Đột nghiêm Sở Duyệt ngẩng đầu nhìn về phía Mục Ca, có ý gì?
Dịch dị năng? Nếu rút thứ đó ra, vậy không phải mà muốn mạng cô sao? Cô còn muốn sống thật tốt a, sao dám làm loạn mấy thứ đó.
Mục Ca nhìn bộ dáng có chút sợ hãi của Sở Duyệt, nhịn không được mà cười cười.
Có lẽ là do cô nhìn thấy bộ dáng sống không bằng chết của hắn sau khi bị rút dị năng, nên bị dọa rồi.
- Sở Duyệt, không gian của cô khác không gian của tôi.
Mục Ca dừng một chút, thật ra hắn cũng không định nói cho Sở Duyệt nghe những việc này, nhưng vừa rồi nhất thời cao hứng, không cẩn thận liền lỡ miệng.
Đối với năng lực của không gian, Sở Duyệt cũng chẳng biết được bao nhiêu, dù sao thời gian cô chính thức có được không gian quá ngắn, tất nhiên là không bằng sự hiểu biết về không gian của Mục Ca trong mười mấy năm. vipTruyenGG.com - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !
Nếu Mục Ca không nói cho cô biết, có lẽ phải rất lâu sau cô mới có thể tìm ra.
- Không giống? Không giống như thế nào?
Sở Duyệt cảm thấy rất có hứng thú, nhìn Mục Ca rồi hỏi.
Không gian của cô và của Mục Ca vẫn luôn bài xích lẫn nhau, cả hai người đều không thể đi vào không gian của đối phương. VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.
Cho nên Sở Duyệt không hề biết hiện tại không gian của Mục Ca là cái dạng gì..
Nhưng cô đoán là không khác biệt lắm a, dù sao không gian của Sở Duyệt là do BUG tạo ra a, vốn dĩ cũng là không gian của Mục Ca.
- Kỳ thực không gian của tôi không lớn bằng không gian của cô.
Mục Ca nhìn Sở Duyệt nói:
- Có lẽ là do trước đó không gian đã từng bị xé nát, không gian của cô hiện tại lớn hơn không gian ban đầu rất nhiều, hơn nữa bên trong tràn đầy năng lượng, cho nên cô mới có thể trực tiếp kích phát dị năng giúp người khác, mà tôi không có khả năng này, tôi chỉ có thể chuyển hóa năng lượng.
- Tràn đầy năng lượng? Có phải là vì khi năng lượng bùng nổ diện rộng, nó đã hấp thụ đủ hay không?
Nói đến nhiều năng lượng, Sở Duyệt liền nhớ tới cái khe nứt ngập tràn năng lượng bên ngoài căn cứ Cách Kỳ, nếu nói đến nơi đã giúp cô lấy được nhiều năng lượng nhất, vậy chắc chắn là đợt bùng nổ năng lượng đêm đó.
Hôm đó, không gian giống như một cái lỗ đen, liều mạng hút năng lượng vào bên trong.
Hình như bắt đầu từ lúc ấy, Sở Duyệt ẩn ẩn có thể cảm nhận được sự tồn tại của không gian.
- Cái này tôi không biết.
Mục Ca lắc đầu
- Lúc tôi có ý thức, trong không gian đã tràn ngập năng lượng, hơn nữa, những nơi bị xé rách đã được sửa chữa. Mặc dù lúc đó tôi có thể điều khiển một số thứ trong không gian, nhưng trên thực tế, không gian không còn hoàn toàn nằm trong sự khống chế của tôi nữa.
- Theo lý thuyết, hai thế giới không thể đồng thời cùng tồn tại một không gian như vậy, nhưng không gian của cô lại hoàn toàn có thể từ chối hợp nhất với không gian thế giới này, thậm chí nếu cô muốn, cô còn có thể thôn tính không gian của tôi cùng Mục Ly.
Sở Duyệt càng nghe ánh mắt càng sáng lên, chờ Mục Ca nói xong, cô vội vàng hỏi:
- Vậy tôi có thể cho ba mẹ một không gian nhỏ giống như không gian cậu đã cho Mục Ly không?
Từ khi không gian này hoàn toàn thuộc về cô, cô luôn nghĩ đến việc tạo một không gian nhỏ cho ba mẹ.
Nếu bọn họ có không gian nhỏ của chính mình, khả năng sống sót chắc chắn sẽ trực tiếp tăng lên, sau này nếu gặp phải nguy hiểm gì không thể tránh thoát, vẫn có thể dùng không gian để cứu mạng.
Say này lúc bọn họ đi ra ngoài, cô cũng có thể yên tâm hơn.
Nếu hiện tại không gian của cô trâu như vậy, phân ra hai cái nhỏ cho ba mẹ hẳn là không có vấn đề gì đi?
Mục Ca thấy Sở Duyệt không có chấp nhất vấn đề dịch dị năng, cũng thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Trên lý thuyết thì có thể, nhưng phân chia không gian sẽ tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, lúc tôi phân ra không gian nhỏ kia, khi đó cũng phải dùng thời gian hơn nửa năm.
