Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 204 - Chương 204: Ta Khinh Thường Ngươi!

Chương 204: Ta khinh thường ngươi! Chương 204: Ta khinh thường ngươi!

Hắn sợ Khương Ninh nói ra, Bạch Vũ Hạ nghe được sẽ ảnh hưởng hình tượng hắn trong lòng đối phương.

“Không thành vấn đề.” Khương Ninh nói.

Chuyện Đan Khải Tuyền làm trong mấy ngày này, hắn biết hết, biết đối phương đang cố kỵ cái gì, hắn sẽ giữ bí mật cho đối phương. Chỉ là Khương Ninh cảm thấy rõ ràng Bạch Vũ Hạ không thích Đan Khải Tuyền, hắn dán lên như vậy, đại khái sẽ không có kết cục tốt.

Bạch Vũ Hạ tướng mạo tốt, gia đình không tồi, thành tích cũng được, lần trước thi tháng được top một trăm, sau này nếu cố gắng nữa, tương lai có thể thi đại học 211.

Đó không phải mấu chốt, không có liên quan đến yêu, cũng có rất nhiều nữ sinh thành tích tốt thích nam sinh thành tích kém. Vấn đề chủ yếu là Bạch Vũ Hạ là người có chủ kiến, mục tiêu cuộc sống rất rõ ràng, nàng thành thục hơn nam sinh cùng tuổi rất nhiều, cho nên Đan Khải Tuyền có chút khó.

Chỉ là Khương Ninh cũng không nói thêm cái gì, không tới phiên hắn khuyên, hơn nữa cũng vô dụng. Mọi người có câu nói, nữ sinh lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, mười con trâu cũng kéo không được, nhưng mà trên thực tế nam sinh cũng là như thế, khuyên không được, chỉ có đau mới biết được.

Đan Khải Tuyền thấy Khương Ninh đồng ý, tâm tình hắn rất tốt, cầm năm mươi đồng, khói mù trở thành hư không, hắn có tiền, lại có thể sống.

……

Khương Ninh trở lại phòng học, Dương Thánh theo lối đi nhỏ đi qua, nàng vẫn mang giày thể thao với quần vận động, trang điểm giống như nam sinh, sạch sẽ lưu loát, khuôn mặt đại khí, mặt mày có anh khí như nữ hiệp thời cổ.

Trong tay Dương Thánh cầm bao nilon, khi đi qua bên này, nàng nói: “Khương Ninh, khóa thể dục tháng này, đánh bóng bàn không?”

Khương Ninh nói: “Ngươi thắng được Tiết Nguyên Đồng rồi hãy chơi với ta.”

Dương Thánh vừa nghe lời này, cảm thấy bị coi thường: “Sao, ngươi là Boss trong trò chơi sao, còn có tiểu quái trông cửa?”

Tiết Nguyên Đồng vừa nghe, thở phì phì trừng mắt nhìn nàng, lại so sánh nàng với tiểu quái.

“Được, chờ đến tiết thể dục, ta đánh Tiết Nguyên Đồng trước, sau đó lại thắng ngươi.” Dương Thánh chưa bao giờ sợ, người trong nhà nàng cũng làm việc liên quan đến thể dục.

Từ nhỏ nàng tiếp xúc các hạng vận động, mười sáu tuổi, các phương diện phản ứng nhanh nhạy hơn cả người trưởng thành, nàng đánh bóng bàn tiêu chuẩn cực kỳ cao.

Tiết Nguyên Đồng nhỏ như vậy, Dương Thánh cũng không đặt ở trong mắt.

Dương Thánh cầm bao nilon đi ra sau phòng học, trong bao nilon là rác rưởi, ngày thường nàng treo bao nilon ở cạnh bàn, có rác thì ném vào bên trong, chờ đến đầy, trực tiếp đi đổ là được, so với mỗi ngày đều chạy đi vứt rác thì tiện hơn nhiều.

Dương Thánh đi đến phía sau, cách thùng rác còn có vài mét, nàng cuộn túi lại. Hôm nay trong bao nilon có vỏ cam, có chút trọng lượng, có thể ném mạnh, nếu cách rất xa quăng vào, rất có cảm giác thành tựu.

