Người đàn ông phía sau cô gái tiến lên túm lấy phần gáy Lâm phàm, dễ dàng nhất hắn ta lên khỏi mặt đất, lôi hắn ta vào trong sân.
Lâm phàm vừa giãy giụa vừa hét lớn:
- Buông tôi ra! Tôi muốn đi hưởng thụ những ngày còn lại của tôi, tôi muốn đi……
Người túm được Lâm phàm đúng là Giang Thành, đi đến một nửa khi liền giao hắn ta cho hai binh lính đang đi tới bắt người.
Thư ký Diệp cũng nhìn thấy Sở Duyệt xuất hiện ở cửa, liền mỉm cười với cô.
Sở Duyệt cũng nhìn cô ấy rồi gật gật đầu, không đi vào trong nữa, mà cùng Giang Thành đứng canh ở lối vào.
Lúc này trưởng phòng Lâm cũng xoa xoa lồng ngực đau nhói rồi đứng lên, nhìn thấy bộ dạng điên cuồng của Lâm phàm, khuôn mặt liền trầm xuống, hét lên:
- Lâm phàm! Cậu nhìn lại bộ dạng hiện tại của mình xem, thành cái gì rồi!
Lâm phàm nghe thấy giọng nói của trưởng phòng Lâm, ngẩng đầu nhìn về phía ông ta, bỗng nhiên khóc lên, ủy khuất nói:
- Chú hai! Chú hai, cháu coi như xong rồi! Cháu sắp chết, cháu đã dùng dịch dị năng, sẽ phải biến thành thây khô! Không có thuốc giải, căn bản là không có thuốc giải! Làm sao bây giờ a? Cháu nên làm cái gì bây giờ a?!
Trưởng phòng Lâm kéo hắn ta thoát khỏi hai binh lính phía sau, thấp giọng quát:
- Tỉnh táo lại cho tôi! Cậu không có đầu óc sao? Người khác nói cái gì cậu đều tin! Cậu tận mắt nhìn thấy có người biến thành thây khô sao?
- Nhưng chính miệng tên họ Từ kia đã thừa nhận, ông ta còn thừa nhận có thể khống chế được dị năng giả biến thành thây khô kia, ông ta chính là nhằm về phía chúng ta á, hố chúng ta thật thảm a.
Lâm phàm nghĩ đến đây, liền hận không thể giết chết giáo sư Từ thêm lần nữa, để lão già này chết quá tiện nghi!
Trưởng phòng Lâm nhíu mày nhìn cháu trai mình, ông ta không có con, mấy năm nay luôn quan tâm chiếu cố đám cháu trai trong nhà.
Tuy Lâm phàm không phải người có tư chất tốt nhất, nhưng hiện tại hậu bối của Lâm gia chỉ còn lại một mình hắn ta, vô luận như thế nào ông ta cũng phải giữ được hắn.
Trưởng phòng Lâm ngẩng đầu nhìn về phía Thư ký Diệp, lạnh lùng nói:
- Thư ký Diệp, các người nhốt phó căn cứ trưởng Lâm lại, có chứng cứ xác thực hay không? Theo như tôi được biết, những mà các người gọi là hậu quả kia, căn bản là không có chứng cứ, các người ngăn cản việc mở rộng sử dụng dịch dị năng, rốt cuộc là muốn làm gì?
Thư ký Diệp khẽ mỉm cười trả lời:
- Trưởng phòng Lâm, này đó đều là đám người ở căn cứ thực nghiệm tự đối chất với nhau, bọn họ đã chính miệng thừa nhận, lúc ấy Lâm …. phó căn cứ trưởng Lâm cũng ở đó, không tin ngài có thể hỏi hắn.
Lâm phàm cười khổ gật đầu, không phản đối lời Thư ký Diệp nói.
Trưởng phòng Lâm trong lòng phát cáu với cháu trai vô dụng, chủ dùng mấy câu như vậy mà đã làm hắn bị dọa sợ, thật là không có tiền đồ!
- Vậy giáo sư Từ kia ở đâu, mang ông ta tới đây, tôi…… Tôi cùng bộ trưởng Hồ và phó bộ trưởng Tần xem thử.
Trưởng phòng Lâm vừa nói vừa nhìn về phía bộ trưởng Hồ cùng phó bộ trưởng Tần, bộ trưởng Hồ không nói chuyện, ngầm đồng ý với lời đề nghị của trưởng phòng Lâm.
Ông cũng muốn xem thử tên giáo sư Từ này là hạng người nào, xem thử rốt cuộc dịch dị năng là chuyện như thế nào, đây cũng là chuyện quan trọng nhất trong chuyến này của ông.
Lúc đầu, khi biết có thứ gọi là dịch dị năng này, toàn bộ ban lãnh đạo đều rất coi trọng.
