Hiện tại Sở Duyệt giết tang thi, chuyên chọn tang thi biến dị để giết, tang thi bình thường cô lại chướng mắt, thuận tay liền càn quét một đợt, không thuận tay liền không thèm nhìn.
Hiện tại căn cứ đã bắt đầu mạnh mẽ tiến sâu vào trong thành phố, mấy người bọn họ giải quyết đám tang thi biến dị, quân đội sẽ nhẹ nhàng hơn chút.
Nhiệm vụ mà căn cứ giao trong ngày hôm nay chính là cứu người sống sót cùng thu thập vật tư ở hai con phố phía tây thành phố.
Một số máy bay không người lái đã được phái đi vào bên trong, âm thanh đầu tiên phát ra từ loa đó là một bài quốc ca đầy cuồng nhiệt, ngay sau đó là một giọng nói lớn, hét lên rằng:
‘Người sống sót ở phố Đằng Phi và phố Trường Ninh ở khu phía tây thành phố, chúng tôi là đội cứu hộ thuộc chính phủ! Chúng tôi là đội cứu hộ thuộc chính phủ!’
‘Ngay lúc này, hãy thu dọn vật tư cần thiết sẵn sàng sơ tán, sau khi nghe thấy tiếng gọi của đoàn xe, hãy ra ngoài và lên xe ngay lập tức!’
‘Vì lý do an toàn, xin hãy giữ im lặng trong quá trình rút lui! Khi chưa nhìn thấy đoàn xe, người sống sót không được hành động thiếu suy nghĩ!’
‘Vì lý do an toàn, xin hãy giữ im lặng trong quá trình rút lui! Khi chưa nhìn thấy đoàn xe, người sống sót không được hành động thiếu suy nghĩ!’
……
m thanh từ loa phát ra rất lớn, tầm bay của máy bay không người lái cũng rất thấp, không chỉ những người sống sót ở hai con phố này nghe thấy, mà đám tang thi trong những ngôi nhà ở hai bên đường phố cũng đều nghe thấy được.
Dù là tang thi biến dị hay tang thi bình thường, đều bắt đầu thức tỉnh từ trong trạng thái im lặng, đại bộ phận đều bắt đầu đuổi theo máy bay không người lái.
Sau khi máy bay không người lái mang đi một đợt tang thi, phía sau liền có khoảng bốn mươi đến năm mưới dị năng giả cùng mười mấy binh lính mặc áo choàng đen.
Hầu như toàn bộ dị năng giả của căn cứ Cách Kỳ đều có mặt ở nơi này.
Không chỉ là đội dị năng giả của chính phủ, mà hầu hết dị năng giả trong căn cứ cũng nhận nhiệm vụ giải cứu người sống sót quy mô lớn lần này.
Những quân nhân mặc áo choàng đen đều là những người có thân thủ tốt nhất trong quân đội, mặc áo choàng đen, tay cầm đao lớn, nhìn thấy tang thi liền dứt khoát chém xuống.
Bọn họ đi theo phía sau máy bay không người lái, hạn chế tạo ra tiếng động nhất có thể, dọn sạch con đường bị chặn.
Ba Sở cũng là một thành viên trong đội dị năng giả của chính phủ, ông cũng tham gia hành động lần này.
Sở Duyệt cùng Mục Ly Mục Ca nghe thấy động tĩnh của máy bay không người lái, những vẫn tiếp tục tiến về phía trước, giúp bọn họ dọn sạch đám tang thi biến dị khó nhằn.
Theo sát phía sau đội dị năng giả, là đoàn xe của căn cứ.
Đoàn xe lặng lẽ đi theo phía sau một cách có trật tự, khi đến khu vực có người ở, sẽ có những người quân nhân mặc áo choàng đen lao vào tòa nhà, bảo vệ những người sống sót bên trong tòa nhà rồi nhanh chóng đi xuống lầu, lên xe.
Sau khi người sống sót được tập trung đầy một chiếc xe, chiếc xe đầy người sẽ quay đầu rời khỏi thành phố, để chở những người sống sót trở về căn cứ.
Những chiếc xe đi cuối cùng được dùng để thu thập vật tư, từng chiếc xe vận tải lớn sẽ gom nhặt tất cả những gì bọn họ có thể nhìn thấy trong các cửa hàng ven đường.
Bất kể là đồ ăn, đồ uống, quần áo hay bất cứ thứ gì có giá trị, chỉ cần nhìn trúng, đều cướp đoạt dọn dẹp sạch sẽ, nơi bọn họ đi qua chỉ còn dư lại vài bức tường cùng vài cây cột, giống như thể mọi thứ đã được di dời và nơi này sắp bị phá bỏ.
Đương nhiên, cũng có thứ khiến bọn họ chướng mắt, ví dụ như điều hòa tủ lạnh, các loại đồ điện gia dụng, đồ nội thất cỡ lớn, lấy về cũng vô ích, còn chiếm diện tích, không bằng thu thêm hai khối vật liệu xây dựng.
Trong một tòa nhà dân cư cách đoàn xe không xa, một cô gái trẻ đang nằm trên giường, hơi thở đã thoi thóp, đã mấy ngày không có thức ăn, hai ngày này cô ấy phải dựa vào nước máy còn sót lại để suy trì sự sống.
Không phải cô ấy không nghĩ đến việc chạy trốn, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến mấy người đàn ông trong tiểu khu hợp thành tổ đội đi tìm đồ ăn, còn chưa đi được bao xa đã bị tang thi gặm sạch sẽ, sau đó cô ấy liền không dám ra ngoài nữa.
