Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về (Dịch Full)

Chương 79 - Chương 79 - Tang Thi Tốc Độ

Chương 79 - Tang thi tốc độ
Chương 79 - Tang thi tốc độ

Đồ vật dưới cầu nhanh chóng vọt tới, đột nhiên nhảy lên nóc xe của Sở Duyệt, dùng sức đâm về phía kính chắn gió. Nó giống như biết, trong cái hộp này có đồ ăn mỹ vị, chỉ cần mở ra là có thể ăn.

Con tang thi này không giống bình thường, dáng người nhỏ gầy, mặt tái nhợt, tóc đã rụng hết, trên cái đầu trọc lốc chỉ còn lại đôi mắt cái mũi nhỏ xíu, cả khuôn mặt có một cái dài đến tận mang tai, trong miệng đầy răng nanh răng nhọn, kẽ răng còn có thể nhìn thấy vụn thịt đỏ tươi, bàn tay đã tiến hóa thành móng vuốt sắc bén, đôi chân cực kỳ cơ bắp, chiều dài của chân chiếm hơn 60% toàn bộ cơ thể, chân chính chân dài, trách không được chạy trốn nhanh như vậy.

Ba người Sở Duyệt xuống xe, Sở Duyệt An Kiệt ở phía trước khống chế bổ đao về phía tang thi, tốc độ trốn của tang thi rất nhanh, nhưng tốc độ của Sở Duyệt An Kiệt cũng không chậm.

Tang thi bị An Kiệt chém một đao, “Gào” lên một tiếng, nhanh chóng lui về mặt cầu phía sau.

Con tang thi này còn biết đau!

Trong lòng Sở Duyệt có chút bồn chồn,tang thi biết đau ít nhất phải đến cấp 2, nhưng lúc này mạt thế mới có mấy ngày a?

Bất quá nhìn năng lực của con tang thi này lại không giống cấp hai, ngoại trừ tốc độ của nó nhanh, còn lại hình chỉ biết va chạm đơn giản, hẳn là tang thi tốc độ đơn thuần.

Bất quá Sở Duyệt vẫn nhắc nhở An Kiệt cùng Tề Minh cẩn thận một chút, đề phòng nó có kỹ năng che giấu.

Tang thi tốc độ đang bò trên mặt cầu, thân thể căng lên như dây cung, giây tiếp theo, nó nhảy lên nhào thằng về phía Sở Duyệt.

Sở Duyệt giơ tay lên, một hàng đao bắn thẳng vào con tang thi tốc độ, mắt thấy sắp đâm nó thành cái sàng, ai biết nó cư nhiên mạnh mẽ vặn vẹo thân thể trong không trung rồi rơi về phía bên kia.

Chỉ là không đợi nó rơi xuống đất, đao nhỏ mà An Kiệt khống chế đã đáp tới trước mặt nó, tang thi tốc độ chỉ nghiêng đầu nè, nháy mắt trên thân thể lại bị cắt vài đường lớn.

“Gào Gào ——”

Tang thi tốc độ kêu to, ở trên cầu chạy tới chạy lui, giống như muốn trốn, rồi lại luyến tiếc mỹ vị đã đưa đến trước mặt.

Thoát thoát, trên cầu đã không còn bóng dáng nó, Sở Duyệt nhướng mày, hóa ra thật sự là có che giấu kỹ năng a.

An Kiệt thấy tang thi biến mất, nháy mắt đề cao cảnh giác, để Tề Minh vào trong xe trước.

Hắn và Sở Duyệt hiện tại đều có Thiết Bố Sam, không dễ dàng sẽ bị thương, không sợ kia đồ vật đột nhiên tập kích.

Sở Duyệt phóng tinh thần lực ra chung quanh tìm kiếm vị trí tang thi tốc độ, bốn phía cực kỳ yên tĩnh đến, giống như con chỉ tang thi kia đã chạy trốn vậy.

Nhưng Sở Duyệt biết, nó không rời đi, chỉ là không biết hiện tại nó đang ngủ đông ở trong một góc nào, chờ đánh lén bọn họ.

