Chương 213: Nhãn thiên địa khoan (2)
Chương 213: Nhãn thiên địa khoan (2)
Sau khi PS4 được bán ra, Lâm Tử Đạt lập tức mua một chiếc, đó là chơi như si như say, hình ảnh quá trâu bò!
Không biết mạnh hơn PS3 bao nhiêu, tuyệt đối là thế hệ tiếp theo!
Sau này hắn không bao giờ chơi game nữa, tất cả đều là trò chơi rác rưởi.
Lúc này, một thiếu nữ từ toilet đi ra, tiếng bước chân của nàng rất nhẹ, làn da trên mặt bị đánh rách, tóc rối tung, giống như là vừa tắm rửa xong.
“Cô cô, người có hứng thú với trò chơi không?”
Lâm Hàm ăn một miếng salad, gian nan nuốt xuống, nàng ghét nhất là ăn thứ này, nhưng buổi tối để duy trì vóc dáng, vốn không ăn cơm, không ăn thì đến chịu không nổi, hơn nữa không ăn thì sẽ có hại cho sức khỏe.
“Ai thích trò chơi này, ta chính là thấy hắn chơi rất khôi hài.”
Nàng vừa chuyển lời: “Xu Ngôn, trong khoảng thời gian gần đây, ở trường học thế nào, quen chưa ?”
Bình thường công việc của nàng bận rộn, vì công việc đầu tư, mỗi ngày mở hội nghị không hết, xử lý tài liệu không hết, gần đây khi ngủ luôn mơ thấy thời niên thiếu không lo không nghĩ.
Nhìn tuổi Đinh Xu Ngôn, nàng không nhịn được mà hâm mộ, ngàn vàng không đổi tuổi trẻ.
Lâm Hàm hiếm khi có thời gian rảnh rỗi như hôm nay, cho nên làm hết trách nhiệm của người giám hộ, quan tâm Đinh Xu Ngôn một chút.
Đinh Xu nói: “Vẫn ổn.”
Lâm Tử Đạt bổ sung: “Học sinh Vũ Châu thật dã man, rõ ràng đánh nhau nhiều hơn An Thành chúng ta, bình thường còn gây sự đủ chuyện.”
“Lúc trước bóng rổ lớp bên cạnh nổ tung, suýt chút nữa hù chết người!”
Lâm Hàm nói: “Tứ Trung chính là như như vậy, từ từ quen đi.”
Trước kia nàng học ở Tứ Trung, cho nên rất quen thuộc với bầu không khí Tứ Trung.
Lâm Tử Đạt đang chơi trò chơi, nói: “Học sinh Tứ Trung, ưa thích chơi game online cùng game thủ, ta nói với bọn hắn về máy chủ PS, bọn hắn căn bản chưa từng nghe qua.”
“Còn muốn gọi ta đi chơi Liên Minh Anh Hùng.”
“Lại nói còn có một chuyện rất buồn cười, hôm nay Kiếm Huy gọi ta đi đánh Anh Hùng Liên Minh, kết quả trên đường được nữ sinh thổ lộ!”
Nói tới đây, Lâm Tử Đạt kích động trực tiếp tạm dừng trò chơi.
Sau khi hắn tận mắt chứng kiến chuyện này, vốn định vừa về đến nhà sẽ nói với Lâm Hàm, kết quả ngay từ đầu Lâm Hàm đã không ở nhà, vì thế hắn đi chơi game, lúc này mới đột nhiên nhớ tới.
“Ơ, Tiểu Huy bị người ta thổ lộ, nữ sinh trong lớp các ngươi sao?” Lâm Hàm truy hỏi.
Cho dù nữ nhân như thếnaof, đều thích bát quái, huống chi đây là xảy ra trên người người nàng quen biết, quả thật có chút tò mò.
“Không phải lớp chúng ta, là lớp 8 bên cạnh.” Nói tới đây, vẻ mặt Lâm Tử Đạt có vẻ cổ quái.
“A, không phải lớp thực nghiệm, nữ sinh kia xinh đẹp sao?” Lâm Hàm hỏi, Trang Kiếm Huy lớn lên đẹp trai biết bao, nàng biết rõ nữ sinh bình thường phỏng chừng không xứng với hắn.