Nếu thứ này là thật, vậy thì tình thế tiến thoái lưỡng nan mà chính phủ đang gặp phải, có thể sẽ được giải quyết dễ dàng.
Chờ giải cứu được tất cả những người sống sót bị mắc kẹt trong thành phố, vật tư cũng được lấy về, có thể sử dụng vũ khí hạng nặng để tiêu diệt đại bộ phận tang thi.
Đến lúc đó, những người sống sót ở bên ngoài căn cứ sẽ gặp phải ít nguy hiểm hơn.
Khi trong bản báo cáo của viện sĩ Long có nhắc đến dịch dị năng thật sự có tác dụng, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng điều kiện của căn cứ thực nghiệm lại khiến ban lãnh đạo rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Căn cứ thực nghiệm muốn dùng người sống để làm nghiên cứu, mà việc làm nghiên cứu trên cơ thể người sống, vốn dĩ đã là một chuyện không có đạo đức.
Nhưng nếu hy sinh một số lượng nhỏ người, đổi lấy chiến thắng cuối cùng của nhân loại, có vẻ như điều đó cũng rất đáng giá
Ban lãnh đạo chậm chạp không ra quyết định, ban lãnh đạo chia làm ba phái, một phái chủ trương hợp tác, một phái chủ trương bác bỏ, một phái chủ trương hạ hang ổ căn cứ thực nghiệm, để bọn họ thành thành thật thật giao kỹ thuật ra, trong thời khắc mấu chốt này đừng làm những chuyện xấu xa đó.
Ba người có mặt hôm nay lần lượt đại diện cho ba phe phái này, trưởng phòng Lâm là phái hợp tác, bộ trưởng Hồ là phái cự tuyệt, phó bộ trưởng Tần là phái tiêu diệt hang ổ.
Về chuyện người của căn cứ thực nghiệm tới căn cứ Thanh Long, trước đó Lâm phàm hoặc là Lâm gia vẫn luôn giấu diếm.
Khi tin tức từ căn cứ Cách Kỳ được gửi tới, mọi người cũng chỉ biết dịch dị năng có tác dụng phụ nghiêm trọng, mà không biết người của căn cứ thực nghiệm đã tới.
Thẳng đến hôm nay, ban lãnh đạo mới biết được tin tức này, cho nên ba người đại biểu cho phe phái của mình tới đây để gặp những người tới từ căn cứ thực nghiệm, xem rốt cuộc bọn họ nói như thế nào.
Thư ký Diệp nhìn vài người, có chút bất đắc dĩ nói:
- Giáo sư Từ đã bị phó căn cứ trưởng Lâm không cẩn thận đánh chết, chúng tôi không thể đưa ông ta tới đây.
- Cái gì!
- Cái gì?
- Cái gì?!
Đám người nghe được lời này đều không dám tin, đôi mắt phó bộ trưởng Tần trừng lớn nhất.
Trưởng phòng Lâm nhìn về phía cháu trai mình, hỏi với vẻ khó tin:
- Thật sự? Người thật là cậu đánh chết?
Lâm phàm gật đầu nói:
- Lão già đó chết chưa hết tội! Cũng dám hại cháu, ông ta căn bản không có thuốc giải dịch dị năng, chỉ chờ cháu biến thành thây khô để khống chế cháu, vậy cháu liền làm ông ta chết trước.
Lâm phàm nói đến đây, liền nở nụ cười có chút ác ý
Hắn ta đã là người sắp chết, từ đầu đến giờ chú hai chưa từng nói một câu quan tâm hắn, chỉ chăm chăm truy hỏi về tên giáo sư Từ kia, ông ta căn bản không quan tâm đến sự sống chết của hắn.
- Vậy những người khác đâu? Không phải nói là căn cứ thực nghiệm cử mười mấy người tới đây sao?
Trưởng phòng Lâm tiếp tục truy hỏi thư ký Diệp.
Thư ký Diệp hơi nheo mắt, lạnh lùng nhìn về phía trưởng phòng Lâm, nói:
- Đám kia người đã bị giết chết khi đang được áp giải đến khu vực giam giữ! căn cứ trưởng nghe thấy tin này mới bị tức giận đến mức té xỉu.
- Hiện tại chúng tôi cũng đang điều tra chuyện này, rốt cuộc là ai đã làm chuyện này, tôi tin rất nhanh chúng tôi có thể cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng.
Trưởng phòng Lâm nhếch khóe miệng, nói với Thư ký Diệp:
- Nga ~~ giáo sư Từ đã chết, người đi cùng ông ta tới đây cũng đã chết, hiện tại đã chết không đối chứng đúng không? Các người nói thì dễ, thật ra là vì các người không muốn mở rộng việc sử dụng dịch dị năng ra ngoài, làm lung lay địa vị của các người ở trong quân đội, đó mới là sự thật đi?