Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 177 - Chương 177: Đổi Chỗ Ngồi

Chương 177: Đổi chỗ ngồi Chương 177: Đổi chỗ ngồi

Chương 177: Đổi chỗ ngồi

Khương Ninh một tay xách theo hai cái ghế, nhìn Tiết Nguyên Đồng lao lực kéo cặp sách to, đi vài bước thì ngừng một hồi nghỉ ngơi một chút.

“Thấy ngươi yếu đuối mong manh, ta giúp ngươi một chút đi.” Khương Ninh học Tiết Nguyên Đồng.

“Ta không cần, ta có thể!” Tiết Nguyên Đồng khiêng cặp sách, từng chút từng chút đi tới.

Khương Ninh đi đến bên cạnh nàng, trên cao nhìn xuống, nhẹ nhàng cầm lên, Tiết Nguyên Đồng chỉ cảm thấy bả vai trong nháy mắt nhẹ bẫng.

Cặp sách không có.

Khương Ninh đi qua Tiết Nguyên Đồng, đi trước mặt nàng.

Tiết Nguyên Đồng giống cái đuôi nhỏ, đi theo sau lưng Khương Ninh, nhìn bóng dáng hắn, cái miệng nhỏ mấp máy, nàng phát hiện mình thật lùn, đã phải ngửa đầu mới có thể nhìn thấy Khương Ninh.

……

Lầu ba là khu dạy học nửa vòng tròn, mỗi một tầng là do mấy phòng học hướng nam với một phòng học hướng đông tạo thành, hình thành một cái góc vuông.

Phòng học lớp tám vừa lúc ở góc nhọn góc vuông, phía đông nam.

Trùng hợp là lớp thực nghiệm một còn ở phòng học duy nhất phía đông.

Thật ra thì nếu chia bình thường, vị trí đó hẳn là thuộc về lớp thực nghiệm hai, nhưng mà chủ nhiệm lớp một Hồ Hầu tà tâm bất tử, vẫn muốn lừa Tiết Nguyên Đồng đến lớp một bọn họ.

Chờ đến tất cả bàn học bày biện chỉnh tề, Đan Khánh Vinh đứng ở trên bục giảng: “Khai giảng đã nói rồi, sẽ đổi chỗ ngồi sau khi kiểm tra tháng, các bạn học ra đi, chúng ta dựa theo thành tích chia chỗ ngồi.”

Nghe nói tới chia chỗ ngồi, các bạn học hỉ nộ ai nhạc đều có, đặc biệt là Miêu Triết, bị mấy đóa “Kim hoa” lớp tám vây quanh, quá đau đớn muốn chết.

Từ khi hắn và Bàng Kiều đánh một trận, nữ sinh quanh người không còn phản ứng đến hắn, ngày thường coi hắn như không có, Miêu Triết ngẫu nhiên hưng phấn, mở miệng nói một câu, không ai phản ứng.

Khiến cho Miêu Triết khó chịu hỏng.

Bây giờ rốt cuộc có thể đổi chỗ ngồi, lấy thành tích top mười lớp tám của hắn, rốt cuộc có thể dời khỏi vị trí này.

Hắn nhìn chung quanh một vòng, mang theo cảm giác giải thoát với hoài niệm nhàn nhạt.

Không sai, hắn đang hoài niệm giai đoạn cực khổ này, đối với Miêu Triết hắn mà nói, những người này sinh lộ trắc trở, suy cho cùng chỉ là đá mài dao thôi, sẽ chỉ làm hắn trở nên càng cường đại.

Miêu Triết hắn càng cản càng hăng!

Đan Khải Tuyền nghe đổi chỗ ngồi, trong lòng hiện lên vô số ý niệm, cuối cùng hắn vô cùng kiên định, hắn đã chờ cơ hội này thật lâu, vì nữ sinh hắn thích, hắn quyết định dũng cảm một lần.

Còn có cái gì dễ kéo gần khoảng cách hơn ngồi cùng bàn với nữ sinh chứ?

Đan Khải Tuyền quyết định nghe theo mấy người Khương Ninh dạy bảo, chủ động xuất kích, bồi dưỡng cảm tình, sau đó lại thổ lộ.

Tất cả bạn học rời khỏi phòng học, đi ra hành lang, một đám học sinh như ong vỡ tổ khiến cho lớp bảy đang dọn bàn liên tục trông lại, trong lúc nhất thời ngay cả cái bàn cũng quên.

