Chương 206: Nam sinh mê chơi (2)
Chương 206: Nam sinh mê chơi (2)
Tuy rằng Vũ Châu thiếu nhân tài nhưng cách thành phố Nam không xa, hơn nữa công ty tiềm lực lớn, tiền lương đủ, có thể chiêu nạp rất nhiều nhân tài.
Hết thảy đâu vào đấy.
Phía chính phủ Vũ Châu thì phái chuyên gia kiểm tra hiệu quả Trường Thanh Dịch, sau đó vô cùng coi trọng tiềm lực của nó, cho rất nhiều chính sách ưu đãi, đồng thời điều một đám giáo sư và nghiên cứu sinh từ các trường đại học ở Vũ Châu đến giúp bọn họ xây dựng các loại kế hoạch mở rộng.
Bây giờ Thiệu Song Song đã có thể ngồi cùng bàn nói chuyện với rất nhiều “Đại nhân vật”, nhưng nàng không bị mấy thứ này làm choáng váng đầu óc, nàng vô cùng rõ tất cả là ai cho nàng.
Đối với Khương Ninh, nàng vẫn coi trọng như trước, ngày thường cho dù có bận cũng sẽ không xem nhẹ Khương Ninh. Trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, nàng biết Khương Ninh có chút không thể tưởng tượng, thậm chí hoài nghi Trường Thanh Dịch là Khương Ninh làm ra, nhưng nàng chưa bao giờ miệt mài theo đuổi. Bao gồm ngày thường Khương Ninh dặn nàng mua sắm những tài liệu đó, nàng cũng không hỏi, yên lặng làm việc.
Mấy ngày hôm trước, Vũ Châu Hổ Tê Sơn xuất hiện thiên địa dị tượng, nói thật, nàng có liên tưởng tới Khương Ninh, bởi vì khoảng thời gian đó nàng mới vừa giao chìa khóa biệt thự cho Khương Ninh, hơn nữa Khương Ninh dặn nàng mua rất nhiều tài liệu kỳ kỳ quái quái.
Nhưng sao có thể như vậy được?
Từ khoảnh khắc tiếp thu Trường Thanh Dịch, vận mệnh của nàng đã cột lại với Khương Ninh, nhất vinh cùng vinh, nhất tổn câu tổn. Thiệu Song Song trải nghiệm quá nhiều cái khổ của giai cấp dưới chót, dốc sức làm thì gian nan, bây giờ có được địa vị và thân phận như thế này, nàng còn có gì không hài lòng? Cho dù Khương Ninh làm ra chuyện càng cực đoan thì nàng cũng sẽ khuynh tẫn toàn lực che giấu cho hắn.
Theo tập đoàn Trường Thanh Dịch phát triển, tương lai vô cùng có khả năng trở thành xí nghiệp lớn top năm trăm toàn cầu, mang tới cơ hội làm việc cho vô số người, trở thành người đóng thuế lớn cho địa phương, nàng có thực lực. Nhưng mà, thiên địa dị tượng ở Hổ Tê Sơn gây ra phong ba không nhỏ trên mạng, trở thành hot search, thiên địa dị tượng gì đó, trên mạng xuất hiện không biết bao nhiêu tin tức như thế này nhưng mà không có ai chứng thực nên cũng nhanh chóng chìm xuống.
Hot search mỗi ngày đều có, thiên địa dị tượng gì đó, đối với dân mạng thì còn không thú vị bằng đời tư của minh tinh. Nhưng thật ra Vũ Châu có phái mấy nhân viên công tác đi Hổ Tê Sơn, nhưng mà cái gì cũng không điều tra được.
……
Ban đêm rét lạnh.
Tứ Trung, khu nhà cho thuê, hai tòa nhà cách nhau không xa.
Miêu Triết rửa mặt xong, ngồi trước bàn chuẩn bị học tập, chỉ là hắn thỉnh thoảng lấy di động ra chứng minh hắn đang nôn nóng bất an.
