Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 207 - Chương 207: Nam Sinh Mê Chơi (3)

Chương 207: Nam sinh mê chơi (3) Chương 207: Nam sinh mê chơi (3)

Miêu Triết phát hiện tên nick QQ của Vân Nghê không có sáng như trước kia, trở nên rất bình thường, hóa ra là hết hạn SVIP.

Miêu Triết đâu thể nhẫn tâm để nàng bình thường? Vì thế Miêu Triết tốn sáu mươi đồng nạp ba tháng SVIP cho nàng.

“Sáng mai nàng thức dậy chắc chắn sẽ rất vui?”

Miêu Triết nghĩ như vậy, hắn nhấn mở trang cá nhân của Vân Nghê, mở comment ra xem, giống như tuần tra lãnh địa, thấy toàn là nữ hài, rất tốt, không có nam sinh khác.

Miêu Triết gõ ra một hàng chữ: “Quá khứ của ngươi ta không kịp tham dự, nhưng tương lai của ngươi có ta luôn bên cạnh.”

Hắn nhìn dòng chữ vàng óng của mình, nụ cười nơi khóe miệng càng vặn vẹo, hắn là người dùng VIP.

……

Cách đó không xa, một tòa nhà khác, Mã Sự Thành hai tay nắm di động, biểu cảm phấn chấn.

“Sắp phá kỷ lục!”

Không uổng công hắn chiến đấu hăng hái suốt đêm, hắn sắp trở thành đệ nhất! Theo Mã Sự Thành điên cuồng thao tác, nhân vật trò chơi không ngừng tiến về phía trước. Cuối cùng, giao diện tổng kết, nhìn điểm tăng mạnh, Mã Sự Thành vô cùng hưng phấn.

Bây giờ, hắn là top một!

Mã Sự Thành nhanh chóng chụp hình, mở ra QQ, gửi cho mấy người Quách Khôn Nam, Đan Khải Tuyền. Phát xong, Mã Sự Thành nhìn mình đứng đầu bảng xếp hạng, có cảm giác rút kiếm ra nhưng quanh người đã không còn địch thủ.

Hắn đã không có đối thủ.

Vô địch tịch mịch cỡ nào?

Hẳn là mấy người Quách Khôn Nam, Đan Khải Tuyền đã ngủ rồi, không ai đáp lại hắn, vinh quang của hắn không ai có thể thấy được.

Lúc này, trên QQ xuất hiện một giao diện có người muốn thêm bạn. Còn là một nữ chân dung xinh đẹp. Mã Sự Thành nhấn đồng ý kết bạn, sau đó vào trang cá nhân của người nọ xem, cực kỳ trống trải, hai bài viết, comment thì không có gì cả.

“Ta là Hân Hân.” Nữ hài gửi tin nhắn.

“Soái ca, buổi tối tịch mịch có thể tìm ta chơi nga (icon đáng yêu).”

Mã Sự Thành: “Chơi cái gì?”

Nữ hài: “Đáng ghét, đương nhiên là chơi thứ nam sinh các ngươi thích chơi rồi (icon thẹn thùng).”

Thích chơi cái gì?

Mã Sự Thành nghĩ tới số điểm vô cùng cao của hắn, lập tức đáp: “Thiên Thiên Khốc Bào.”

“Ngươi chơi android hay ios, bao nhiêu điểm?”

Nữ hài: “Xú điểu ti, ngu ngốc, cút.”

Mã Sự Thành vừa định đáp thì đã bị xóa bạn.

Đêm đông, rạng sáng.

Phòng ngủ yên tĩnh, Khương Ninh mở mắt ra, cảm giác thần thức lại tăng trưởng vài phần, vượt qua cảnh giới luyện khí một mảng lớn.

“Vẫn phải tăng cảnh giới luyện khí.”

Khương Ninh mở cửa, lặng lẽ rời khỏi nhà, không kinh động bất luận kẻ nào. Hắn ẩn nấp thân hình, đi đến Hổ Tê Sơn.

