Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 366 - Chương 366 - Mấu Chốt Để Thức Tỉnh Dị Năng

Chương 366 - Mấu chốt để thức tỉnh dị năng
Chương 366 - Mấu chốt để thức tỉnh dị năng

Sở Duyệt cũng có chút kinh ngạc, cô chỉ nghĩ ba sở là dị năng giả hệ kim, nên muốn dùng tia điện lưu nho nhỏ kích thích năng lượng trong cơ thể ông một chút, giúp ông nhanh chóng khôi phục sức lực, không nghĩ tới lại giúp dị năng của ba sở tiến thêm một bậc.

Nhưng việc này cũng có thể liên quan đến chuyện hôm nay cô đã hấp thu rất nhiều tinh hạch

Hiện tại Mục Ca không vội vàng muốn khôi phục thân thể nữa, vì vậy mà hắn cũng không mạo hiểm ăn tinh hạch.

Không gian của hắn không thể trực tiếp hấp thu năng lượng như không gian của Sở Duyệt, cho nên hắn phải sử dụng cơ thể của mình để hấp thu năng lượng.

Hơn nữa Mục Ca có thể dùng đám tinh hạch này giống như thuốc bổ của mình, nhưng nó lại không thể cung cấp cho hắn năng lượng nguyên bản có trong cơ thể hắn.

Những năng lượng đó gắn liền với cơ thể hắn và không thể tách rời, cho nên lúc trước căn cứ thực nghiệm tách lấy dịch dị năng, giống như đã rút cạn toàn bộ cơ thể của Mục Ca.

Nhưng Sở Duyệt hấp thu tinh hạch, tất cả năng lượng đều chảy vào không gian, nên khi sử dụng không hề có bất cứ trở ngại nào, càng không có loại cảm giác năng lượng trong cơ thể bị bạo loạn như Mục Ca.

Đây là điểm khác biệt cơ bản giữa không gian của Mục Ca và không gian của Sở Duyệt.

Mục Ca rất muốn biết, giới hạn không gian của Sở Duyệt là nằm ở đâu.

Cho nên tất cả tinh hạch mà bọn họ thu hoạch được trong ngày hôm nay đều đưa hết cho Sở Duyệt hấp thu, Sở Duyệt cũng không chừa lại chút nào.

Hiện tại cô ấy cả người giống như đang dư thừa năng lượng, bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra một làn sóng năng lượng lớn.

Chờ lúc mẹ sở tan tầm, người một nhà lại tiến vào không gian xem thử hạt giống đã gieo trồng ngày hôm qua, không nghĩ tới mảnh đất trong không gian đã trở nên xanh mượt, tất cả hạt giống đều đã nảy mầm.

Mầm non mập ú, phát triển khá tốt.

Sở mẹ rất vui vẻ, bà trồng cây nhiều nămrồi, chưa lần nào thành công như vậy.

Máu mang gen trồng trọt trong người lại ngo ngoe rục rịch, mẹ sở lôi kéo ba sở bắt đầu xới thêm một miếng đất.

Ba sở thế nhưng lại còn đồng ý, hoàn toàn quên mất bản thân trước đó đã mệt đến mức không bò dậy được.

Cuối cùng vẫn là Sở Duyệt nói mình có thể nhờ Cổn Cổn và con tê tê khai hoang dùm, mới có thể thuyết phục được mẹ sở ra khỏi không gian để đi ngủ.

Sau một đêm nghỉ ngơi, sáng sớm hôm sau, đoàn xe của căn cứ lại bắt đầu một đợt tìm kiếm cứu hộ mới.

- Bất quá, hôm nay tinh thần của nhóm dị năng giả rõ ràng kém hơn ngày hôm qua một chút, đương nhiên ngoại trừ ba sở được con gái giãn cơ cho.

Trải qua một ngày sử dụng dị năng với cường độ cao, rất nhiều người còn chưa kịp khôi phục dị năng, tiến độ làm việc của hôm nay sẽ chậm hơn hôm qua một chút.

Sở Duyệt cùng Mục Ly Mục Ca vẫn đi theo phía sau máy bay không người lái, chọn những tang thi biến dị vừa lợi hại lại khó chơi để đánh, nhưng hôm nay ở khu vực này không có nhiều tang thi biến dị giống như hôm qua.

Đến nửa buổi chiều, Sở Duyệt vừa giết chết một con tang thi biến dị có thể ẩn thân, trước cửa một khách sạn nhỏ, khi cô đang đào tinh hạch, liền nghe thấy có người vui vẻ gọi tên cô.

Sở Duyệt quay đầu nhìn lại, là Lưu Cảnh Thần mặc áo choàng đen cùng một đám binh lính mà cô không quen biết.

Sở Duyệt cảm thấy có chút kỳ quái, tuy rằng cô phải mất chút thời mới có thể giết chết con tang thi biến dị này, nhưng theo lý thuyết người đến lúc này phải là đội dị năng giả và ba sở a, Vì sao người tới lại là những binh lính này?

- Vì sao mọi người lại ở chỗ này? Đội dị năng giả đâu?

Sở Duyệt đi vài bước đã tới gần Lưu Cảnh Thần, giọng nói có phần lo lắng.

Cô chỉ biết con tang thi biến dị ẩn thân này có cấp bậc rất cao, nhưng lại tương đối giống chó.

