Chương 212: Nhãn thiên địa khoan
Chương 212: Nhãn thiên địa khoan
Sau khi Quách Khôn Nam báo danh tiết mục hài kịch, đã gọi Đan Khải Tuyền để có trạng thái biểu diễn tốt hơn.
Đan Khải Tuyền có chút miễn cưỡng, sau khi hắn biết Bạch Vũ Hạ đăng ký tiết mục vũ đạo, mừng rỡ như điên, hắn rất muốn xem.
Cho nên hắn không đăng ký tiết mục trong bữa tiệc mừng năm mới, đương nhiên, cũng là bởi vì hắn không có sở trường đặc biệt gì.
Hắn muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, ở thưởng thức kỹ thuật nhảy của Bạch Vũ Hạ bữa tiệc tết dương lịch, đó là vũ đạo của người hắn yêu.
Thế nhưng Quách Khôn Nam là anh em tốt của hắn, còn bắt bí chia vài miếng đồ ăn cho hắn lấy cơm trong bữa ăn, khiến cho Đan Khải Tuyền lên thuyền giặc, mỗi ngày sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, bị Quách Khôn Nam lôi kéo, nói chuyện ở ký túc xá.
Ngoại trừ nói chuyện phiếm, bình thường ở trong lớp Đan Khải Tuyền cũng sẽ chú ý Tống Thịnh.
Lúc mới khai giảng đã mất mặt, bây giờ hắn còn nhớ rõ, sớm muộn gì cũng phải tìm lại.
Đan Khải Tuyền phát hiện, lần này sau khi trở về, Tống Thịnh trở nên thành thật hơn một chút, tuy rằng có lúc ánh mắt vẫn làm cho người ta khó chịu, nhưng đa số thời gian, Tống Thịnh đều đọc sách làm bài, giống như là chuẩn bị cho thi cuối kỳ, để thi được thành tích tốt.
Đan Khải Tuyền tỏ vẻ khinh thường, Tống Thịnh nhìn không giống người học giỏi.
Còn có một điểm làm Đan Khải Tuyền cảm thấy kỳ quái, gần đây mỗi ngày Tống Thịnh đều điên cuồng uống sữa tươi tinh khiết, còn cố ý chuyển một thùng sữa tươi từ trong nhà đến đặt ở trong lớp, không có việc gì lại lấy ra uống.
Chất lượng sữa Tống Thịnh uống không tệ, là sữa nhập khẩu, tất cả hộp đều là ký hiệu tiếng Anh, thoạt nhìn rất cao cấp.
Đan Khải Tuyền lên mạng lục soát, phát hiện sữaa bò mà Tống Thịnh uống, một hộp nho nhỏ mà có giá gần mười tệ .
Hắn vốn cảm thấy nhãn hiệu sữa kia không tệ, còn muốn mua cho Bạch Vũ Hạ, ngẫm lại vẫn là quên đi.
“Uống chết ngươi, chết bép, mập như vậy mà ngày nào cũng uống sữa!”
Đan Khải Tuyền không mua nổi sữa, vì thế hung tợn nguyền rủa Tống Thịnh.
Hơn nữa Tống Thịnh rất thích giả bộ, mùa đông giá rét, người khác uống nóng, còn hắn trực tiếp cầm lấy sữa lạnh.
Có một lần Đan Khải Tuyền ăn cháo nóng, nghênh đón ánh mắt khinh bỉ của Tống Thịnh, khiến cho hắn rất khó chịu.
Đương nhiên, trong lớp cũng có bạn học tò mò mấy tháng Tống Thịnh biến mất đi đâu, ngược lại có một lần, Tống Thịnh đang uống sữa, Đan Kiêu chạy tới hàng sau vứt rác.
Đan Kiêu quan tâm Tống Thịnh, hỏi có phải trong nhà hắn xảy ra chuyện gì hay không.
Kết quả nghênh đón lại là ánh mắt âm trầm của Tống Thịnh, suýt chút nữa động thủ với Đan Kiêu.
