn tay dùng sức, con nhện khổng lồ đã bị cô hút nhỏ đi một vòng lớn, hiện tại muốn trực tiếp giết chết nó cũng không phải chuyện gì khó.
Vừa rồi là do cô cảm thấy năng lượng của nó quá thuần khiết, có chút luyến tiếc, nhưng hiện tại cô không còn cố kỵ được nhiều như vậy, trực giết chết nó đi rồi tính.
Đúng lúc này, tất cả nhện biến dị bắt đầu rút lui khỏi quảng trường.
Tất cả thành viên trong đội hay là nhóm thực nghiệm thể, đều dần dần lộ ra từ trong bầy nhện, giống như những chiếc vỏ sò lộ ra trên bãi biển sau khi thuỷ triều rút xuống.
Khi Giang Thành lao tới cái kén thứ nhất, nhện biến dị đã rút lui gần hết.
- Các người…… Là ai?
Người đàn ông trên lưng con nhện khổng lồ dùng giọng khàn khàn hỏi Sở Duyệt.
Hắn vừa nghe thấy nhóm thực nghiệm thể hét lên “Cứu những người quân nhân”, mà khi nhóm thực nghiệm thể kia bị đám nhện bao phủ, những người này thực sự đã đến cứu bọn họ!
Bỗng nhiên hắn phản ứng lại, hắn nhận ra rằng những người mặc quần của căn cứ thực nghiệm, dùng vũ khí của căn cứ thực nghiệm này, có lẽ không phải người của căn cứ thực nghiệm.
Nếu là bọn chúng, dù bọn chúng có thể hoàn toàn khống chế nhóm thực nghiệm thể bán mạng cho mình, nhưng tuyệt đối sẽ không đi cứu bọn họ!
Khi Sở Duyệt nhìn thấy đám nhện biến dị đã rút đi, liền thu lại lực đạo hạ thủ, nhưng năng lượng thuần khiết như vậy, cô vẫn muốn hút chút.
Nghe được câu hỏi của người đàn ông, Sở Duyệt ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi ngược lại:
- Anh cho rằng chúng tôi là ai?
Người này bỗng nhiên xuất hiện, cưỡi trên một con nhện khổng lồ, điều khiển một đàn nhện biến dị tấn công bọn họ, trong mắt Sở Duyệt, hắn đã là kẻ địch.
Nhìn dáng vẻ này của hắn hình như có thể giao tiếp với đám nhện này, không biết hắn làm như thế nào?
Từ từ! Có thể giao tiếp với nhện, điều đó có nghĩa là hắn ta có thể giao tiếp với động vật?
Sở Duyệt bỗng nhiên nhớ tới mấy lời Mục Ca nói, căn cứ thực nghiệm từng có một người có thể giao tiếp với động vật, nhưng sau đó hắn đã biến mất.
Khi đó cô đã nghĩ có thể người đàn ông mà Mục Ca nói đó đã bị tra tấn đến chết, nhưng cẩn thận ngẫm lại, Mục Ca chưa bao giờ nói qua là người đàn ông đó đã chết.
Sở Duyệt nhìn người đàn ông chật vật bất kham ngồi trên lưng con nhện khổng lồ, ngập ngừng lên tiếng hỏi:
- Anh, có quen Mục Ca không?
- Mục Ca?
Người đàn ông lắc đầu, kiềm chế trái tim có chút kích động, hỏi Sở Duyệt:
- Tôi không biết Mục Ca nào, tôi chỉ muốn biết các người là ai? Các người…… Là quân nhân sao?
Hắn thực sự hy vọng Sở Duyệt sẽ trả lời là phải, nếu bọn họ thật sự là quân nhân, chứng tỏ căn cứ thực nghiệm này đã bị chính phủ chú ý tới, phái người tới điều tra để đánh hạ nó hay không.
Nơi này quả thực là một nơi tàn nhẫn và độc ác hơn bất cứ nơi nào khác trên thế giới!
Hắn không chế đàn nhện biến dị lui ra ngoài, ngoại trừ hoài nghi thân phận của những người này, hơn hết là thương tiếc những người bị biến thành thực nghiệm thể này.