Lúc máy bay không người lái đi ngang qua, nó không hề di chuyển, thẳng đến khi ba người Sở Duyệt đi ngang qua trước mặt nó, nó mới đột nhiên lao, thiếu chút nữa đã cắn Mục Ly một ngoạm.

Mục Ly nhìn không thấy nó, thân thủ của Mục Ca không quá linh hoạt, cho nên Sở Duyệt liền để hai người bọn họ đi trước, một mình cô ở lại nơi này đối phó với tang thi ẩn thân.

Mà con tang thi này chẳng những có thể ẩn thân, lại còn rất giảo hoạt, thậm chí còn biết dương đông kích tây.

Sở Duyệt cũng phải phí chút sức lực để giải quyết nó, cô không thể không tập trung toàn bộ sự chú ý để tìm kiếm dấu vết của nó khi nó ẩn thân, nên cô tạm thời không thể để ý đến đội ngũ phía sau mình.

Ai biết vừa lúc ba Sở lại không theo kịp, cô vừa dùng tinh thần lực quét qua một lượt, cũng không nhìn thấy sở ba ở chung quanh đây, trong lòng có chút hoảng sợ

Lưu Cảnh Thần cười cười, giơ dao lớn trong tay lên, nói:

- Hôm nay đội dị năng bị tiêu hao quá nhanh, không kịp bổ sung dị năng, bọn họ đã được chuyển về nghỉ ngơi, chúng tôi bị điều tới đây để dọn sạch tang thi. Cô, cô đừng xem thường tôi, tôi đánh vận chuyển không tồi a.

Sở Duyệt nghe thấy Lưu Cảnh Thần nói như vậy, vội vàng điều động tinh thần lực tìm về phía tuyến đường trở về của đoàn xe, cuối cùng cũng tìm thấy ba sở.

Đội dị năng giả bởi vì dị năng tiêu hao quá mức, rất nhiều người không còn sức lực, cho dù sử dụng tinh hạch cũng không thể hồi phục trong thời gian ngắn.

Tình hình của ba sở có chút tốt hơn, nhưng cũng không hơn là bao.

Hôm nay cấp độ của đội dị năng đã giảm xuống, đa số bọn họ đều ở tuyến trước, cố gắng chống đỡ, đến hiện tại cũng có chút không trụ nổi.

Sở Duyệt thấy ba không có việc gì, lúc này mới thở phào một hơi, nhìn Lưu Cảnh Thần múa may dao lớn dùng để chém tang thi, nói:

- Nhìn ra được, không tồi a!

Vừa rồi, khi Sở Duyệt giải quyết con tang thi ẩn thân kia, thứ kia đã nháo ra động tĩnh không nhỏ, một bộ phận tang thi trong khu vực này đã bị âm thanh hấp dẫn tới đây, hiện tại tang thi ở con phố này còn dày đặc.

Sở Duyệt thấy đám người Lưu Cảnh Thần mặc áo choàng đen, tang thi sẽ không chủ động công kích bọn họ. Nhưng nếu bọn hắn chỉ dùng dao, phải giết nhiều tang thi như vậy, vẫn có chút cố sức, liền thả lưỡi dao gió ra ngoài, giúp bọn hắn xử lý một đợt tang thi.

Lưỡi dao gió của Sở Duyệt bay xuyên qua tang thi đàn, nơi lưỡi dao gió đi qua, tang thi liền ngã xuống một mảng lớn, làm binh lính đang chém tang thi thiếu chút nữa quên mất động tác trong tay.

Lưu Cảnh Thần vừa chém tang thi, vừa đến gần Sở Duyệt, lặng lẽ hỏi cô:

- Sở Duyệt, con tang thi có xúc tu ở trong tiểu khu ngày hôm qua là cô giết phải không a?

Sở Duyệt nhìn hắn, gật gật đầu, cô vốn dĩ không muốn giấu diếm chuyện này.

Lưu Cảnh Thần thấy Sở Duyệt gật đầu, vui vẻ đến mức trong mắt đều là ý cười, quay đầu chém một con tang thi khác, có chút kích động nói:

- Tôi nói mà, vừa nhìn thấy lưỡi dao gió, tôi liền biết nhất định là cô! Tôi đã nói với bọn họ mà bọn họ không tin, lần này chắc chắn có thể tin đi!

Sở Duyệt nhìn vẻ mặt có chút tự hào của hắn, bất đắc dĩ cười cười, hắn vừa giết tang thi vừa nói chuyện như bây giờ, không biết có mệt hay không a!

- Hôm trước căn cứ đã phát cho chúng tôi tinh hạch, nhưng sau khi tôi sử dụng, lại không có chút phản ứng nào, có phải là do tôi không thể thức tỉnh dị năng hay không a?

Lưu Cảnh Thần chém liền hai con tang thi, gắt gao đi theo phía sau Sở Duyệt, có chút lo lắng hỏi Sở Duyệt.

Hắn thật sự rất muốn thức tỉnh dị năng a!

Nếu thức tỉnh dị năng rồi, nói không chừng sau này hắn cũng có thể trở thành một người lợi hại giống như Sở Duyệt.

- Không nhất định, có lẽ bởi vì thể chất của mỗi người không giống nhau, yêu cầu về thuộc tính tinh hạch cũng không giống nhau, có thể viên tinh hạch cậu đã sử dụng không phù hợp với đặc tính cơ thể của cậu.

Bình Luận (0)
Comment