Nam sinh lớp bảy đôi mắt tựa như mắt ưng, nhìn về phía nữ sinh lớp tám, nhanh chóng sàng chọn ra nữ sinh xinh đẹp.

Sau đó trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ, trong lòng mắng một đám nam sinh lớp tám, nữ sinh lớp tám có quá nhiều người đẹp, nữ sinh đẹp duy nhất trong lớp bảy bọn họ còn là bạn gái của nam sinh lớp thực nghiệm.

Không được, sau này phải thường xuyên đi ngang cửa lớp tám, nhìn nữ sinh lớp tám nhiều một chút.

Đan Khánh Vinh cầm bảng thành tích, hô: “Tiết Nguyên Đồng, ngươi là đệ nhất, ngươi chọn trước đi.”

Tiết Nguyên Đồng đầu tiên là nhìn Khương Ninh, dùng ánh ra hiệu hắn.

Thật ra thì khi ở nhà, nàng đã nói với Khương Ninh vài lần, nàng là người đầu tiên chọn chỗ ngồi, Khương Ninh là người thứ hai chọn chỗ ngồi, nếu Khương Ninh dám chọn vị trí khác, sau này đừng hòng ăn cơm nàng làm!

Tiết Nguyên Đồng đi vào phòng học, chọn bàn thứ ba, bàn dựa cửa sổ phía nam, nàng không dựa cửa sổ mà để trống chỗ ngồi sát cửa sổ.

“Khương Ninh.” Đan Khánh Vinh hô.

Khương Ninh đi vào trong lớp, ngồi ở bên cạnh Tiết Nguyên Đồng, đôi mắt nàng lập tức cong lên.

“Sau này ta hỗ trợ ngươi học tập.” Tiết Nguyên Đồng thầm nghĩ, có nàng hỗ trợ Khương Ninh, bảo đảm hắn có thể vượt qua người thứ hai Đỗ Xuyên, trở thành người chỉ đứng sau nàng trong Tứ Trung.

“Trần Khiêm, Bạch Vũ Hạ, Đổng Thanh Phong.” Đan Khánh Vinh theo thứ tự hô.

Trần Khiêm đi tới bàn thứ hai, lần này Đổng Thanh Phong ngồi cùng bàn với hắn, sau đó hai người nhìn về phía Bạch Vũ Hạ.

Bạch Vũ Hạ chọn vị trí chậm, nàng nhìn lớp, đi tới bàn thứ hai hướng nam, trước bàn của Khương Ninh.

Trần Khiêm kinh hãi, Bạch Vũ Hạ phản bội bọn họ, rõ ràng trước khi kiểm tra đã nói sau này sẽ ngồi chung với nhau, lập nhóm học, vượt qua Tiết Nguyên Đồng, bây giờ lại phản bội đến chỗ Tiết Nguyên Đồng ngồi.

Trần Khiêm bị chấn động cực lớn, kẻ luôn nắm chắc thắng lợi như hắn lúc này lại luống cuống, nhóm học của hắn mới vừa thành lập không được mấy ngày, bây giờ lại thiếu người, nhân tâm tản, sau này hắn phải làm như thế nào?

“Tiết Nguyên Đồng! Lần sau ta nhất định phải vượt qua ngươi, đoạt lại Bạch Vũ Hạ!” Trần Khiêm bi phẫn, âm thầm thề.

“Miêu Triết, tới phiên ngươi.” Đan Khánh Vinh nói.

Miêu Triết nghe xong, hai chân hắn như dẫm tường vân, đầu khẽ nhếch, làm top mười lớp, thành tích hắn cao hơn mấy người Bàng Kiều rất nhiều, đối phương còn không có tư cách ngồi chung với hắn.

Miêu Triết lạnh nhạt đi vào lớp, chọn vị trí dựa tường phía tây, hắn ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi bạn cùng bàn mới.

Theo Đan Khánh Vinh điểm danh, các bạn học nối đuôi nhau đi vào, từng người chọn vị trí mình thích, chỉ là xếp hạng càng thấp, vị trí có thể chọn càng ít.

“Dương Thánh, Thẩm Thanh Nga.”

Dương Thánh xếp hạng cao hơn Thẩm Thanh Nga, vụ cược thành tích, Dương Thánh vượt qua Thẩm Thanh Nga hai điểm đạt được thắng lợi.

