Chương 196: Thiếu niên
Chương 196: Thiếu niên
Trong khoảng thời gian này tới nay, hắn nhiều lần lấy lòng Bạch Vũ Hạ, vốn là một bầu nhiệt huyết, đổi lấy lại là sự lạnh lùng.
Hắn cảm giác mình bị đùa giỡn, cảm giác mình giống như một kẻ ngốc, cho tới bây giờ không nhận được sự đáp lại.
Đây không phải là tình yêu hắn muốn, thứ hắn muốn chính là như Khương Ninh và Tiết Nguyên Đồng, mỗi ngày ở cùng một chỗ vui vẻ nói chuyện phiếm nói đùa.
Nhưng giữa Bạch Vũ Hạ và hắn, chỉ có khoảng cách.
Đan Khải Tuyền chịu đủ rồi, hắn thề, sẽ không để ý đến Bạch Vũ Hạ nữa, nếu không hắn chính là chó!
Đan Khải Tuyền lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nói: “Tình yêu chết tiềt, về sau tôi chính là nam sinh chuyên tâm chơi game!”
Phối đồ: Ảnh chụp màn hình điểm trò chơi.
Vẫn rất nhiều bạn học chơi điện thoại trong giờ tự học buổi tối, chỉ chốc lát sau, Đan Khải Tuyền nhận được một đống like và bình luận:
Quách Khôn Nam: Huynh đệ tốt, muốn nữ nhân gì, ngày mai dẫn ngươi đi chơi bóng rổ.
Ngô Tiểu Khải: Chơi bóng rổ cần phải mang theo ta!
Mã Sự Thành: Bảo bối làm ấm tay của Tuyền ca dùng tốt không? Vương Long Long Phát.
Nhìn những bình luận này, Đan Khải Tuyền cảm nhận được sự ấm áp, cảm thấy có một đám huynh đệ thật tốt, nhưng tiếc nuối duy nhất của câu nói này chính là, thiếu một người like.
Người thiếu là Bạch Vũ Hạ.
Mục đích hắn gửi tin nhắn này, chỉ vì để Bạch Vũ Hạ nhìn thấy, hắn muốn nói cho nàng biết, nàng phải quý trọng hắn.
Nhưng người hắn ngày nhớ đêm mong, vẫn chưa nhìn thấy, vì thế lời nói này của hắn không có ý nghĩa gì.
…
Tiết tự học cuối cùng, lớp trưởng Hoàng Trung Phi ngồi trên bục giảng tự học, Đổng Thanh Phong đang quét bài thi, Mã Sự Thành ở hàng sau đang chơi game, Vương Long Long xem Mã Sự Thành chơi game.
Bạch Vũ Hạ đang đọc sách, Đan Khải Tuyền nhìn lén Bạch Vũ Hạ.
Tiết Nguyên Đồng ra hai đề, đẩy vở về phía Khương Ninh, nắp bút nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, ý bảo hắn phải học tập, chớ phụ công bồi dưỡng của nàng.
Khương Ninh đành phải cầm lấy bài thi, bắt đầu làm bài.
Bỗng nhiên, sau lưng bị đâm một cái.
Khương Ninh không quay đầu lại, thần thức đảo qua, đã biết là Cảnh Lộ đâm.
Hắn đưa tay về phía sau, nhận được hai cái kẹo cao su, Khương Ninh chia một cái cho Tiết Nguyên Đồng.
Tiết Nguyên Đồng ăn kẹo cao su, thưởng thức cảnh Khương Ninh giải đề, thoải mái híp mắt lại.
Tiết Nguyên Đồng phát hiện một bí mật lớn, chỗ ngồi của nàng và Khương Ninh là bảo địa phong thủy, mùa đông giá rét không lạnh, không khí ấm áp vây quanh nàng, làm cho nàng không cảm giác được bất kỳ một tia hàn khí nào.
Không giống như trước kia học trung học cơ sở, có đôi khi thời tiết quá lạnh, ngón tay đông lạnh đến phát run, không cầm được bút, mỗi lần bàn tay nhỏ bé của nàng đều phải chà xát, mới lấy ra viết chữ.
Mà bây giờ thì sao, Tiết Nguyên Đồng thấy Bạch Vũ Hạ dùng bảo bối làm ấm tay, nàng cảm thấy mình hoàn toàn không cần.
Hôm trước nàng lặng lẽ chia sẻ bí mật này cho Khương Ninh, nhận được sự đồng ý mãnh liệt của Khương Ninh, vì thế hai người ước định, lần sau thi, còn phải thi vào top hai lớp, như vậy có thể vĩnh viễn chiếm cứ bảo địa phong thủy.
Cho nên chỉ vì điều này, Tiết Nguyên Đồng phải đốc thúc Khương Ninh học tập, không cho người khác cơ hội.
Điện thoại của Khương Ninh rung lên, hắn đón lấy ánh mắt nghiêm khắc của Tiết Nguyên Đồng, mở điện thoại ra, lại là tin Đan Khải Tuyền gửi tới.
Khương Ninh có chút ngoài bất ngờ, tuy rằng QQ có thêm bạn học trong lớp, nhưng chỉ là tăng một chút, rất ít khi nói chuyện phiếm.
“Khương Ninh, ngươi có biết làm thế nào để nhanh chóng tăng thành tích không?” Đan Khải Tuyền hỏi, kì thi tháng trước, Khương Ninh đứng top 5 toàn trường, không giống Tiết Nguyên Đồng, sau này khi nghe được tin thi trượt môn toán trong kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông, điểm số Khương Ninh thật sự đã tăng lên.
Sau khi không lấy được lòng Bạch Vũ Hạ, Đan Khải Tuyền quyết định bắt đầu từ một phương diện khác, hắn phải cố gắng học tập, dùng điểm số đeer đánh bại Bạch Vũ Hạ, như vậy mới có thể làm cho Bạch Vũ Hạ khiếp sợ.
Khương Ninh nói: “Kiến thức trung học phổ thông không có đường tắt gì, ngươi đặt nền tảng tốt, nhằm vào các đề khác nhau, luyện tập nhiều một chút, tiến hành phân tích chỗ sai, cố gắng học tập là được rồi.”
Đan Khải Tuyền không có được đáp án hắn muốn, có chút không vui, cảm thấy Khương Ninh cũng không có gì không đỡ nổi, còn không bằng những sinh viên mũi nhọn trên mạng.
Vì thế hắn cầm điện thoại lên mạng tìm đường tắt để học tập, tìm đến khi tan học, Đan Khải Tuyền cảm thấy hắn được lợi không nhỏ, hắn học được một phương pháp học tập thiên tài.
Thành lập một cái thư viện ở trong đầu, phân loại nội dung bình thường học được thành các danh mục, đợi đến khi hắn muốn dùng, trực tiếp hồi tưởng ở trong đầu.
Đan Khải Tuyền cảm thấy hắn đã khỏe lại.
Thứ hai, tiết tự học buổi sáng, trong lớp học tràn đầy tiếng cãi cọ ồn ào, đa số là tiếng của nữ sinh. Khương Ninh lăng nghe một hồi, không lâu sau thì biết được mấy bạn học nữ đang thảo luận cái gì. Quần áo của những nữ sinh trọ trong trường mất, là đồ đó, đại loại là đồ lót.
Khương Ninh theo bản năng nhìn về phía Đơn Kiêu, Đơn Kiêu đoan chính ngồi ở chỗ mình, Khương Ninh không xác định có phải hắn hay không nhưng hắn nhớ rõ Đơn Kiêu hình như không có làm mấy chuyện như vậy.