Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 229 - Chương 229: Tiệc Tối (4)

Chương 229: Tiệc tối (4) Chương 229: Tiệc tối (4)

Dưới ánh nhìn chăm chú của bạn học trong lớp, Mã Sự Thành từ thính phòng đi đến giữa phòng học, hắn ăn mặc quần áo biểu diễn giá mười chín đồng bao ship trên mạng.

Hắn nhớ lại năm đó xem biểu ca luyện võ thuật, vì thế, hắn nới lỏng lưng quần.

Quần xiết chặt, không tiện cho hắn phát huy.

Điều chỉnh xong, Mã Sự Thành nhìn chung quanh một vòng, nhớ tới đủ loại hình ảnh từ khai giảng tới nay, hắn chưa bao giờ được chú ý như hôm nay.

Trước đây tuy rằng hắn phóng đãng không kềm chế được nhưng đó cũng chỉ giữa mấy bạn học với nhau mà thôi chứ không phải được mấy chục đôi mắt nhìn chằm chằm như hôm nay.

Mã Sự Thành lộn nhào hai cái, sau đó hắn hét lớn một tiếng: “Kiếm tới!”

Phía nam phòng học, một thanh mộc kiếm vượt không mà đến, Mã Sự Thành bắt lấy chuôi kiếm. Hắn ném một ánh mắt thân thiện cho Khương Ninh, đây là hắn đã thương lượng trước với Khương Ninh.

Mã Sự Thành bắt đầu múa kiếm, “Bá, bá, bá!”

Có nề nếp, múa ra dáng ra hình, khá xinh đẹp, đúng là có thể nhìn ra có chút đồ.

Thẩm Thanh Nga thở dài một hơi nhẹ nhõm, tiết mục thứ hai bình thường!

Nhưng mà Mã Sự Thành múa được một nửa, thính phòng bỗng nhiên có người hét lớn một tiếng: “Yêu nghiệt phương nào, chút tài mọn mà dám múa rìu qua mắt thợ, ăn lão tôn một bổng!”

Vương Long Long ôm cây gậy lớn lộn qua cái bàn, múa được một nửa, không cẩn thận vướng chân, suýt nữa té ngã, lảo đảo mấy cái, gần như là nửa bò đến trước mặt Mã Sự Thành.

Vương Long Long giơ cây gậy, đánh với Mã Sự Thành, “Sét đánh bàng lang!”, Côn ảnh kiếm quang, tình huống trở nên cực kỳ hỗn loạn!

Các bạn học trong lớp trợn mắt há hốc mồm.

Hoàng Trung Phi đột nhiên đứng lên: “Các ngươi đừng đánh!”

Vương Long Long dừng tay, gãi gãi đầu: “Đây là tiết mục Mã ca đã bàn trước.”

Hoàng Trung Phi:……

Hắn hít sâu một hơi, sau đó nói: “Tiết mục rất tốt, kế tiếp để ta lên sân khấu đi.”

Mã Sự Thành chưa đã thèm kết thúc.

Thẩm Thanh Nga nhìn về phía Hoàng Trung Phi, ý là dời tiết mục của hắn đến trước sao? Tiết mục của Hoàng Trung Phi vốn là tiết mục cuối cùng.

Hoàng Trung Phi gật đầu, bây giờ hắn rất bất đắc dĩ, hai cái tiết mục trước quá rối loạn, khiến cho hắn cũng rối, hắn phải đứng ra, khiến cho bầu không khí tiệc tối Nguyên Đán trở về chính đồ.

Thẩm Thanh Nga hiểu ý, nàng nói: “Kế tiếp mời Hoàng Trung Phi, độc tấu đàn ghi ta!”

Hoàng Trung Phi tháo túi xuống, cầm đàn ghi ta và hai cái ghế đến giữa phòng học.

Hắn buông ghế xuống, một cái để ngang trước mặt, một cái để đứng trước mặt, tạo thành một cái ghế cao tự chế.

Hoàng Trung Phi ngồi trên đó, hắn vốn cao gầy, gương mặt tuấn dật. Quần thể thao màu trắng làm thân hình hắn trở nên nổi bật, trên đỉnh đầu dải lụa rực rỡ chiếu rọi, thiếu niên khí tẫn hiện.