Đi ra ngoài thì thế nào? Thế giới bên ngoài đầy rẫy những con quái vật như thế này, cô ấy có thể trốn đi đâu?
Cô ấy cảm thấy mình sắp chết rồi, một người sống sờ sờ cứ như vậy mà chết đói ở trên giường.
Bất quá chết cũng tốt, chết sẽ không phải chịu đói, cũng sẽ không sợ hãi nữa.
Ngày hôm qua, cô ấy nhìn thấy một nam sinh ở tòa nhà đối diện trèo ra ngoài cửa sổ, sau đó nhảy từ trên lầu xuống.
Cô ấy cũng từng thử bò ra ngoài cửa sổ, nghĩ thà chết luôn, còn dễ chịu hơn chết đói.
Nhưng rồi cô ấy vẫn không nhảy, nhảy xuống tức là đưa đồ ăn cho đám quái vật kia, sẽ bị chúng nó gặm đến xương cốt không còn, cô ấy sẽ không làm vậy!
Cho dù cô ấy chết ở trong nhà, thối rữa ở trên giường, không thể tiện nghi cho đám quái vật đó.
Bỗng nhiên một giai điệu cuồng nhiệt chợt vang lên bên ngoài cửa sổ, đó là giai điệu quen thuộc với tất cả những người lớn lên trên mảnh đất này, đã lâu rồi cô ấy không còn được nghe lại.
Lúc ban đầu cô ấy còn nghĩ là ảo giác, thẳng đến khi tiếng ca đã qua đi, một giọng nói đầy tiếng vang xuất hiện, cô mới kịp phản ứng lại.
Đây là đội cứu viện của chính phủ!
Là quốc gia phái quân đội tới cứu cô ấy!
Nhịp tim của cô ấy đột ngột tăng nhanh, trên người giống như được tiếp thêm sức lực, mở to đôi mắt đã trũng sâu, vừa lăn vừa bò từ trên giường xuống, vọt tới bên cạnh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.
Những người sống sót khác trong tiểu khu cũng nghe thấy thông báo, đều vọt tới bên cạnh cửa sổ, đôi mắt trông mong nhìn xuống dưới lầu.
Phần lớn tang thi trong tiểu khu đều bị máy bay không người lái thu hút sự chú ý, nhưng vẫn có một số ý không muốn rời đi, vẫn lang thang quanh quẩn ở dưới lầu.
Một lát sau, bọn họ nhìn thấy một đám người vọt vào tiểu khu, bắt đầu sử dụng siêu năng lực mà bọn họ chỉ mới thấy trên TV, nhanh chóng giải quyết đám tang thi còn dư lại.
Có người vui vẻ vẫy tay, hét lớn:
- Tôi ở đây, tôi ở đây, cứu tôi với!
- Cứu mạng! Tôi sắp chết đói!
……
Ngay lập tức, trong tòa nhà có người hét lên:
- Câm miệng, đừng nhao nhao nói! Không nghe thấy trên loa nói gì sao? Cố gắng giữ im lặng! Các người muốn gọi tang thi quay lại sao?
Giọng nói của người trên lầu dần dần trầm xuống, cô gái trẻ ở trong phòng nhìn đám người dưới lầu, hai mắt mông lung sớm đẫm lệ.
Hai tháng, cuối cùng cô ấy cũng thấy được hy vọng! Cuối cùng cô ấy đã làm được!
Nhưng vừa kích động, đồng thời cô ấy lại cảm thấy lo lắng, cô ấy không thể chạy thoát được.
Tầng dưới nhà cô ấy có mấy con tang thi, chúng nó đi tới đi lui trước cửa nhà cô ấy, mà không chịu rời đi, ngay cả khi ngủ cô ấy cũng phải mở to một con mắt, chỉ sợ chúng nó nhân lúc cô ấy ngủ mà nhào tới.
Nhưng nếu cô ấy không đi ra, bỏ lỡ cơ hội này, cô ấy thật sự chỉ có thể chờ chết!
Cô gái gấp đến độ trái tim đập phanh phanh phanh phanh trong lồng ngực, vội đứng dậy cầm cái chai chứa nước máy cuối cùng, chỉ còn còn dư lại một nửa nước, uống một ngụm ừng ực hết, sau đó chạy vào phòng bếp cầm một con dao phay, từ từ đi tới cửa, nhìn ra bên ngoài thông qua mắt mèo trên cửa.
Ngoài cửa, mấy con tang thi kia cũng nghe được động tĩnh trước đó, nhưng chúng nó bị nhốt ở lối thoát hiểm, không thể ra ngoài được, hiện tại lung lay đi qua đi lại ngoài hành lang.
Dù sao bỏ lỡ cũng là chờ chết, còn không bằng liều một phen!
Cô gái hạ quyết tâm, nhưng ngay lúc bàn tay của cô gái nắm lấy ổ khoá trên cửa, bỗng nhiên ngoài cửa sổ truyền đến một trận kinh hô,cô gái vội vàng chạy tới cạnh cửa sổ, nhìn xuống bên dưới.
Chỉ thấy một con quái vậy có rất nhiều xúc tu dài xuất hiện ở bãi đất trống dưới lầu từ khi nào, mấy dị năng giả vây đánh chung quanh nó, nhưng bọn họ lại cố kỵ đồng đội vừa bị những chiếc xúc tu kia quấn lấy.
Người trên lầu thấy vậy liền yên tĩnh lại, gắt gao dán người bên cạnh cửa sổ, nhìn chằm chằm phía dưới, lo lắng cho những dị năng giả ở dưới lầu.