Đàn dơi đến càng ngày càng gần, Sở Duyệt nghe thấy từng âm thanh “Lách cách lách cách”, đó là âm thanh được tạo ra do vô số con dơi vỗ cánh.
Lúc này đèn pha trên phi cơ đột nhiên bật sáng, ánh sáng mạnh mẽ đâm xuyên qua bóng tối, chiếu sáng một khu vực rộng lớn phía trước.
Chỉ thấy một khoảng không phía trước phi cơ, đều là những con dơi biến dị rập rạp che trời lấp đất.
Lúc này, cuối cùng mọi người trên trực thăng và trên xe quân dụng cũng có thể nhìn thấy rõ bộ dáng xấu xí dữ tợn của những con dơi biến dị, trên mặt đều có tia hoảng sợ hoặc ít hoặc nhiều.
Nhưng không ai trong số bọn họ hoảng loạn, một đám người đều gắt gao nắm chặt vũ khí trong tay, nín thở ngưng thần chờ đám dơi bay vào tầm bắn.
Nghiêm Khắc nhíu chặt lông mày, vừa rồi nhìn trên màn hình radar, chỉ có một đám những điểm sáng giống như tối hôm qua bọn họ gặp phải đám dơi biến dị.
Không nghĩ tới đêm nay bọn họ lại gặp phải nhiều dơi biến dị như vậy, so với số lượng đám dơi bọn họ gặp phải tối hôm qua thì nhiều hơn không biết bao nhiêu lần!!
Trận chiến đêm này, chỉ sợ tất cả mọi người đều khó có thể rút lui an toàn.
Khoảng cách dần bị thu hẹp, lúc này Sở Duyệt mới thực sự biết được đám dơi này lớn như thế nào, so với đám dơi bình thường, thì chúng lớn hơn gấp mười lần, đôi cánh dang rộng, toàn bộ cơ thể có thể rộng hơn một mét.
Sở Duyệt không tiếp tục chờ đám dơi biến dị đến gần hơn, cô không muốn tiếp xúc gần với đám quái vật xấu xí này, cô cũng không cần suy xét đến vấn đề tầm bắn.
Cô buông bàn tay đang bám trên sợi dây thừng, bàn tay đột nhiên giơ lên, lưỡi dao gió liền bay ra ngoài, trong không trung tiếp tục biến thành vô số lưỡi dao gió nhỏ, xoay tròn rồi nhanh chóng phóng về phía đám dơi biến dị mà bổ.
Bay ra cùng lưỡi dao gió còn có ngọn lửa nhỏ đầy mê muội của nó.
Đám dơi biến dị bay ở phía trước gặp phải lưỡi dao gió, tức khắc liền bị tước đầu, rớt từ trên bầu trời xuống.
Nhưng ngay sau đó, đám dơi biến dị dày đặc lại kéo đến, khoảng trên dưới trăm con dơi vừa bị chém rớt, thậm chí còn không tạo ra được một lỗ hổng nào trong đám lớn này.
Ngọn lửa nhỏ theo lưỡi đao gió bay xuyên qua đàn dơi biến dị, nơi nó đi qua, dơi biến dị điều bị đốt cháy, nhất thời trong đàn dơi biến dị bắt đầu sáng lên những đốm lửa.
Sở Duyệt nhìn đàn dơi biến dị đã bắt đầu loạn cả lên, đôi mắt híp lại.
Còn chưa đủ!
Đàn dơi biến dị này số lượng quá lớn, hiện tại lưỡi dao gió cùng ngọn lửa tạo ra tổn thất quá nghiêm trọng cho chúng nó, chúng nó vẫn đang bay nhanh về phía phi cơ bên này.
Sở Duyệt giơ tay, thử khống chế ngọn lửa lớn hơn nữa một chút.
Từ lúc Sở Duyệt có được năng lượng hệ hỏa này đến này, ngọn lửa đều là đi theo lưỡi dao gió chủ động xuất kích, Sở Duyệt rất ít khi khống chế nó, cũng không tìm được cơ hội khống chế nó để nó biến hóa chiêu thức.
Lúc này, Sở Duyệt muốn thử làm cho nó lớn lên, hóa thành ngọn lửa lớn, đốt cháy lớp che phủ bầu trời này!
Theo khống chế của Sở Duyệt, ngọn lửa vốn chỉ được coi là một đốm lửa, ngày càng thô to hơn, dần dần biến thành một ngọn lửa lớn..
Lưỡi dao gió cũng không đi gặt đầu dơi biến dị nữa, mà gom lại cùng nhau một lần nữa, gào thét qua lại trong không trung để trợ uy cho ngọn lửa.
Trong lúc nhất thời, hỏa mượn thế phong, phong trợ uy hỏa, cả bầu trời ngập tràn ánh lửa, như thể không trung đang bốc cháy.
Những con dơi biến dị không có bị lửa đốt, dường như cũng biết sợ, bay loạn tứ phía muốn chạy trốn, nhưng lại bị ngọn lửa đuổi kịp cuốn vào trong lửa lớn đầy trời.
