Chương 215: Dùng cái gì làm ác?
Chương 215: Dùng cái gì làm ác?
Một cái thang máy mà bị lão thái thái đó làm cho trở nên cực kỳ dơ bẩn. Bây giờ là mùa đông còn tốt, nếu là mùa hè có lẽ sẽ hấp dẫn rất nhiều ruồi bọ tới.
Chuyện này khiến cho rất nhiều hộ gia đình tới tìm lão thái thái phàn nàn nhưng mà không chỉ vô dụng mà còn bị mắng một trận, hẳn là lão thái thái là người văn hóa thấp, mắng chửi người ta vô cùng khó nghe, một nữ học sinh dưới lầu nàng bị những ô ngôn uế ngữ đó mắng cho khóc luôn.
Cư dân trong khu dân cư cũng hết cách cho nên chỉ có thể khiếu nại quản lý khu dân cư nhưng mà khi đối mặt với quản lý khu dân cư thì lão thái thái vẫn trực tiếp mắng, nàng lớn tuổi hơn nữa không thể đánh nàng cho nên người trong khu dân cư chỉ có thể nhịn nàng.
Trong mấy ngày nay đã có mấy người thuê nhà dọn đi.
Thiệu Song Song nghĩ đến những việc này, định một thời gian nữa cũng dọn đi.
Thiệu Song Song lái xe đến bãi đỗ xe, phát hiện ở cửa có mấy cái thùng giấy chặn đường đi. Không cần phải nói, chắc chắn là lão thái thái nhặt ve chai làm ra. Thiệu Song Song đành phải dừng xe, kéo cửa xe ra, định đi qua dời mấy thùng giấy đó đi.
Vừa lúc di động rung lên, nàng lấy di động ra, xem thông báo trên màn hình, là Khương Ninh gửi tin nhắn, nói cho nàng biết một chút tài liệu kỳ quái, ý bảo nàng sắp xếp mua sắm.
Thiệu Song Song ấn màn hình trả lời, đối với chuyện Khương Ninh dặn dò, nàng đều sẽ làm tốt, cho dù có tốn giá lớn như thế nào đi nữa.
Thiệu Song Song đi đến trước thùng giấy. Đột nhiên, đêm khuya trời cao, năm mươi mét trở lên, một cái bình rượu màu nâu từ cửa sổ nào đó rơi xuống. Chai bia rơi xuống, phá vỡ không khí, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, tốc độ bị trọng lực làm cho tăng lên nếu như rơi trúng người khác đủ để khiến cho người đó lập tức mất mạng!
Bình thủy tinh dừng ở đỉnh đầu Thiệu Song Song, mắt thấy sắp rơi trúng nàng. Thiệu Song Song chỉ cảm thấy trước ngực động, một cổ phong quát lên. Hộ thể ngọc bội có linh trận lập tức khởi động, linh lực vô hình đãng động, Thiệu Song Song đầu tóc tung bay. Chai bia vốn nên rơi trúng đỉnh đầu của nàng hơi lệch qua một bên dừng ở trước mặt nàng.
“Phanh!” Một tiếng vang lớn, nện lên mặt đất tráng xi măng, vỡ thành một đống thủy tinh. Những mảnh thủy tinh sắc bén đó vừa khéo tránh đi Thiệu Song Song, không có một mảnh nào văng lên trên người nàng.
Thiệu Song Song bị tình huống này làm cho sợ đến mức thân thể run rẩy, tim đập rộn lên, theo bản năng lùi về phía sau một bước. Cách đó không xa, xe đạp điện vang lên tiếng cảnh báo, Thiệu Song Song tim đập cực nhanh.
Nàng nhìn một đống mảnh vở thủy tinh ở dưới đất, trên nền nhà bằng xi măng có một cái hố nhỏ, một ít mảnh vỡ thủy tinh đã bị vở thành bột phấn, đủ để thấy thứ này uy lực mạnh như thế nào.
Thiệu Song Song sau lưng đổ mồ hôi lạnh. Chỉ thiếu một chút nữa thôi, chỉ cần nàng đi về trước một bước nữa thì sẽ không còn mạng. Đầu tiên là may mắn, sau đó là phẫn nộ, Thiệu Song Song cực kỳ phẫn nộ.
Nếu hôm nay nàng bị chai bia này đập trúng thì cho dù nàng may mắn không có chết thì cũng sẽ trở thành người thực vật, đến lúc đó người nhà của nàng sẽ đau lòng đến mức nào?
Nàng ngẩng đầu nhìn lại, muốn tìm ra hung thủ, nếu như nàng tìm ra được hung thủ thì sẽ khiến cho hắn phải trả giá lớn.
Trên lầu, rất nhiều đèn sáng, hoàn toàn tìm không thấy hung thủ.
“Vân tay, đúng rồi, vân tay!” Chỉ cần chai bia còn đó, chỉ cần kiểm tra vân tay của tất cả mọi người trong khu dân cư này một lần thì có thể tìm ra được hung thủ.
Thiệu Song Song kinh hồn chưa định, phẫn nộ nghĩ. Nhưng mà làm như vậy có thể tìm được hung thủ thật sao? Nếu trên chai bia không có vân tay thì sao?
Huống hồ, vỡ thành như vậy.
Cho dù tìm được hung thủ thì hắn sẽ bị trừng trị thật sao?
Dù sao chai bia không có rơi trúng mình.
Thiệu Song Song không xác định, lúc này tự hỏi, nàng càng phẫn nộ.
Bây giờ đang là đêm khuya, tuy rằng chai bia rơi xuống tạo ra tiếng động rất lớn nhưng cũng không gây ra động tĩnh lớn trong khu dân cư.
Nếu như hôm nay nàng bị rơi trúng thật thì có thể sẽ trực tiếp ngã ở trước bãi đậu xe, thê thảm nằm dưới mặt đất lạnh như băng. Nhiệt độ không khí âm mấy độ, trạng thái hôn mê, không bao lâu nàng sẽ bị lạnh chết.
Thi thể ngã ở nơi này, có lẽ thật lâu, thậm chí là ngày mai mới bị người ta phát hiện, Thiệu Song Song cực kỳ phẫn nộ. Trải qua tình huống mạo hiểm vừa rồi, nàng nắm chặt di động, tâm tình dao động kịch liệt.
Lấy lại bình tĩnh một hồi, lửa giận trong mắt nàng chậm rãi biến mất, cuối cùng hoàn toàn ẩn xuống.
Không biết nàng nghĩ tới cái gì, mở di động ra, gửi một tin nhắn cho Khương Ninh: “Xin lỗi, Khương Ninh, vừa rồi thiếu chút nữa chết, cho nên trả lời chậm.”
Có lẽ là Thiệu Song Song đã trải qua sinh tử đại khủng bố, cần phải tìm một người tâm sự cho nên nàng chọn gửi tin nhắn cho người vừa mới gửi tin nhắn cho nàng là Khương Ninh.
Dãy nhà cho thuê bờ sông.
Khương Ninh xem tin nhắn mà Thiệu Song Song gửi tới, tự hỏi một cái chớp mắt: “Thiếu chút nữa chết, như vậy là không chết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đó là do tác dụng của ngọc bội.”
“Không ngờ được là đúng là có tác dụng thật.”
Nếu không, hắn sẽ tổn thất một viên đại tướng.
“Nói một chút đi.” Khương Ninh trả lời.