Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 342 - Chương 342 - Nhặt Được Một Quả Dưa Lớn

Chương 342 - Nhặt được một quả dưa lớn
Chương 342 - Nhặt được một quả dưa lớn

Sở Duyệt nghe được lời này, liền dùng tinh thần lực cẩn thận quan sát người đàn ông đang rống to ở bên trong.

Người này khoảng 30 tuổi, mặc một chiếc áo gió bình thường, mơ hồ có thể nhìn thấy đồng phục của đội dị năng giả bên trong áo gió.

Gương mặt khá góc cạnh, nếu không phải hiện tại hắn đang rất kích động, chắc hẳn cũng là một người đàn ông ưa nhìn, tinh thần phấn chấn.

Chỉ là Sở Duyệt nhìn tình hình lúc này, hoàn toàn không nhìn ra được đối phương đang cãi nhau với một bên khác, loại náo nhiệt này quá nhàm chán.

Cúi đầu nhìn đồng phục của đội dị năng giả trên người mình, Sở Duyệt lấy một kiện áo choàng đen từ trong không gian ra, mặc vào, che kín người.

Nghĩ nghĩ, cô lấy chiếc điện thoại di động đã tám trăm năm không dùng đến từ trong không gian ra, bộ dáng vẫn như lúc cô nhét vào trước kia, còn 50% pin.

Sở Duyệt mở tính năng ghi âm điện thoại ra, cầm nó trong tay, đút hai tay vào ống tay áo, rồi vòng qua góc tường, muốn đến gần cửa để xem náo nhiệt, thuận tiện nhìn xem có thể thu hoạch được gì hay không.

Ở cửa trừ bỏ đứng mấy cái áo đen tử, còn có hai cái súng vác vai, xuyên dị năng phục người, vài người đều có chút thất thần, khẩn trương hề hề mà chú ý trong môn.

Ngoại trừ mấy người mặc áo đen đang đứng ở cửa, còn có hai người mặc quần áo của đội dị năng giả, bọn họ được trang bị súng đạn thật, đạn đã lên nòng, đều có chút khẩn trương, lơ đãng nhìn ra cửa.

Nhìn thấy Sở Duyệt đi tới, một người mặc quần áo của đội dị năng giả cau mày, trầm giọng nói với cô:

- Sao lại có người tới? Không phải tôi đã bảo người của anh đợi bên dưới sao?

Người đàn ông cao lớn mặc áo choàng đen quay đầu liếc mắt nhìn Sở Duyệt một cái, thấy cô mặc đồ của người một nhà, cũng không hỏi cô là ai, đã quay đầu, căn bản không thèm phản ứng lại người mặc quần áo của đội dị năng giả.

Để bọn họ chờ ở dưới lầu, dựa vào cái gì?

Sở Duyệt cũng không nói chuyện, thấy tên áo đen không nhìn ra vấn đề, liền không khách khí bước tới, nhìn vào phòng.

Người mặc quần áo của đội dị năng giả cảm thấy mình bị làm lơ, muốn phát hỏa, lại bị đồng đội bên cạnh kéo lại, nháy mắt ra hiệu hắn nhìn vào phòng.

Người nọ nhìn thoáng qua tình hình trong phòng, cuối cùng vẫn phải ép ngọn lửa xuống, tiếp tục chú ý tình tình trong phòng.

Lúc này người đàn ông trong phòng vẫn đang phát tiết với người đứng đối diện hắn:

- Hiện tại các người muốn rời đi, tôi nói cho ông biết, không có cửa đâu! Đều ngoan ngoãn ở chỗ này cho tôi, nghĩ cách giải quyết xong vấn đề tác dụng phụ, nếu có một ngày tôi biến thành thây khô, các người cũng đừng nghĩ đến chuyện sống sót!

Người đứng đối diện người đàn ông quả nhiên là giáo sư Từ, lúc này ông ta đã tháo khăn che mặt xuống, vẻ mặt khó xử, nhìn người đàn ông rồi giải thích:

- Phó Phó căn cứ trưởng Lâm, anh hiểu lầm! Không phải tôi muốn chạy, chỉ là căn cứ thực nghiệm có chút không thích hợp! Theo như tôi biết, bọn họ tuyệt đối không thể tự mình liên lạc với chính phủ, huống chi là gửi toàn bộ vải khoáng thạch tới cho chính phủ. Nếu thật sự là như vậy, tôi còn tới đây nói chuyện với anh làm gì a?

Phó căn cứ trưởng Lâm không nghe ông ta giải thích, hắn sẽ không bao giờ tin lời ông già này nữa.

- Chuyện của căn cứ thực nghiệm, tôi sẽ phái người đi điều tra, ông cùng người của ông không được đi đâu cả, nếu không, các người sẽ chết càng nhanh hơn!

Giáo sư Từ bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài, vẻ mặt lo lắng mà nói tiếp:

- Phó căn cứ trưởng Lâm, anh không biết, vừa rồi ở dưới kia, lúc nhìn thấy những nguyên liệu đó, tôi đã khiếp sợ đến mức nào! Tôi ở căn cứ thực nghiệm đã hơn hai mươi năm, tôi hiểu rõ những người bên trong còn hơn cả chính mình, bọn họ tuyệt đối sẽ không làm như vậy, chắc chắn căn cứ đã xảy ra chuyện! Bọn họ tuyệt đối không thể chủ động giao ra những nguyên liệu đó.