Lâm Tử Đạt đong đưa tay cầm, muốn nói lại thôi, sau đó dưới ánh mắt lạnh lùng của Lâm Hàm, hắn do dự dự nói: “Nữ sinh kia, không phải là vấn đề có xinh đẹp hay không, nàng ta rất kỳ quái, ừm, không dễ hình dung lắm.”
Lâm Tử Đạt sợ hãi nhìn Lâm Hàm, lại nhìn Đinh Xu Ngôn, hắn nói: “Cân nặng của nàng ta, đại khái nặng bằng hai người các ngươi cộng lại, hiểu ý của ta không?”
“Khanh khách.” Lâm Hàm cười ra tiếng.
Ngay cả Đinh Xu Ngôn bên cạnh cũng buồn cười.
“Tiểu Huy thật đúng là...” Lâm Hàm lại hỏi: “Vậy hắn có đồng ý không?”
“Không có đâu, Kiếm Huy bị nữ sinh kia chặn ở đầu cầu thang, hắn bị dọa trực tiếp đến mức chạy đi, làm hại ta không thể về nhà cùng hắn.” Lâm Tử Đạt oán giận.
Lâm Hàm vừa nghĩ tới hình ảnh kia, không nhịn được mà buồn cười, Tiểu Huy là một kẻ kiêu ngạo, thích lạnh lùng, sĩ diện, kết quả bị dọa thành như vậy.
“Ngươi có biết cô gái kia là ai không?” Lâm Hàm hỏi.
Lâm Tử Đạt thật đúng là đi hỏi thăm: “Nàng ấy tên Bàng Kiều.”
…
“Lại nói, đứng đầu lớp 8 phải không trong cuộc thi lần trước?” Lâm Hàm nói.
Mặc dù cuộc thi Tứ Trung đã qua hai tháng, nhưng trước đó Lâm Hàm cũng không quan tâm đến thành tích của bọn Đinh Xu Ngôn.
Thành tích của bọn họ vốn đã tốt, hơn nữa hiểu chuyện hơn so với học sinh cùng tuổi, biết tầm quan trọng của việc học, sẽ không lười biếng.
Vẫn là tiệc rượu ngày hôm trước, vừa hay đụng phải một dì quản lý giáo dục, Lâm Hàm nói một câu, kết quả sau khi lấy được bảng thành tích, Đinh Xu Ngôn chỉ xếp thứ ba trong kì thi tháng ở Tứ Trung.
Lâm Hàm ước chừng biết chắc chắn lần này cháu gái sẽ lại giấu diếm, trước kia nàng ở bên An Thành kia cũng là như thế, bình thường rất khiêm tốn.
Bằng không với chất lượng sinh viên của Tứ Trung, Đinh Xu Ngôn tuyệt đối sẽ là xếp thứ nhất.
“Đúng là một người rất lợi hại ở lớp 8.” Đinh Xu Ngôn không phủ định.
Lâm Hàm nổi lên tâm tư trêu cợt, cố ý nói: “Lợi hại bao nhiêu, tốt hơn thành tích của ngươi sao?”
Đinh Xu Ngôn nghe nàng nói xong, vẻ mặt lại có chút nghiêm túc: “Quả thật giỏi hơn ta.”
Thành tích đạt tới trình độ nhất định, khác biệt cũng không lớn, ví dụ như Đỗ Xuyên đứng thứ hai trong cuộc thi Tứ Trung lần này, hắn là do Tứ Trung dùng tiền mời tới, cố ý chuẩn bị bùng nổ trong kì thi tốt nghiệp trung học.
Người như vậy vốn là thiên tài, cho dù là đưa tới trường trung học tốt nhất An Thành, cũng nằm trong nhóm học sinh đứng đầu, biểu hiện bình thường, đại khái có thể vào được hai trường hàng đầu.
Mặc dù Đinh Xu Ngôn kiêu ngạo, nhưng nàng tự hỏi trong kỳ thi tốt nghiệp trung học, đại khái là trình độ này.