Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 313 - Chương 313 - Hơi Thở Của Tự Do

Chương 313 - Hơi thở của tự do
Chương 313 - Hơi thở của tự do

Bàn tay Sở duyệt vẫn còn đặt trên cái chân của con nhện, đôi chân vốn thô to bằng cánh tay của nó giờ chỉ còn to bằng chân ghế.

Nhưng sở duyệt vẫn tiếp tục hấp thu năng lượng của nó, chỉ là thu bớt lại lôi điện trên người nó.

- Có lẽ vậy.

Người đàn ông nhẹ nhàng đáp lại, nhưng hiện tại hắn không còn là con người của trước kia nữa.

Đôi mắt hắn nhìn về phía quảng trường, Giang Thành dưới sự trợ giúp của lưỡi dao gió, đang cứu từng người bị quấn trong cái kén ra.

Những người được cứu cũng lục tục lần lượt đứng dậy tham gia vào hàng ngũ giải cứu,, trên quảng trường càng ngày càng có nhiều người được cứu, dường như mọi người đều không sao cả.

- Thì ra thật sự có một ngày như vậy, thật sự có người tới cứu bọn họ!

Người đàn ông nói xong liền cười một mình, mỉm cười, thế nhưng trong mắt lại trào ra nước mắt.

Hắn đột nhiên nhìn về phía sở duyệt với ánh mắt sáng quắc, hỏi tiếp:

- Đám nhân viên nghiên cứu trong căn cứ thực nghiệm đâu? Các người định xử lý bọn họ thế nào? Là ngồi tù, hay là tử hình?

Sở duyệt liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói:

- Đều đã thi hành án tử hình.

- Đều đã chết?

Người đàn ông kinh ngạc nhìn về phía Sở Nguyệt, hắn có chút không tin lời cô nói là sự thật.

Nhưng nhìn bộ dáng sở duyệt lại không giống như đang nói dối, trong lòng hắn như trút được gánh nặng, nhưng cũng cảm thấy một cổ mất mát thật sâu.

Hắn mưu tính nhiều năm như vậy, cuối cùng kết quả lại là không bắt được ai.

- Nếu không thì sao? Giữ lại ăn tết a?

Sở duyệt có chút bực bội, liếc nhìn người đàn ông trông giống như dã nhân này, miễn cưỡng lưu luyến buông cái chân con nhện khổng lồ ra, giờ chân nó chỉ còn to bằng một cây cột phơi đồ.

Người này quả thật là người mục ca đã nó, có thể giao tiếp với động vật, xem ra người hắn muốn đối phó hẳn là đám người trong căn cứ thực nghiệm, hắn không có địch ý với bọn họ, không hút khô nó thì tốt hơn.

Chỉ tiếc hiện tại mục ca không thể ra khỏi không gian, chờ chút nữa cô liền tìm cơ hội trở về không gian nói cho hắn biết, nếu hắn biết người này còn sống, chắc chắn sẽ rất cao hứng đi!

Hôm nay người này điều khiển nhện biến dị công kích bọn họ, có lẽ là bởi vì hắn cho rằng bọn họ là người của căn cứ thực nghiệm.

Sở duyệt tin, cho dù hôm nay không có bọn họ ở đây, sớm hay muộn người đàn ông này cũng sẽ để đám nhện biến dị tấn công căn cứ thực nghiệm.

Nói không chừng đời trước có lẽ căn cứ thực nghiệm này bị hủy trong tay hắn cũng nên.

Sau khi con nhện khổng lồ được sở duyệt thả ra, cuối cùng nó cũng có thể cử động được, nhưng lại không chống đỡ được mà ngã xuống mặt đất, người đàn ông trên lưng nó cũng ngã xuống đất..

Lúc này Sở duyệt mới nhìn đến người đàn ông này bị quấn một lớp tơ nhện vây trên lưng con nhện khổng lồ, trách không được cô dùng điện giật con nhện khổng lồ thành như vậy, nhưng người đàn ông này lại không bị sao.

- Đám nhện biến dị này đều là anh nuôi sao?

Sở duyệt nhìn con nhện khổng lồ đang run run rẩy rẩy đứng lên dưới sự chỉ dẫn của người đàn ông, liền hỏi.

- Xem như là vậy, trí lực của chúng nó chẳng có bao nhiêu, dễ khống chế, rất ngoan.

Người đàn ông duỗi bàn tay gầy gò tái nhợt, chạm vào con nhện khổng lồ đã bị thu nhỏ lại một mảng lớn, rồi nói.

Sở duyệt quay đầu nhìn người đàn ông này, hắn là cầu hòa sao?

Cô hơi cong khóe miệng, mỉm cười với người đàn ông, sau đó xoay người đi về phía quảng trường.

Người đàn ông nhìn sở duyệt đi về phía quảng trường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cô gái này quá mạnh, cho dù hắn có nhện khổng lồ và vô số nhện biến dị, cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của cô, hiện tại hắn chỉ hy vọng cô đừng tiếp tục giết nhện biến dị của hắn.

Kỳ thật hắn đã bắt đầu hành động từ mấy ngày trước, dã thú biến dị tới công kích căn cứ thực nghiệm cũng là do hắn điều khiển tới, hắn muốn kiểm tra thực lực hiện tại của căn cứ thực nghiệm trước.