- Thậm chí tôi còn nghi ngờ việc giao nộp nó chỉ là một cái cớ, có lẽ hiện tại căn cứ thực nghiệm đã bị chính phủ phái người phá hủy! Phó căn cứ trưởng Lâm, nếu tôi đoán không sai, anh có từng nghĩ đến quan hệ đằng sau chuyện này chưa? Có lẽ có người không muốn nhìn thấy chúng ta hợp tác, muốn rút củi dưới đáy nồi, phá hỏng kế hoạch của anh a.

Câu nói cuối cùng của giáo sư Từ, giống như một lời cảnh tỉnh Phó căn cứ trưởng Lâm, vẻ mặt hắn ta đột nhiên thay đổi.

Đúng vậy!

Sao hắn không nghĩ tới phía sau chuyện của căn cứ thực nghiệm có thể là có người đang ngáng chân hắn?

Bên này hắn vừa mới có tiếp xúc với giáo sư Từ, bên kia căn cứ thực nghiệm liền chủ động giao nộp những thứ dùng để nói điều kiện lên trên.

Chuyện viện sĩ Long tới căn cứ thực nghiệm, tuy nói là bảo mật, nhưng nên biết đều biết đến, trước khi hắn ta tiếp xúc với giáo sư Từ, bọn họ đều biết có hai người quân nhân đi theo viện sĩ Long tới căn cứ thực nghiệm đã thức tỉnh dị năng khi ở căn cứ thực nghiệm.

Cho nên khi giáo sư Từ vươn tay, hắn đã tin ông ta không chút do dự, hơn nữa hắn cũng dùng dịch dị năng để thức tỉnh dị năng.

Tuy dị năng của hắn hiện tại chỉ có thể ngưng tụ một nắm nước trong lòng bàn tay, nhưng kia vẫn là dị năng a!

Ở thời điểm mà cả nước đang thiếu nước, việc thức tỉnh dị năng hệ thủy đã giúp địa vị của hắn càng thêm vững chắc.

Giáo sư Từ thấy thái độ của Phó căn cứ trưởng Lâm đã buông lỏng, vội vàng nói thêm:

- Phó căn cứ trưởng Lâm, anh yên tâm, tôi chỉ trở về một chuyến, không phải là không quay lại. Ở đây thiếu rất nhiều thiết bị để làm thực nghiệm, phải chuẩn bị rất nhiều thứ thì mới có thể tiếp tục làm được.

Kỳ thật, trong lòng giáo sư Từ cũng rất nôn nóng, kể từ lần đầu tiên sử dụng dịch dị năng đến bây giờ, đã có rất nhiều người thức tỉnh dị năng, cứ mười người thì ít nhất cũng được năm người, nhưng cố tình ông ta cùng giám đốc Nhậm đều không có.

Cho nên mấy năm nay bọn họ đã chuyển hướng qua nghiên cứu cách tách dị năng của người khác, sau đó chuyển dời lên người mình.

Không nghĩ tới từ lúc liên hệ với chính phủ đến nay, đám người đó được sử dụng đều thức tỉnh dị năng, ngay cả người trực tiếp uống cả chai cũng đều có thể thức tỉnh dị năng, nhưng cố tình ông ta lại không được, quả thực làm ông ta buồn bực muốn chết.

Phó căn cứ trưởng Lâm lạnh lùng nhìn thoáng qua giáo sư Từ, lạnh nhạt nói:

- Tôi sẽ phái người đi điều tra rõ ràng tình huống của căn cứ thực nghiệm. Nếu thực sự có chuyện gì xảy ra, hiện tại cũng không liên quan tới ông.

- Bắt đầu từ hôm nay, tiếp tục tăng số lượng dị năng giả ra cho tôi. Tôi mặc kệ cái gì mà biến hay không biến thành thây khô, dù sao ông đã nói không phải chắc chắn, muốn biến thành thây khô, vậy để mọi người cùng biến dị! Bây giờ điều quan trọng nhất là phải đưa cho tôi một kết quả để dập tắt những nghi ngờ đó!

Trong mắt giáo sư Từ hiện lên một tia kinh ngạc, ông ta bị những lời này của Phó căn cứ trưởng Lâm làm cho kinh sợ, người này quả thực còn điên cuồng hơn ông ta a.

- Phó căn cứ trưởng Lâm, cái này khả năng là không được, dịch dị năng còn lại không nhiều, tôi mang theo cũng không nhiều, nếu không anh để tôi trở về lấy thêm một ít?

Giáo sư Từ cẩn thận thử thăm dò, phó căn cứ trưởng Lâm hừ nhẹ một tiếng, không kiên nhẫn nói:

- Không phải ông nói căn cứ thực nghiệm của ông có thể đã bị đánh hạ sao? ông trở về có thể lấy được cái gì? Có bao nhiêu dùng bấy nhiêu, chỉ cần tạo thêm mấy dị năng giả ra cho tôi là được!

Sở Duyệt nhướng mày đứng ở cửa, ánh mắt sáng ngời, trong tay cầm điện thoại di động, trong lòng nhịn không khỏi hưng phấn, cô đã có cách!

Chồn ăn dưa ở căn cứ, hôm nay chị đây sẽ đưa cho các người đào một quả dưa lớn!

Bình Luận (0)
Comment