Bọn họ đều là thực nghiệm thể của căn cứ thực nghiệm, bị căn cứ dùng các loại thủ đoạn bắt tới nơi này, cũng là người lưu lạc thiên nhai, hắn không muốn bọn họ chết dưới tay mình.
Hắn cũng từng có một gia đình ấm áp hạnh phúc, có một người vợ dịu dàng xinh đẹp, một cô con gái hoạt bát đáng yêu, nhưng hết thảy mọi thứ đều đã bị căn cứ thực nghiệm phá hư, sau khi bọn chúng phát hiện ra hắn có siêu năng lực đặc biệt.
Con gái trượt chân ngã xuống lầu, vợ bị ép đến phát điên mà tự sát, mà hắn bị bắt đến căn cứ thực nghiệm này, trở thành thực nghiệm thể giống như chuột bạch.
Trong lòng hắn là hận ý ngập trời, nhưng chỉ đành bất lực, hắn bị người của căn cứ thực nghiệm giám sát chặt chẽ, hoàn toàn không tìm được một chút cơ hội báo thù nào.
Cậu bé kia xuất hiện, làm hắn thấy được hy vọng, hắn có thể nhìn ra được, tất cả đám người trong căn cứ thực nghiệm đều thập phần coi trọng hắn, thậm chí đặt cho hắn danh hiệu “số 1”.
Hắn cố ý phạm sai lầm để được nhốt cùng cậu bé ấy, chủ động nói chuyện với cậu bé ấy, hắn muốn xem thử năng lực của người này rốt cuộc mạnh đến mức nào, có thể hợp tác với hắn để cùng rời khỏi nơi này hay không.
Nhưng cậu bé kia, từ đầu đến cuối không hề nói một lời nào với hắn, cuối cùng cùng tìm được cơ hội thoát khỏi căn cứ thực nghiệm, bởi vì sự biến mất đột ngột của cậu bé.
Sau khi trốn thoát ra ngoài, hắn cũng không rời đi, hắn không còn nơi nào để đi nữa.
Hắn muốn báo thù, hắn nhất định phải khiến cho cái căn cứ này trả giá, trả giá đại giới vì đã làm hắn cửa nát nhà tan!
Nhưng một mình hắn thì không thể nào làm được, vì thế hắn dùng dị năng của mình, tìm rất nhiều động vật tới làm việc cho hắn.
Nhưng các loại động vật khác không thể đạt tới yêu cầu của hắn vì loại khoáng thạch có khả năng ức chế dị năng trong căn cứ ngầm, cuối cùng hắn đã tìm đám nhện sống sâu trong lòng núi này.
Chúng nó có số lượng lớn, cũng có thể bỏ qua tác dụng của đám khoáng thạch, những điều này hoàn toàn phù hợp với hắn.
Mấy năm nay, hắn không không ngừng nuôi dưỡng mấy ngàn con nhện biến dị trong lòng đất tối tăm không thấy ánh mặt trời, chỉ để chờ một ngày có thể giết trở về, san bằng căn cứ thực nghiệm này thành bình địa.
Ai biết hôm nay vừa ra tới lại gặp phải tình huống như vậy.
- Tôi không phải quân nhân, đám người huấn luyện viên Giang mới đúng. Còn nữa, có thể bọn chúng không gọi hắn là Mục Ca, bọn chúng gọi hắn là ‘số 1’, cậu ấy chỉ là một cậu nhóc, cậu ấy nói lúc bị nhốt trong phòng tối, đã gặp được một người có thể giao tiếp với động vật.
Sở Duyệt nhớ ra, tất cả thực nghiệm thể trong căn cứ thực nghiệm này đều không có tên, mà là dùng danh hiệu thay thế.
- “Số 1”?
Ánh mắt người đàn ông đầy kinh ngạc, nhìn Sở Duyệt hỏi:
- Cô quen hắn? Hắn tên Mục Ca sao? Hắn đã kể cho cô nghe về tôi sao?
- Cậu ấy là bạn của tôi, lần này tôi đến căn cứ thực nghiệm cũng là vì cậu ấy, cho nên anh chính là người có thể giao tiếp với động vật mà cậu ấy nói kia sao?