Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 343 - Chương 343 - Loa Lớn

Chương 343 - Loa lớn
Chương 343 - Loa lớn

Phó căn cứ trưởng Lâm hoàn toàn không để ý tới gương mặt khó xử của giáo sư Từ, chỉ nói yêu cầu của mình:

- Tôi sẽ dẫn một trung đội tới đây, ông nhanh chuẩn bị đi.

Giáo sư Từ nghe nói là một trung đội, cuống quít hô lên:

- Căn cứ trưởng, chúng tôi làm gì còn nhiều thuốc như vậy, nếu dùng tiết kiệm, nhiều nhất chỉ có thể đủ cho một đội dùng.

Ánh mắt Phó căn cứ trưởng Lâm hơi nhéo lại một chút, gật đầu nói:

- Vậy hai đội đi, tôi mặc kệ ông dùng biện pháp gì, ít nhất phải cho tôi hai đội dị năng giả, hiểu không?

Giáo sư Từ há miệng thở dốc, cuối cùng không nói được thành lời, chỉ có thể bất đắc dĩ gật gật đầu.

- Cuối cùng, tôi nhắc lại một lần nữa, ông đừng nghĩ đến chuyện bỏ chạy, hãy nghĩ cách nào có thể giúp tôi lâu dài đi.

Phó Phó căn cứ trưởng Lâm liếc mắt nhìn Giáo sư Từ một lượt, sau đó xoay người mang theo gương mặt âm trầm đi ra ngoài.

Lời giáo sư Từ nói, ngược lại đã nhắc nhở hắn, những việc này xảy ra quá mức trùng hợp, nói không chừng phía sau thật sự có người đang đào hố đợi hắn nhảy vào.

Phải nhanh chóng điều tra rõ chuyện này, bất quá hiện tại hắn càng phải nắm chặt thời gian thu tất cả các căn cứ lớn vào tay, không thể để những người muốn hố hắn có cơ hội nhảy nhót..

Hiện tại thế giới này đã rối loạn, mặc kệ đám người căn cứ thực nghiệm đang bị ai khống chế, hắn nhất định phải túm chặt Giáo sư Từ trong lòng bàn tay.

Chỉ cần có thể khiến cho càng nhiều người có được dị năng, hắn liền có thể đứng vững ở căn cứ thủ đô, thậm chí là đứng đầu các căn cứ cả nước, có quyền lên tiếng nhất.

Còn chuyện tác dụng phụ của dịch dị năng, hắn không còn để ý nhiều như vậy, dù sao dùng cũng đã dùng, nếu dùng dịch dị năng thật sự sẽ biến thành thây khô, một người biến cũng là biến, còn không bằng lôi kéo một đám người biến cùng với hắn.

Bất quá, chuyện tương lai không ai có thể đoán trước được, hiện tại hắn chỉ cần làm ra thành tích, yên ổn ngồi lên vị trí căn cứ trưởng!

Sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn có thể ngồi vào vị trí cao hơn.

Sở Duyệt nhìn phó căn cứ trưởng Lâm dẫn theo người đi ra ngoài, phân ra một cổ tinh thần lực đuổi theo hắn ta.

Người đàn ông cao lớn mặc áo choàng đen thấy tên họ Lâm đi rồi, vội vàng đi vào trong phòng, đỡ giáo sư Từ mệt mỏi ngồi xuống, có chút lo lắng hỏi:

- Giáo sư Từ, làm sao bây giờ? Hắn ta không cho chúng ta đi, chỉ sợ sau này chúng ta……

Người đàn ông cao lớn còn chưa nói hết lời đã bị Giáo sư Từ giơ tay áp xuống, nhưng mọi người đều hiểu ý của hắn ta.

Thật vất vả bọn họ mới tới được căn cứ thủ đô, vốn dĩ hết thảy đều phát triển theo chiều hướng tốt, tên phó căn cứ trưởng họ Lâm này đã giúp bọn họ thu thập rất nhiều dị năng giả đặc thù.

Không nghĩ tới, đột nhiên căn cứ thực nghiệm bên kia lại xảy ra chuyện!

Hôm nay lúc thấy những thùng vải khoáng thạch ở dưới lầu, trong lòng người đàn ông cao lớn giống như bị búa tạ đánh vào, như thể bị mất một đồ vật rất quan trọng!

Bởi vì chuyện dịch dị năng có tác dụng phụ, mà hiện tại phó trưởng căn cứ Lâm không còn tín nhiệm bọn họ, nếu bọn họ còn tiếp tục ở lại căn cứ này, sớm muộn gì cũng sẽ chết.

Giáo sư Từ lấy lại bình tĩnh, nói với người đàn ông cao lớn:

- Có lẽ mọi chuyện không tệ đến thế, có đôi khi nếu xử lý tốt nguy cơ, nói lại chính là kỳ ngộ.

Người đàn ông cao lớn có chút khó hiểu nhìn về phía Giáo sư Từ:

- Kỳ ngộ?

Giáo sư Từ nhếch khóe miệng, cười cười nói:

- Có lẽ chúng ta không thể quay về căn cứ thực nghiệm, bất quá chỉ cần có thể nghiên cứu ra thuốc ức chế tác dụng phụ của dịch dị năng, con đường phía trước của chúng ta vẫn rất tươi sáng. Chẳng phải máu của người uống dịch dị năng kia có thể cắn nuốt virus tang thi sao? Có lẽ hắn chính là điểm đột phá của chúng ta!