Đan Khải Tuyền thật lòng kêu oan cho Đan Kiêu.
Tuy bình thường Đan Kiêu thoạt nhìn có chút ngốc, nhưng thật ra tâm địa không xấu, người ta chỉ hỏi Tống Thịnh một chút, kết quả lại bị đối xử như vậy, Đan Khải Tuyền thật lòng cảm thấy không đáng cho Đan Kiêu.
Sau đó, hắn còn tìm Đan Kiêu, bảo hắn đừng so đo với loại người như Tống Thịnh.
Đan Kiêu nhìn Tống Thịnh ở hàng ghế sau, không nói gì.
…
10 giờ tối thứ năm.
Khương Ninh ngồi trên ghế, trên tay hắn cầm một chiếc nhẫn màu bạc tối.
Toàn thân nhẫn do inox cấu thành, nhìn thế nào cũng thấy chỉ là một vòng thép nho nhỏ, duy chỉ có mặt ngoài, in hoa văn đám mây sáng màu bạc.
Hoa văn phủ kín toàn bộ chiếc nhẫn, làm cho nó trông bí ẩn hơn một chút.
Thật ra đó là trận pháp do “Không Tinh Ti” cấu thành, làm cho cái nhẫn bình thường này có công hiệu trữ vật.
Linh lực của Khương Ninh dẫn động nhẫn, nhẹ nhàng vung lên, điện thoại chợt xuất hiện trong tay hắn.
Tiếp theo, Khương Ninh lại nhiều lần đem điện thoại di động thu vào nhẫn, chơi một hồi, hắn mới dừng lại.
Không gian trữ vậy là mơ ước của hắn, kiếp trước không có cảm xúc dao động, không cảm thấy có cái gì, nhưng lúc này cầm lại có chút yêu thích không buông tay.
Bàn tay hắn lướt qua mặt bàn, thu mấy bình đan dược ngọc vào.
Khương Ninh lấy ra sợi tinh ti này, phẩm chất tương đối bình thường, không gian bên trong, đại khái chỉ có ba mét khối.
Tạm thời những không gian này đủ cho Khương Ninh sử dụng, hắn không có nhiều linh thạch, tài liệu, pháp khí, tạp vật như vậy.
Hiện giờ Trữ Vật Giới đã có, mục tiêu của Khương Ninh là hoàn thành một cái, hiện tại, lo lắng của hắn càng thêm nhiều, hắn chuẩn bị luyện chế một hình nhân.
Dựa vào năng lực của hắn, đã có thể thao tác khôi lỗi từ xa, chỉ cần luyện chế một hình nhân, có rất nhiều chuyện hắn không tiện làm, hình nhân có thể thay thế.
Dùng để bảo vệ thân nhân của hắn, hoặc bảo vệ linh thảo linh dược.
Chỉ luyện chế hình nhân đã cần rất nhiều loại vật liệu, thậm chí nhiều hơn Linh Mộc Chu, chưa chắc sưu tập đủ.
Khương Ninh nghĩ như thế.
Quên đi, đưa tài liệu cho Thiệu Song Song trước đi, đến lúc đó có thể thu thập bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu.
Khương Ninh tính toán như vậy.
…
Trung tâm thành phố, một tiểu khu, tầng mười sáu.
Phòng khách mở điều hòa, ấm áp dễ chịu, Lâm Tử Đạt ngồi ở trên sô pha, nắm tay cầm, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm TV Sony 55 inch.
Trên màn hình lớn có một nhân vật với bộ dạng thích khách, đang quang minh chính đại ám sát mục tiêu.
Lâm Hàm trang điểm tinh xảo, cầm nĩa cơm, bưng khay salad, ngồi ở rìa sô pha, xem ti vi, lại nhìn Lâm Tử Đạt tập trung tinh thần.
“Lâm tiểu mập, trò chơi thú vị như vậy sao??
Lâm Tử Đạt trầm mê trong thế giới trò chơi, hờ hững nói: “Đây chính là máy chủ PS4, thích khách mẫu mới nhất, có thể không vui sao?”