Ánh lửa hừng hực rực rỡ chiếu sáng bầu trời đêm, những con dơi biến dị bị đốt cháy từ rơi không trung xuống, giống như một trận mưa sao băng rực lửa rơi từ giữa không trung xuống.
Mùi thịt cháy cùng mùi hôi thối đặc sệt phiêu tán trong không khí, trong đó còn ẩn ẩn một cổ mùi thơm của thịt nướng, khiến người ta vừa buồn nôn, vừa có cảm giác muốn cầm lên ăn vài miếng.
Lúc này, tuy tất cả mọi người trên phi cơ và xe quân dụng bị ngọn lửa lớn trên bầu trời làm cho khiếp sợ đến ngây người, nhưng rất nhanh cũng phục hồi tinh thần lại.
Mặc dù lửa lớn gần như đã thiêu rụi toàn bộ số dơi biến dị, nhưng vẫn còn một số con cá lọt lưới lao về phía bọn họ, thậm chí có con bị lửa cháy trên người, bọn họ cần phải diệt trừ hết chúng, tất cả đều không dám sơ suất.
Gương mặt bọn họ đều bị ánh lửa chiếu đỏ bừng, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía trước, nhắm về phía những con dơi biến dị lao ra từ trong ánh lửa với cơ thể bốc cháy, mà khai hỏa.
Đột nhiên, một con dơi biến dị trông lớn hơn những con dơi khác rất nhiều, lao ra từ phía trên ngọn lửa, nhằm về phía một binh lính đang đứng nhắm bắn trên cửa sổ trần phía trước của xe quân dụng mà lao xuống.
Mấy binh lính vội vàng tập trung hỏa lực vào con dơi biến dị này, nhưng nó giống như không sợ bị trúng đạn, tiếp tục lao về phía binh lính ở đầu xe với tốc độ kinh người.
Người lính ở đầu xe dùng sức bóp cò súng, mẹ nó, đầu của con dơi biến dị này đã bị đập nát bấy rồi còn nghĩ đến chuyện cắn hắn, là ôm tâm thái đồng quy vu tận với hắn sao?
Được rồi!
Cùng lắm thì đồng quy vu tận cùng nhau!
Người lính ném súng qua một bên, liền trèo qua cửa sổ trời ra bên ngoài, nhất quyết không thể để súc sinh này vọt vào trong xe!
Cả người nó đều là lửa, nếu để nó vọt vào, người trong xe chắc chắn sẽ mất mạng!
Sở Duyệt đang khống chế ngọn lửa không cho nó đến gần phi cơ, khi cô nghe thấy tiếng động, liền quay người lại, đã con dơi biến dị kia gần như đã lao tới phía trước xe.
Cô vô thức rút tay trái lại, ném một đạo lôi điện về phía con dơi biến kia.
“Roẹt roẹt roẹt!”
Một luồng ánh sáng trắng lóe lên, con dơi biến dị mang theo lửa xông tới đã biến mất, binh lính vừa mới bò ra được hơn nửa người cũng bị điện giật một chút, cả người đều đã tê rần, ngã trở về cửa sổ trần.
Người phía dưới vội vàng đỡ lấy hắn, một người lính khác lại thay thế, leo lên cửa sổ trần, tiếp tục khai hỏa với đám dơi biến bị cả người đầy lửa đang lao về phía bên này.
Tạm thời Sở Duyệt không để ý đến ngọn lửa nữa, hai tay ngưng tụ một cái lưới điện, rồi đẩy về phía trước, những con dơi lửa lao về phía xe quân dụng đập vào tấm lưới điện, sau đó rớt thẳng xuống dưới.
Những người trên phi cơ cũng dùng năng lực của mình để hạ gục từng con dơi biến dị lao tới
Chỉ có số ít mới có thể vọt tới trước phi cơ, nhưng chất lượng phi cơ vẫn là chuẩn cmnr, những con dơi biến dị xông lên cũng đâm vào thân máy mà rớt xuống.
Lửa lớn cháy gần hai mươi phút mới dần dần tắt, trên bầu trời không còn bóng dáng con dơi biến dị nào.
Không khí chung quanh trở nên nóng bức, nóng đến mức mặt mọi người đều đỏ bừng một mảnh, nhưng đôi mắt đều sáng ngời.
Khi nhìn thấy lũ dơi biến dị che trời lấp đất, trong lòng mọi người đều là tuyệt vọng, cho rằng hôm nay bọn họ sẽ phải kết thúc ở chỗ này, không nghĩ tới chỉ chưa đầy nửa giờ, chiến đấu đã kết thúc.
Mọi người nhìn về phía Sở Duyệt đứng trên đỉnh xe, đột nhiên phát hiện cô gái có vóc dáng nhỏ xinh này đã trở nên vô cùng cao lớn, sự tồn tại gần giống như một vị thần!