Không nghĩ tới, mấy chục con nhện biến dị đi đầu lại khiến cho bọn họ luống cuống trận tuyến, hắn còn vì thế và âm thầm cao hứng.

Tuy rằng lần thử đầu tiên đã bị cái gọi là thuốc trừ sâu ép cho phải lùi lại, ngay cả cửa hang chui ra cũng bị bọn chúng lắp ống dẫn và phun thuốc liên tục.

Nhưng bọn chúng cho rằng làm như vậu là có thể kê cao gối mà ngủ sao?

Mấy năm nay hắn đã cho lũ nhện đào vô số cái hang trên ngọn núi này, bọn chúng chỉ bịt kín được một cái trong số đó thôi.

Tối hôm qua, bỗng nhiên thuốc trừ sâu ngừng phun, hắn cũng phát hiện có gì đó không thích hợp, cho nên phái vài con nhện biến dị tới dò đường, không nghĩ tới lại bị sở duyệt giải quyết.

Hắn vô cùng khiếp sợ, hắn còn cho rằng chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn mà căn cứ thực nghiệm đã tìm được cách đối phó mình, liền dứt khoát quyết định hôm nay sẽ đánh một trận tử chiến với đám ác quỷ này..

Chỉ là không nghĩ tới, cư nhiên lại đánh sai người.

Người đàn ông nhìn những đám người trong quảng trường cùng bóng dáng sở duyệt, lặng lẽ triệu hồi một con nhện biến dị nhỏ ra, đặt tất cả tơ nhện và nhện con trên người xuống, chỉ mặc một chiếc quần lót hoàn toàn không nhìn ra hình dáng ban đầu, ghé vào con nhện biến dị rồi đi vào trong căn cứ.

Tuy hắn đã tin tưởng những người quân nhân đó, nhưng hắn vẫn muốn tận mắt nhìn thấy mới có thể hết hy vọng.

Trên quảng trường, mọi người cũng được thả ra khỏi kén, sau khi cậu bé biết bay được bóc ra khỏi kén, liền bị một người đàn ông dùng sức ôm lấy đầu vai cậu, một giọng nói sang sảng vang lên trên đỉnh đầu hắn:

- Tiểu tử, cảm ơn nhóc vừa rồi đã bay tới cứu tôi! Tay chân gầy nhỏ này của cậu có bị thương ở đâu không?

Cậu bé ngẩng đầu nhìn người quân nhân đang nói chuyện này, lắc lắc đầu trong ánh mắt đều là ngưỡng mộ, lại có chút thẹn thùng mà cúi đầu.

Hắn thậm chí còn không nhớ mình đã ở trong căn cứ này bao lâu, chỉ cảm thấy giống như đã qua mấy thế kỷ vậy, lâu đến mức làm hắn tuyệt vọng..

Tất cả thực nghiệm thể trong căn cứ thực nghiệm này cũng đều giống như hắn, mọi người đều đã từ bỏ, thậm chí có người đã bị bọn chúng tẩy não thành công, cảm thấy mình sinh ra là một con chuột bạch.

Không nghĩ tới thật sự có một ngày, có người tới cứu bọn họ!

Khi những người quân nhân này đến gọi bọn họ, bọn họ đều không tin.

Loại xiếc này, căn cứ thực nghiệm từng diễn qua, bọn chúng dùng phương pháp này để xác định xem ai muốn chạy trốn, ai thực sự đã bị tẩy não.

Nhưng lần này thì khác, những người quân nhân này đã giết chết tất cả nhân viên nghiên cứu trông giữ bọn họ, bọn họ nơm nớp lo sợ run rẩy thử đi ra, lại phát hiện toàn bộ căn cứ dưới lòng đất đều là thi thể.

Những người giống như các vị thần không thể chạm tới ở trước mặt bọn họ, đều đã bị giết chết!

Lần này là sự thật! Thực sự có người đến cứu bon họ!

Một số ít người đi ra rồi lại trở về lầu 4, gọi tất cả các thực nghiệm thể, không thể đi liền được đỡ, cõng trên lưng…

Tóm lại, nhất định phải ra khỏi hang quỷ này!

Bọn họ, sẽ được tự do!

Bọn họ sờ soạng trong bóng tối đi trong đường hầm rất lâu, cuối cùng cũng bước ra khỏi cửa động khi trời vừa sáng, vừa ra tới đã nhìn thấy một màn những người quân nhân bị đám nhện biến dị vây quanh nuốt chửng.

Mắt thấy những người quân nhân đều ngã xuống, những người còn có thể cử động được đều tìm vũ khí lao về phía trước.

Đây là hy vọng của bọn họ, là ánh sáng của bọn họ, cho dù có liều mạng cũng phải cứu được người ra khỏi đám quái vật đó!

Cho dù là nát thịt tan xương, cũng không tiếc, chết như vậy, so với chết ở căn cứ dưới lòng đất tối tăm còn tốt hơn nhiều!

“A ——”

Đúng lúc này, trong căn cứ bỗng nhiên truyền tới một tiếng hét thảm thiết, mọi người lập tức nhìn về phía đó, đám người Giang Thành cùng Nghiêm Khắc còn nhấc chân chạy về phía đó..

Bình Luận (0)
Comment