Trong không khí hơi hơi dao động, cách vị trí tang thi tốc độ biến mất không xa, có một bóng dáng xám trắng xuất hiện trên bản đồ trong đầu Sở Duyệt.

- Kiệt ca, hướng ba giờ!

Sở Duyệt gọi An Kiệt cùng lúc đao trong tay cũng bay ra ngoài.

Dao nhỏ bay qua đồng thời con tang thi tốc độ kia cũng động, đao của Sở Duyệt bay xẹt qua đùi có, tang thi kêu thảm thiết một tiếng, thân hình của nó cũng hiện ra.

Cùng lúc, đao của An Kiệt cũng bay tới, tang thi tốc độ dẫm chân trên mặt đất, nhảy lên không trung, rồi lại biến mất giữa không trung.

Bất quá lúc này, Sở Duyệt lại nhìn thấy vị trí của nó rất rõ ràng, nó cư nhiên lại nhào về phía An Kiệt nhào.

- Kiệt ca, tránh ra!

Sở Duyệt vừa la lên, vừa cầm đao tiến lên.

An Kiệt nghe được tiếng hét của Sở Duyệt, liền theo bản năng nhanh chóng nhảy qua một bên, bên tai chỉ nghe thấy tiếng xé gió xẹt qua.

Đao hung hăng chém vào hư không, giây tiếp theo, một tang thi trên lưng bị bổ một vết lớn xuất hiện ở chỗ An Kiệt vừa né.

Sở Duyệt một đao đắc thủ, chưa kịp thở dốc một hơi, lại xông lên tang thi tốc độ “gào”một tiếng lui về phía sau cực nhanh, nhanh đến mức làm Sở Duyệt suýt chút nữa không kịp trở tay.

- Tiểu Duyệt, bọn họ tới!

Tề Minh vẫn luôn cau mày chú ý tình hình chiến đấu, nhưng hắn là đòn sát thủ mà Sở Duyệt đã an bài, nhất định phải giữ dị năng chờ quân đội xuất hiện rồi phóng đại chiêu.

Đây là biện pháp mà Sở Duyệt nghĩ ra được để quân đội nhìn thấy dị năng, cô và An Kiệt dùng đao, hiệu quả thị giác không rõ ràng, nhưng nếu có người có thể biến đất thành vũ khí trong nháy mắt,hiệu quả thị giác tuyệt đối chấn động.

Sở Duyệt quay đầu nhìn thoáng qua, xe của quân đội đã xuất hiện trong phạm vi tầm mắt.

- Lão tề, đã đến lúc biểu diễn kỹ năng thực sự của anh rồi, lên!!

Sở Duyệt nói, nhường ra vị trí hàng phía trước .

Tề Minh đi lên trước, phát động dị năng tạo thành gai đất, rồi dùng sức phóng chúng về phía tang thi tốc độ.

Tang thi tốc độ giống như cảm giác được mình đánh không lại mấy người trước mắt, nhanh chóng thối lui về phía sau.

Tề Minh dùng sức đẩy tay, một bức từng cao hai mét nháy mắt mọc lên từ mặt đất, chặn đường lui của tang thi tốc độ.

Chỗ quân đội phía xa, từ rất xa Triệu đội trưởng đã nhìn thấy trên cầu Đông có người gặp phải quái vật kia, nhìn dáng vẻ không giống như người của bọn họ, mà giống dân chúng bình thường.

Hắn không nhịn được mà có chút gấp gáp, thúc giục quân nhân lái xe nhanh một chút.

Con quái vật này, bọn họ cầm bao nhiêu đạn dược đều không có biện pháp hạ nó, đạn bắn không thủng, bom cũng không khiến nó nổ tung, người thường gặp phải nó còn có thể toàn mạng sao?

Hiện tại chỉ hy vọng những người đó có thể chống đỡ trong chốc lát, kịp lúc bọn họ tới.

Triệu đội trưởng gắt gao nhìn chằm chằm bên kia, bỗng nhiên, hắn nhìn thấy con quái vật kia đang lui lại, mà trước mặt nó, đột nhiên lại xuất hiện một bức tường!

Đôi mắt Triệu đội trưởng trừng lớn, sao có thể!

