Chương 184: Sự báo thù nho nhỏ (2)
Chương 184: Sự báo thù nho nhỏ (2)
Dương Thánh sờ lên một quả cầu tuyết, ném về phía Mã Sự Thành, thần kinh vận động của Dương Thánh không tệ, quả cầu tuyết ném rất chuẩn, vốn là hoàn toàn có thể đập trúng Mã Sự Thành.
Kết quả Mã Sự Thành lại đưa tay bổ về phía trước, bổ quả cầu tuyết sang một bên, động tác gọn gàng.
“Quá kém.” Mã Sự Thành lắc đầu chế giễu.
Tính tình tranh cường háo thắng kia của Dương Thánh không áp chế được, xem hôm nay nàng đập chết Mã Sự Thành không!
Hai người ném tuyết, quả cầu tuyết bay qua đầy trên mặt tuyết, tình cảnh hết sức kịch liệt.
Mã Sự Thành không nương tay chút nào, hắn còn không tin hôm nay không trị được một người đàn bà!
Đan Khải Tuyền vất vả lắm mới gia nhập trận cầu tuyết của Bạch Vũ Hạ, đang định mượn chuyện này xích gần quan hệ, kết quả Bạch Vũ Hạ đón đầu trúng một quả cầu tuyết, đánh đến mức nước mắt sắp chảy ra, tức giận không chơi nữa.
…
Trước tiết học đầu tiên, Thôi Vũ chạy vào lớp từ bên ngoài.
“Mã Ca, ngươi nhìn mặt ta? Ngươi mau nhìn mặt ta!”
“Cút, mặt mày có cái gì đẹp?”
“Đậu má!” Thôi Vũ nhìn chằm chằm Mã Sự Thành đỏ mặt, ngạc nhiên không thôi.
“Ngươi làm sao vậy?” Hắn hỏi.
Mã Sự Thành rầu rĩ nói: “Không có việc gì.”
Thôi Vũ thấy hắn không muốn nhiều lời, lại nói: “Mã ca, ta và ngươi xem mặt!”
Chỉ thấy, chỗ giao nhau giữa mặt và cổ Thôi Vũ, một dấu đỏ, chảy ra máu.
“Chuyện gì xảy ra, ngươi bị ai cào?” Mã Sự Thành hỏi.
Thôi Vũ mắng: “Mẹ nó, Miêu Triết, ta lấy quả cầu tuyết đánh hắn một cái, hắn trực tiếp bắt đầu bắt ta!”
Mã Sự Thành nói: “Đánh quả cầu tuyết một lần rồi một lần, vậy có cái gì?”
“Hôm nay ta đập Dương Thánh đến mức mặt đầy dấu ấn rồi, người ta không nói ta cái gì, hắn cái này có chút quá đáng!”
Thôi Vũ phẫn nộ không thôi, hắn lại đổi cảm giác đối với Miêu Triết:
“Ta không chịu nổi, ta muốn đánh Miêu Triết, hung hăng đánh hắn!”
“Làm sao vậy? Ngươi cũng không thể đánh hắn một trận, không đáng.”
Thôi Vũ nói: “Ta nghĩ ra một biện pháp, mỗi ngày hắn đều chơi điện thoại, ta nghe người ta nói, có thể định dạng điện thoại, sau đó lại thiết lập mật mã khóa lại, như vậy chủ nhân điện thoại sẽ không mở được điện thoại, điện thoại thông minh này, Mã ca hiểu nhiều, có thể dạy ta không?”
Mã Sự Thành vừa nghe, nói: “Cái đó đơn giản, người đồng thời ấn nút tắt máy và nút âm lượng, tiến vào chế độ Re, định dạng cho hắn là được.”
“Được, buổi trưa Miêu Triết thích để điện thoại dưới máy tính để sạc pin, ta đi lấy, ngươi chỉ cho ta một chút.”
Thế là đến giữa trưa tan học, Miêu Triết vẫn như thường ngày, đặt điện thoại vào ổ sạc đa phương tiện, sau đó ra ngoài ăn cơm.