Bỗng nhiên, di động vang lên “leng keng leng keng”, đây là tiếng báo có người follow của QQ. Miêu Triết lấy sét đánh không kịp bưng tai chi thế cầm lấy di động, chỉ thấy trên đó xuất hiện tin nhắn của một nữ chân dung gửi tới, bởi vì hắn cài đặt khóa màn hình thì không hiện nội dung tin nhắn QQ cho nên chỉ thấy thông báo.
Hắn nhanh chóng mở khóa, chỉ thấy tin tức đó ghi: “Vân Thư, ta mới vừa tan học.”
Miêu Triết ghét tên của mình không dễ nghe, cho nên trên mạng hắn có tên khác, gọi là Miêu Vân Thư.
“Ừm, ta cũng vừa tan học, Vân Nghê, ngươi lạnh không?” Miêu Triết thăm hỏi.
Khung tin nhắn và font chữ của hắn cực kỳ nổi bật, vì có được hiệu quả này, Miêu Triết cố ý mua SVIP QQ, biểu lộ thân phận của hắn trên mạng.
Nữ hài có tên mạng là “Vân Nghê” này hắn kết bạn từ một nhóm QQ, bọn họ nhất kiến như cố, giống như có rất nhiều chuyện nói mãi không hết, mỗi ngày đều nói tới hơn nửa đêm, quả là tri kỷ.
Miêu Triết không cam lòng chỉ làm một tri kỷ, vì thế khoảng thời gian trước, trong một đêm nói chuyện vui sướng, hắn thổ lộ với Vân Nghê, Vân Nghê ngượng ngùng đồng ý, hai người thuận lý thành chương ở bên nhau, mở ra một đoạn tình yêu qua mạng.
Thế giới quá lạnh, Miêu Triết bị mấy đóa kim hoa trong lớp vây quanh, bị người ta ghét bỏ, nhưng ở trên mạng lại có một nữ hài đáng yêu chờ hắn, khiến cho hắn cảm nhận được sự dịu dàng của thế giới này. Tuy rằng hắn chưa nhìn thấy diện mạo của Vân Nghê nhưng hắn từng nghe giọng của đối phương, đó là một gnnn cực kỳ đẹp, có được giọng nói như vậy, chắc chắn chủ nhân của nó cũng rất xinh đẹp.
“Rất lạnh, hôm nay là đêm Bình An, đêm Bình An vui vẻ.” Vân Nghê lại gửi một bức ảnh tới, đó là ảnh chụp hộp quà đỏ với mấy quả táo.
Miêu Triết hơi ghen: “Này đó là nam sinh tặng cho ngươi sao?”
“Tỷ muội tốt tặng, Vân Thư, hôm nay ngươi có nhận được táo không?” Nàng hỏi.
Miêu Triết cũng không có, nhưng trước đó hắn có chụp ảnh hộp quà của bạn học, hắn chụp ba tấm, bên trong tổng cộng có mười mấy hộp quà, Miêu Triết gửi nàng: “Huynh đệ tốt tặng.”
“Ngươi nhân duyên rất tốt, còn nhận được nhiều quà hơn ta.” Vân Nghê tán thưởng.
Miêu Triết nhận được khích lệ, cảm thấy cả người thoải mái: “Giống nhau, được hoan nghênh cũng không phải ta muốn, ta thích một mình hơn.”
“Đúng vậy, ta cũng thích một mình, thích một mình tự hỏi.” Vân Nghê đáp.
Vì thế hai người mở ra đề tài, nói tới gần nửa đêm hai người mới chúc nhau ngủ ngon.
Miêu Triết nhìn chằm chằm giao diện chat, lướt lại lịch sử chat của bọn họ, trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh Vân Nghê cười tươi gõ ra những lời này, khóe miệng hắn không khỏi lộ ra nụ cười ngọt ngào, thật tốt a. Hắn rất muốn gặp nàng, muốn nhìn thấy dáng vẻ của nàng trong hiện thực.