- Lâu như vậy a?
Sở Duyệt có chút thất vọng, bất quá, chỉ cần có thể chia ra là được, thời gian dài một chút cũng không sao, dù sao thì bây giờ cô cũng có thể đưa ba mẹ Sở vào không gian của mình.
Cô đang định hỏi Mục Ca cách phân chia không gian nhỏ, thì cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, ba Sở mang một thân máu đen, người đầy mỏi mệt đi từ bên ngoài vào.
Nhìn thấy Sở Duyệt đã trở về, ông lập tức vui vẻ, thấy con gái đang chạy về phía mình, liền liên tục nói:
- Từ từ, từ từ, quần áo ba đều dính đầy máu tang thi, để ba thay quần áo trước.
Vốn dĩ Sở Duyệt nhìn thấy cả người ba Sở đều là máu đen, liền muốn tới xem ông có bị thương hay không, nhưng nghe thấy ba Sở nói như vậy, cô mới yên tâm.
Nhìn bộ dáng cả người nhớp nháp của ba Sở, Sở Duyệt liền nói với Mục Ly Mục Ca một tiếng, sau đó dứt khoát mang ba Sở vào trong không gian tắm rửa.
Đây là lần đầu tiên ba Sở đi vào không gian của Sở Duyệt, mặt cỏ xanh ngát và nước hồ trong vắt của không gian, đã làm ba Sở khiếp sợ, kinh ngạc trợn tròn mắt.
Ông ấy biết không gian của Sở Duyệt rất lớn, nhưng không nghĩ tới nó còn lớn hơn những gì ông tưởng tưởng rất nhiều, nơi này mà là không gian sao, gọi là một thế giới thu nhỏ thì đúng hơn!
Sở Duyệt chỉ cho ba Sở nhìn thử mảnh đất mà cô vừa mới xới chiều nay, ba Sở đi lên sờ sờ đất mềm, vui vẻ nói:
- Đất này thật màu mỡ! Lần này có thể để mẹ con trồng trọt thỏa thích.
Sự thật chứng minh, ba Sở vẫn là người hiểu vợ mình nhất.
Buổi tối, sau khi mẹ Sở tan tầm trở về, Sở Duyệt liền đưa bà vào không gian.
Lúc mẹ Sở nhìn thấy miếng đất kia, tức khắc cảm giác mệt mỏi khi vừa tan tầm của bà lập tức trở thành hư không, hai mắt sáng lên.
Mẹ Sở vui vẻ thảo luận với ba Sở về vấn đề trồng cây gì, nghe nói Sở Duyệt có hạt giống, liền lập tức muốn gieo xuống đất.
Sở Duyệt cũng muốn trồng, mọi thứ trong không gian đều sinh trưởng rất nhanh, nếu bây giờ trồng xuống, có lẽ chẳng bao lâu nữa cô sẽ có thể ăn được thứ mình trồng.
Nghĩ đến việc ngày mai mẹ Sở còn phải đi làm, Sở Duyệt rất tri kỷ mà điều chỉnh thời gian trong không gian về trạng thái tĩnh, sau đó người một nhà bắt đầu trồng trọt trong không gian.
Mẹ Sở chọn mấy loại thường dùng như đậu que, ớt cay, cà tím, cải thìa ... mỗi thứ trồng một ít.
Vốn dĩ cô còn định thúc mầm, nhưng ba Sở nói đất đai màu mỡ, bọn họ cũng không có nhiều thời gian, nên chỉ trồng để đó.
Cuối cùng một nhà ba người cùng Cổn Cổn và con tê tê đã gieo trồng toàn bộ mảnh đất mà Sở Duyệt đã xới.
Trước khi rời khỏi không gian, mẹ còn đánh chú ý lên măng của Cổn Cổn, định đào hai cây ra để xào lên ăn, Sở Duyệt sợ Cổn Cổn không vui, vội cầm hai quả táo đổi với nó.
Không nghĩ tới Cổn Cổn lại rất hào phóng, ngậm lấy quả táo vào trong miệng sau đó đi bẻ vài cây măng non cho mẹ Sở, còn muốn hỗ trợ lột vỏ, bị Sở Duyệt vội vàng ngăn cản.
Chờ Cổn Cổn lột vỏ xong, phỏng chừng đầu măng nhòn nhọn cũng không còn.
Ba mẹ Sở ra khỏi rời không gian rồi đi ngủ, Sở Duyệt liền dứt khoát ngủ trong không gian.
Chờ buổi sáng hôm sau vừa tỉnh dậy, hạt giống mới gieo trên miếng đất kia ngày hôm qua đã nảy mầm.
Sau khi rời khỏi không gian, ba mẹ Sở cùng chị em Mục Ly đều đã dậy.
Ba mẹ Sở ăn cơm sáng xong liền đi làm, Sở Duyệt rảnh rỗi không có việc gì, liền đi theo chị em Mục Ca tạo thành tổ đội, ra ngoài căn cứ tìm tang thi biến dị lấy tinh hạch.