Đêm hôm khuya khoắt, gió lạnh, trên đường gần như không có bao nhiêu người đi đường, thời tiết này, phần lớn mọi người về nhà chui vào ổ chăn ấm áp. Nhưng khi đi qua cổng trường, mấy nam sinh đứng tụ lại, quần áo đơn bạc cả người run run, miệng nói bừa bãi, nói là đánh ai đó, giống như đánh đối phương là ân điển cho bọn họ.

Ngẫu nhiên có tiểu lão bản đẩy xe đồ ăn vặt, đón gió đêm rét lạnh đi về nhà.

Trên đường thỉnh thoảng có xe vận tải lớn gào thét chạy qua.

Cuối cùng, Khương Ninh dừng lại ở biệt thự Hổ Tê Sơn, hắn thúc giục linh lực, không mở ra đại môn, trực tiếp nhảy vào trong biệt thự. Sau đó Khương Ninh mở đèn, chiếu sáng khu vực trong tường viện, Khương Ninh thể hội linh khí nơi đây một phen.

Tụ linh đại trận đã mở được mấy ngày, tuy rằng linh khí Hổ Tê Sơn vẫn loãng như cũ nhưng biệt thự này hội tụ linh khí trong phạm vi mấy chục dặm, miễn cưỡng đạt tới trình độ có thể dùng.

Hắn cũng không trực tiếp hấp thu linh khí tu hành, trừ phi là linh khí thuần tịnh nồng đậm tới trình độ nhất định, nếu không tốc độ tu luyện không sánh bằng nuốt đan dược. Hôm trước Khương Ninh dẫn linh khí vào, phối hợp một ít linh vật, dùng nó để cải tạo thổ địa. Bây giờ đồng ruộng trong biệt thự miễn cưỡng được xưng là linh điền.

Khương Ninh cầm hạt giống dược thảo, dùng linh lực dẫn, trồng xuống đất, sau đó hắn véo một đạo pháp quyết. Dẫn động linh khí và hơi nước trong không trung, hóa thành linh vũ bản đơn giản, rải xuống đất mặt, tẩm bổ hạt giống. Hắn lại đánh ra vài đạo pháp thuật, thôi hóa dược thảo sinh trưởng.

Khương Ninh dùng thần thức quan sát hạt giống, đợi cho dược thảo có thể luyện dược, sợ là phải tới sang năm. Khương Ninh cũng không tiếc nuối, việc này không gấp được.

Dùng linh điền gieo trồng linh thảo, luyện chế Tụ Khí Đan, hiệu quả sẽ không kém tu tiên giới bao nhiêu, tốc độ tu hành của hắn có thể tăng lên nhiều. Hắn lại bố trí linh trận ở chung quanh, phòng ngừa người ngoài hoặc là chim bay dã thú vào làm hỏng dược thảo của hắn.

Khương Ninh đi vào đại sảnh, thuận tay xách một bao tài liệu, đi vào tầng hầm ngầm trong biệt thự, tìm được ‘linh mộc bản’, bắt đầu tế luyện phi hành pháp bảo linh mộc chu.

Linh mộc chu bây giờ chỉ thiếu ba loại tài liệu là có thể tế luyện xong. Lấy kinh nghiệm của Khương Ninh, đánh giá một hồi, nếu linh mộc chu luyện chế thành công, tốc độ phi hành mỗi giây ít nhất một trăm hai mươi mét trở lên, vượt qua tốc độ của tàu hỏa. Nếu tu vi hắn đủ cao, tốc độ còn có thể càng nhanh hơn nữa, cho đến lúc này, hắn muốn đi nơi nào thì trực tiếp khống chế linh mộc chu bay đi là được.

Khương Ninh dặn Thiệu Song Song tăng tốc độ thu thập, đồng thời, bên này hắn tìm kiếm ở trên mạng, nhưng hiệu suất cũng không cao, không bằng Thiệu Song Song.
Bình Luận (0)
Comment