Nói tới đây, Giáo sư Từ liền đứng dậy, nói người đàn ông cao lớn đi gọi người ở dưới lầu lên.

Phó căn cứ trưởng Lâm nói chút nữa hắn sẽ dẫn hai đội lính tới đây, bọn họ phải làm tốt công tác chuẩn bị trước khi hắn dẫn người tới.

Người đàn ông cao lớn không nhúc nhích, gọi người đứng ở cửa đi xuống gọi người, người đứng bên cạnh Sở Duyệt liền ngoan ngoãn quay người đi xuống lầu.

Sở Duyệt đi theo ở phía cuối, lúc rẽ vào góc đường liền quay người đi về.

Cô vốn định diệt trừ Giáo sư Từ cùng đám người đàn ông cao lớn ngay trong phòng này, nhưng hiện tại cô lại có chủ ý mới, cô muốn lợi dụng bọn họ một lần nữa, vì vậy, tạm thời giữ lại mạng cho bọn họ.

Sở Duyệt trở lại phòng, nghiêng người trốn phía sau cánh cửa mà nhìn vào bên trong phòng.

Chỉ thấy giáo sư Từ móc từ trong lòng ngực ra một cái ống tròn lớn có chút chút bình giữ ấm, mở nắp và lấy ra ra một bình dịch dị năng màu xanh lục từ bên trong.

Giáo sư Từ nhìn dịch dị năng trong tay, hơi hơi xuất thần.

Đây là lọ cuối cùng, sớm biết như vậy, lúc rời đi đã lấy nhiều hơn chút, cũng không biết lúc này tình hình trong căn cứ thế nào rồi.

Cho dù căn cứ thật sự bị hạ, ông ta cũng không lo lắng dịch dị năng sẽ bị lấy đi.

Cho dù bọn họ tìm thấy lầu 10, chắc chắn cũng sẽ không tìm ra căn phòng để dịch dị năng, nếu không có người chỉ dẫn, người ngoài ngay cả cửa của căn phòng kia còn không tìm thấy.

Ông ta cũng không lo lắng đám người giám đốc Nhậm cùng Hàn Định sẽ giao dịch dị năng ra, so với ông ta, mấy người kia càng si mê đến điên cuồng hơn, chắc chắn có chết cũng sẽ không nói ra vị trí mật thất.

Lúc này, người đàn ông cao lớn cũng móc từ trong ngực ra một chiếc bình màu xanh lục, sau đó liền thấy giáo sư Từ đổ một ít dịch dị năng vào trong cái bình của người đàn ông cao lớn, sau đó lại đậy nắp bình, lại cho vào trong ống tròn lớn.

Người đàn ông cao lớn lấy ra một chai chứa chất lỏng trong suốt khác, đổ hơn một nửa chất lỏng vào chiếc bình đã được nhỏ một ít dịch dị năng, đóng nắp lại rồi lắc, một bình dịch dị năng mới được ra đời.

Sở Duyệt trốn ở sau cửa, hai mắt trợn tròn, hóa ra thứ này có thể trộn được với nước?

Tại sao nhìn nó giống như rượu giả vậy a?

Có lẽ bình dịch dị năng mà Giang thành uống kia đã bị pha nước, nhưng những bình dịch dị năng đặt trên giá được giấu trong căn phòng bí mật ở dưới lòng đất lại kia là hàng gốc a.

- Giáo sư, một lọ này có lẽ không đủ cho hai đội? Muốn pha thêm một lọ nữa hay không?

Người đàn ông cao lớn lắc lắc cái bình, ngẩng đầu hỏi giáo sư Từ.

- Phải ít một chút mới tốt, nếu không, muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, hắn sẽ chỉ cảm thấy chúng ta còn giấu rất nhiều.

Giáo sư Từ liếc mắt nhìn người đàn ông cao lớn một cái, tên Tiểu Cao này, ở phương diện nghiên cứu là một nhân tài, nhưng cách làm việc lại thẳng đơ như cây gân.

Lối rẽ có tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, có lẽ là người kia đã gọi đồng bọn tới, bốn phía không có chỗ trốn, Sở Duyệt tâm niệm vừa động, đi vào không gian.

Hiện tại không gian đã hoàn hoàn toàn toàn thuộc về Sở Duyệt, cô có thể tự do khống chế thời gian trong không gian, thậm chí ở trong không gian có thể dùng tinh thần lực để cảm giác tình hình bên ngoài không gian.

Trở lại không gian, Sở Duyệt cũng bắt đầu bận việc, cô tìm được một chiếc loa phóng thanh mà không biết đã mang vào lúc nào, mở ghi âm trên điện thoại lên, lọc đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa phó căn cứ trưởng Lâm cùng Giáo sư Từ ghi vào loa.

Ghi vào loa xong, Sở Duyệt vặn âm lượng tối đa, bật nút phát, giọng nói của phó căn cứ trưởng Lâm vang lên từ trong loa phóng thanh:

‘Bắt đầu từ hôm nay, có bao nhiêu dùng bấy nhiêu, tiếp tục tăng số lượng dị năng giả lên cho tôi. Tôi mặc kệ cái gì mà biến hay không biến thành thây khô, nếu muốn biến thành thây khô, vậy để tất cả mọi người cùng nhau biến! Điều quan trọng nhất bây giờ là nhanh chóng tạo ra kết quả cho tôi, áp những nghi ngờ kia xuống!’

Bình Luận (0)
Comment