Nàng nắm túi đựng rác, làm bộ muốn ném.

Tứ đại vương tọa chi nhất, Mã Sự Thành chơi trò chơi mệt, ngẩng đầu nghỉ ngơi, vừa lúc nhìn thấy cảnh này, hắn đầu tiên là sửng sốt.

Chợt biết nàng muốn làm gì, Mã Sự Thành vốn có thù với Dương Thánh, một lần tranh luận về xăm mình, một lần chơi ném tuyết, hắn bị Dương Thánh nép mặt đỏ lên. Hắn là nam nhân, kết quả không thể chiếm được ưu thế, quá mất mặt.

Hôm nay nhìn thấy Dương Thánh vứt rác, Mã Sự Thành nâng cánh tay lên, dương cao, ở bên kia vỗ tay: “Phanh phanh phanh!”

Hô to.

“Các huynh đệ, mau xem, mau xem Dương Thánh lớp chúng ta, rất không tệ, thần thủ!”

Hàng phía sau, mấy nam sinh bị hắn hấp, sôi nổi nhìn về phía Dương Thánh.

Dương Thánh dừng động tác lại, không khách khí nói: “Mã Sự Thành, ngươi tìm việc đúng không?”

“Ta ném rác liên quan gì đến ngươi?”

Mã Sự Thành giang tay ra: “Ta không gây chuyện với ngươi, ta chỉ muốn cho mọi người xem ngươi ném chuẩn hay không.”

“Ta lần đầu thấy nữ sinh vứt rác như vậy!”

“Chắc chắn ngươi rất lợi hại chứ?”

“Quá trâu bò, ngươi có thể đi chơi bóng rổ.”

Hắn nắm lấy cơ hội khen Dương Thánh, như vậy đợi lát nữa nàng không ném vào, lại hung hăng dẫm nàng!

Dương Thánh nhìn dáng vẻ Mã Sự Thành: “Dù sao chuẩn hơn ngươi.”

“Thiệt hay giả, ta không tin.” Mã Sự Thành nói, Dương Thánh đứng ở chỗ phòng học, cách thùng rác khoảng năm mét.

Hơn nữa thùng rác lớn trong lớp được đậy nắp, chỉ có hai cái sọt rác nhỏ, quăng vào cực kỳ khó, Mã Sự Thành tự hỏi, hắn chỉ có không đến hai thành nắm chắc, huống chi nữ sinh.

Dương Thánh cười ha hả hai tiếng: “Nếu như ta ném vào thì sao? Cái sọt nhỏ đó.” Nàng chỉ vào cái sọt rác màu đỏ.

“Có dám đánh cuộc hay không?” Nàng khiêu khích nói.

“Ngươi? Nếu như ngươi quăng vào, ta ăn rác ngay trước mặt các bạn học!”

Mã Sự Thành khinh thường nói, Dương Thánh ném không phải bóng nhỏ mà là túi đựng rác, sao có thể ném vào.

Bên cạnh, mấy người Quách Khôn Nam cười lên tiếng, hi hi ha ha xem náo nhiệt.

Dương Thánh thầm nghĩ trong lớp còn có người tài giỏi như thế?

Nàng ném túi rác trong tay ra, túi rác xẹt qua tạo thành một đường parabol, dưới ánh nhìn chăm chú của Mã Sự Thành, tinh chuẩn rơi vào sọt rác màu đỏ, sau đó còn hơi dao động, cuối cùng vững vàng dừng ở trong đó.

Dương Thánh chỉ vào thùng rác, nói với Mã Sự Thành: “Ngươi vớt ra ăn đi, nếu ngươi không ăn, ta khinh thường ngươi!”

Tiết tự học buổi tối kết thúc.

Quách Khôn Nam kêu Đan Khải Tuyền đi ra ngoài mua đồ ăn, Đan Khải Tuyền động tâm, hắn hơi đói, nhưng mà hắn vẫn cự tuyệt, hắn không có nhiều tiền, không thể tiêu bậy.
Bình Luận (0)
Comment