Cho dù nam hay nữ, giờ khắc này, bọn họ đều thừa nhận Hoàng Trung Phi thật sự rất tuấn tú.

Hắn thử âm một chút, gãy dây đàn ghi ta, tiếng đàn dễ nghe truyền ra, đợi cho khúc nhạc dạo rơi xuống, Hoàng Trung Phi khẽ ngâm nga, kết hợp với tiếng đàn ghi ta thì càng tăng thêm sức mạnh.

Phòng học chỉ có tiếng đàn ghi ta và tiếng của Hoàng Trung Phi.

Có chút nữ sinh lấy di động ra, bắt đầu chụp ảnh hắn, thậm chí một ít nam sinh cũng chụp ảnh.

Ngồi ở mặt bắc phòng học, Miêu Triết chụp mấy tấm ảnh cho Hoàng Trung Phi, hắn về giao diện chat, tin nhắn mới nhất là bạn gái trên mạng Vân Nghê gửi tới: “Vân Thư, tiệc tối Nguyên Đán ngươi sẽ biểu diễn sao?”

“Chờ mong ngươi biểu diễn!”

Thật ra thì Miêu Triết không biểu diễn tiết mục, giờ phút này hắn nhìn hình tượng Hoàng Trung Phi, lại nhìn ảnh chụp vừa tiện tay chụp được, soái khí như vậy, nếu hắn soái khí như vậy thì tốt rồi.

Hắn muốn gửi ảnh chụp Hoàng Trung Phi cho Vân Nghê, sau đó nói cho nàng: “Đây là ta!”

Nhưng Miêu Triết vẫn do dự, hắn biết, một khi gửi đi có lẽ sẽ khiến cho Vân Nghê yêu mãnh liệt hơn nhưng ái tình này là dị dạng, không phải hắn muốn!

Cho nên Miêu Triết đáp: “Hôm nay ta là MC, bận khống chế hiện trường, ta rất bận, bây giờ chỉ bớt thời gian đáp ngươi một chút.”

“Oa, Vân Thư, ngươi thật là lợi hại, MC là nam sinh tương đối ưu tú trong lớp học mới làm được, chắc chắn ngươi rất ưu tú chứ?”

Miêu Triết hồi phục: “Bình thường thôi.”

“Vậy chắc chắn ngươi có nữ MC chứ, nàng đẹp không?” Vân Nghê hỏi.

Miêu Triết ngửi được mùi dấm, hắn nói: “Cũng được, ta không nhìn nàng, ở trong lòng ta, Vân Nghê ngươi mới đẹp nhất!”

“Ai nha, miệng ngươi thật ngọt.”

Miêu Triết: “Hắc hắc hắc, vậy ngươi thích không?”

Trong lúc Miêu Triết nói chuyện phiếm, Hoàng Trung Phi kết thúc biểu diễn, lớp học vỗ tay như sấm.

“Lớp trưởng quá đẹp trai!”

“Đẹp trai muốn chết ô ô!”

Ngô Tiểu Khải ôm bóng rổ, Mã Sự Thành ôm mộc kiếm, cô độc ngồi ở thính phòng.

Hai người nhìn những nữ sinh điên cuồng đó, có chút khó chịu, rõ ràng tiết mục của bọn họ mới hay nhất, kết quả còn không được hoan nghênh bằng Hoàng Trung Phi.

Không phải chỉ đẹp trai thôi sao?

Có gì đặc biệt hơn người!

Hoàng Trung Phi kết thúc một khúc, hắn cầm đàn ghi ta, nhìn bầu không khí trong lớp đã trở về chính đồ, trên mặt hiện lên ý cười.

Còn tốt, khiến cho tiệc tối Nguyên Đán trở về bình thường, như vậy lát nữa các thầy cô tới xem cũng sẽ không cho rằng lớp bọn họ là yêu ma quỷ quái.

Bên này, Hoàng Trung Phi kết thúc, Thẩm Thanh Nga đi lên, nói: “Tiếp theo mời Bạch Vũ Hạ!”

Bạch Vũ Hạ đứng dậy, rút áo lông vũ khoác ở trên người xuống, nàng đi đến giữa phòng học.
Bình Luận (0)
Comment