Buổi trưa lớp 8 có bạn học, cho nên Miêu Triết cũng không lo lắng làm mất điện thoại.
Thôi Vũ nháy mắt với Mã Sự Thành, đợi đến khi bạn học trong lớp đi, chỉ còn lại mấy nam sinh, hắn chạy đến phía dưới đa phương tiện, cầm điện thoại di động của Miêu Triết bắt đầu thao tác.
Mã Sự Thành chỉ đạo từ xa, vài phút sau, Thôi Vũ đặt lại điện thoại, hắn định dạng điện thoại di động của Miêu Triết, thiết lập một mật mã đặc biệt phức tạp, đảm bảo Miêu Triết không giải được.
Thôi Vũ nhất thời cảm giác đã báo được mối thù lớn.
Buổi trưa, Miêu Triết như thường ngày, từ bên ngoài trở về.
Hắn đi tới phía dưới đa phương tiện, lấy được điện thoại di động, chuẩn bị đi tìm bạn gái nhỏ của hắn nói chuyện phiếm.
Trong thế giới lạnh lẽo này, chỉ có tình yêu qua mạng mới có thể mang đến cho hắn một tia ấm áp, khiến hắn nhất thời quên đi đau đớn khi bị “mấy đóa hoa vàng” trong lớp bao bọc.
Miêu Triết trượt vào chín ô vuông trên màn hình khóa, vẽ ra hình vẽ huyễn khốc, kết quả màn hình không mở ra, mật mã sai.
Miêu Triết cũng không thèm để ý, chỉ cho là mình nhập sai, dù sao hình vẽ mở khóa hắn thiết lập tương đối huyễn khốc, khó tránh khỏi sẽ nhập sai.
Trán Miêu Triết nhăn một cái, hắn thổi tay một hơi, lau sạch sẽ, nghiêm túc vẽ một hình vẽ, lần này trăm phần trăm là đúng, kết quả vẫn là sai.
“Điều này không có khả năng!”
“Tuyệt đối không có khả năng?”
Miêu Triết tiếp tục vẽ đồ án mở khóa, lại sai rồi, hắn còn muốn thử, điện thoại di động nhắc nhở, số lần nhập sai mật mã quá nhiều, vài phút sau mới có thể mở khóa lần nữa.
Miêu Triết vô cùng phẫn nộ, hắn bị điện thoại của hắn phản bội.
Thôi Vũ ngồi ở bên cạnh Mã Sự Thành, cười ra tiếng, bộ dáng tiểu nhân đắc chí.
Mã Sự Thành thì lạnh nhạt, không còn cách nào, hắn đã trải qua quá nhiều, mỗi lần hắn đi quán nét bồi dưỡng nhân tài để sử dụng wifi sát thủ, đại sát tứ phương, những học sinh sử dụng internet kia, đều ngạc nhiên, nghẹn khuất.
Miêu Triết đợi vài phút, lại ra tay mở khóa, kết quả vẫn sai, điện thoại lại khóa lại, lúc này hắn mới ý thức được, điện thoại đã xảy ra vấn đề.
“Sao lại xảy ra vấn đề chứ?” Cho dù như thế nào thì Miêu Triết vô cũng không nghĩ ra, chẳng lẽ điện thoại bị người ta động vào?
“Ai có thể động vào điện thoại của ta?”
Vậy chắc chắn là có thù oán với ta.
Trong đầu Miêu Triết đồng thời nhảy ra vài bạn học, hắn càng hỗn loạn, hơn nửa bạn học trong lớp đồng học có thù với hắn, biết đi đâu tìm hung thủ đây?
Miêu Triết xoa xoa tóc, vô cùng thống khổ, bạn gái yêu qua mạng của hắn còn đang chờ hắn , không kịp nói chào buổi trưa.
Miêu Triết không cam lòng, đợi đến khi cơ hội mở khóa tới, hắn thử lần nữa, vẫn không mở được, hắn tức giận đập điện thoại vào bàn, sắp phát điên rồi.