Xe quân dụng hơi lắc lư một cái, người quân nhân lái xe cũng thấy tường đất đột nhiên xuất hiện, liền cả kinh, tay lái bị lệch đi.

- Đội trưởng, tôi hoa mắt sao? Anh nhìn thấy bức tường kia sao?

Người quân nhân lái xe có chút không thể tin vào mắt mình.

- Lão tử không phải mù, lái xe nhanh lên, đi xem vì sao.

Triệu đội trưởng gắt gao nhìn chằm chằm trên cầu, trực giác nói cho hắn, có chuyện quan trọng sắp xảy ra.

Tang thi tốc độ hoàn toàn không biết bức tường trước mặt từ đâu tới, đánh vào đầu, ngã xuống mặt đất.

An Kiệt khống chế đao bay qua, hung hăng chui vào đầu nó.

- Lão tề, mau! Gai đất, gai đất, đâm vào.

Sở Duyệt chỉ vào đầu tang thi tốc độ, thúc giục Tề Minh dùng gai đất bổ cho nó một đao..

Tề Minh nhìn tang thi tốc độ đã chết trên mặt đất, bất đắc dĩ cười cười, lại dùng gai đất đâm nó thành con nhím.

Sở Duyệt “Cộp cộp cộp” chạy tới, rút đao của An Kiệt ra, thuận tay muốn đi đào tinh hạch, bỗng nhiên dừng lại, đưa thanh đao cho Tề Minh, để hắn đi đào tinh hạch ra.

Tề Minh nghe nói trong óc của con tang thi này có tinh hạch, tức khắc tinh thần tỉnh táo, tiếp nhận đao, sau đó liền nghe thấy “Răng rắc” một tiếng, đầu tang thi bị bổ ra, hứng thú bừng bừng đào đào tìm kiếm bên trong, hắn còn chưa từng nhìn thấy bộ dáng tinh hạch thế nào đâu.

Đào hai cái, Tề Minh móc ra một viên tinh hạch màu trắng lớn hơn đậu nành một chút, còn chưa kịp nhìn kỹ, Sở Duyệt đã lôi kéo hắn:

- Đi mau, đi mau! Đợi lát nữa rồi nghiên cứu.

Tề Minh ngẩng đầu nhìn thấy xe quân dụng rất nhanh đã đi tới bên này, liền chạy nhanh theo Sở Duyệt leo lên xe.

An Kiệt sớm đã nổ máy, giẫm chân ga, xe rẽ vào một ngã rẽ ở ngã tư, vòng qua con đường ven sông, nhanh chóng phóng đi.

trên xe quân dụng,Triệu đội trưởng nhìn thấy chiếc kia phóng như bay rời đi, thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, bất quá mấy người này xem ra cũng không đơn giản, có thể thoát khỏi quái vật rồi bỏ chạy.

Người quân nhân lái xe dừng lại ở một chỗ cách cây cầu không xa.

- Đội trưởng, chúng ta cần đuổi theo mấy người kia hay không?

Người quân nhân lái xe nhẹ giọng hỏi.

- Đuổi cái gì mà đuổi? Nhiệm vụ hôm nay của chúng ta là gì, cậu quên rồi?

Triệu đội trưởng xụ mặt giáo huấn.

Tuy r hắn cũng muốn đuổi theo mấy người kia hỏi một chút về chuyện bức tường, bất quá làm một người quân nhân, sao có thể làm việc riêng trong lúc chấp hành nhiệm vụ!

Huống chi nhiệm vụ hôm nay của bọn họ quan trọng như vậy!

Triệu đội trưởng xuống xe,những xe phía sau cũng ngừng lại, những người quân nhân lục tục xuống xe, mang theo mấy khẩu súng máy từ trên xe xuống, phía cuối đoàn xe của Triệu đội trưởng còn có một chiếc xe tăng.

Hôm nay bọn họ nhận được tử lệnh, nhất định phải tiêu diệt quái vật canh giữ cầu Đông, bằng mọi giá mở ra con đường ngắn nhất từ ​​căn cứ đến Bạch Thành.

Nói cách khác, hôm nay bọn họ chính là đội cảm tử!

Bình Luận (0)
Comment