Trực nhật vệ sinh trong một tháng tiếp theo toàn bộ giao cho Thẩm Thanh Nga, từ khai giảng, Dương Thánh gần như chưa từng trực nhật.

Trong đám người, Mã Sự Thành nhìn Khương Ninh ngồi ở bàn thứ ba, trong lòng phiền muộn, Vương Long Long bên cạnh lên tiếng nói: “Mã ca, sau này chúng ta ngồi cùng nhau, mỗi ngày ta đều xem ngươi chơi trò chơi!”

“Được, sau này ta hướng mặt đệ tử về phía ngươi, ngươi có thể xem bất cứ lúc nào.” Tuy rằng Khương Ninh đi rồi, Mã Sự Thành có chút không quen, nhưng mà đổi thành Vương Long Long, hắn vẫn cảm thấy ok.

Thành tích của Vương Long Long cũng không tệ lắm, chiếm hàng bàn giữa cuối cùng trong phòng học, ngồi vị trí đầu trong bốn chỗ liền nhau.

Ba chỗ tiếp theo là để lại cho Mã Sự Thành, Quách Khôn Nam và Đan Khải Tuyền.

Thành tích của Cảnh Lộ theo sát Vương Long Long, cũng chọn vị trí sau Khương Ninh, trên mặt nàng ý cười kéo dài.

Bên ngoài hành lang, bạn học càng ngày càng ít, trước sau trái phải Miêu Triết trống không, từ lúc bắt đầu hắn bình tĩnh bây giờ chuyển biến thành kinh hoảng.

“Tại sao? Tại sao chung quanh ta không ai? Chẳng lẽ thành tích của Miêu Triết ta không tốt sao?”

Quách Khôn Nam chọn chỗ ngồi, nhìn Miêu Triết một cái, rõ ràng Miêu Triết ngồi ở vị trí không tệ nhưng kết quả chung quanh không có ai.

Miêu Triết, người này không biết đùa, nói chuyện hơi không chú ý thì hắn lập tức dùng móng vuốt cào người, nam sinh cùng lớp đều phiền hắn.

Quách Khôn Nam trực tiếp đi đến hàng bàn giữa cuối cùng, chiếm vị trí thứ hai trong dãy bàn.

Đến nỗi nữ sinh lớp tám, ngày đó các nàng nhìn thấy Miêu Triết đánh nhau với Bàng Kiều, cào mặt người ta đổ máu, nam sinh không có khí khái như thế này, có nữ sinh nào dám ngồi chùng với hắn?

Vì thế bên cạnh Miêu Triết vẫn trống không.

Thành tích của Đan Khải Tuyền thuộc trung hạ du lớp, theo số lượng người chọn chỗ ngồi trong lớp càng ngày càng nhiều, trong lòng hắn từ tuyệt vọng chuyển thành hy vọng, hắn vốn tưởng rằng chỗ ngồi bên cạnh Bạch Vũ Hạ sẽ bị người cướp đi, kết quả đến phiên hắn thì vẫn trống.

Trời ban cho ta thì ta lấy!

Đan Khải Tuyền dũng cảm chọn chỗ bên cạnh Bạch Vũ Hạ, lần này, các bạn học kinh ngạc không thôi, ánh mắt nhìn về phía Đan Khải Tuyền trở nên cổ quái.

Lòng Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết.

Quách Khôn Nam ngơ ngác nhìn Đan Khải Tuyền, bạn cùng bàn của hắn không còn.

Chợt hắn lại ca ngợi Đan Khải Tuyền dũng cảm: “Hảo huynh đệ, lần trước ta lấy một lọ rượu ngon của ba ta, vẫn luôn không nỡ mở ra, ta chờ ngày ngươi cực kỳ bi thương.”

Bởi vì Đan Khải Tuyền vắng họp, bốn chỗ ngồi, Vương Long Long, Mã Sự Thành, Quách Khôn Nam, Hồ Quân chiếm hết.

Mà Miêu Triết trơ mắt nhìn chỗ ngồi xung quanh bị mấy đóa kim hoa Vương Yến Yến, Bàng Kiều chiếm lấy.

Giống như lại bước vào một vòng tuần hoàn mới.

Khóe mắt Miêu Triết muốn nứt ra, trong lòng rống giận: “Trời cao, ngươi quá bất công!”
Bình Luận (0)
Comment