Chương 230: Tiệc tối (5)
Chương 230: Tiệc tối (5)
Lễ phục, vớ dài màu trắng, giày da màu đen, khiến cho nàng trở nên ưu nhã giống như một con thiên nga trắng.
Đan Khải Tuyền bóp Quách Khôn Nam: “Nam ca, Nam ca, mau xem, mau xem!”
Hưng phấn giống như người trên đó là bạn gái hắn!
“Ngươi véo ta làm gì?”
“Ta đang xem!”
Bạch Vũ Hạ từ nhỏ đã học khiêu vũ, thân thể nàng rất mềm dẻo, khiêu vũ uyển chuyển nhẹ nhàng, tư thái duy mĩ ưu nhã, động tác nhu thuận, cực có mỹ cảm.
Nếu nói Hoàng Trung Phi là đẹp trai ở trạng thái tĩnh thì Bạch Vũ Hạ là đẹp một cách linh động.
Đan Khải Tuyền nhìn chằm chằm Bạch Vũ Hạ, mắt không chớp, trừng đến mắt đau.
Nàng không phải người!
Nàng là tiên nữ!
“Quá đẹp!” Trong lòng Đan Khải Tuyền sắp không áp chế được tình cảm nữa!
Bạch Vũ Hạ biểu diễn xong, khẽ khom người, ngọt ngào cười, đi xuống sân khấu, xung quanh nam sinh nhìn chằm chằm.
Trong lòng Đan Khải Tuyền cuồng hô: “Thổ lộ, thổ lộ, Bạch Vũ Hạ quá đẹp, vì không bị người khác nhanh chân đến trước, ta nhất định phải tiên hạ thủ vi cường!”
“Đêm nay trở về sẽ thổ lộ!”
Lớp 8, tiệc tối Nguyên Đán.
Bạch Vũ Hạ kết thúc biểu diễn, Thẩm Thanh Nga đứng ở một góc phòng học, trong mắt ẩn chứa hâm mộ. Nàng hâm mộ không phải dung mạo Bạch Vũ Hạ mà là hâm mộ nàng có tài như vậy, không giống nàng, quê ở trấn, không có điều kiện tiếp xúc vũ đạo, thậm chí trên trấn không mở lớp huấn luyện vũ đạo. Thẩm Thanh Nga gần như không am hiểu gì, thanh nhạc, mỹ thuật, vũ đạo, mọi thứ không thông.
Trấn quá nhỏ, tất cả học sinh nơi đó giống như nàng, từ nhỏ chỉ có học tập, không thể nhìn thấy thế giới bên ngoài, rất nhiều thứ lưu hành, truyền tới trấn thì đã hết thời.
Cho nên khi tỷ tỷ nói cho nàng tới thành phố Vũ Châu học, Thẩm Thanh Nga không thèm suy xét, lập tức đồng ý. Bởi vì đối với rất nhiều hài tử ở trấn nhỏ, đó là một cơ hội thay đổi vận mệnh, sớm rời khỏi trấn nhỏ lạc hậu đó.
Thẩm Thanh Nga tươi cười, không sao, chỉ cần nàng đuổi theo, sớm muộn gì cũng có thể vượt qua Bạch Vũ Hạ. Nàng chuẩn bị một trò chơi nhỏ, tuy những tiết mục trước đó nhiễu loạn một chút nhưng trải qua lớp trưởng Hoàng Trung Phi bình định, tiết tấu trở lại quỹ đạo một lần nữa, đến phiên nàng khống chế đại cục.
“Bạch Vũ Hạ vũ đạo đẹp không? Sau vũ đạo xuất sắc, cần có một trò chơi nhỏ thư giãn một chút!”
Thính phòng, Mã Sự Thành vội vàng kêu: “Không cần, chúng ta không cần!”
“Nhanh tới tiết mục tiếp theo, ta muốn xem Long ca vũ trụ bộ!”
“Đúng vậy đúng vậy, nhanh đi!” Mã Sự Thành đổi giọng tiếp tục kêu, một người diễn hai vai.
Thẩm Thanh Nga trừng mắt nhìn Mã Sự Thành một cái, người này đúng là chán ghét, chẳng trách Giang Á Nam luôn nói xấu hắn, mình chủ trì tiết mục, hắn cố tình quấy rối.
Thẩm Thanh Nga hết cách với hắn, hơn nữa trường hợp này chắc chắn không thể cãi lại Mã Sự Thành, nàng là MC cao cao tại thượng, một bạn học phản kháng không đủ để xáo trộn bước tiến của nàng.
Nhưng mà Mã Sự Thành nói xong, lại có vài nam sinh ồn ào, Quách Khôn Nam, Thôi Vũ, Đan Khải Tuyền, giống như đã hẹn trước.
Thẩm Thanh Nga mặc kệ hắn: “Được, như vậy mọi người muốn chơi trò chơi gì?”
Nàng nói một câu.
Đan Khải Tuyền nhấc tay hô to: “Chân tâm thoại đại mạo hiểm!”
“Cái này kích thích.” Có người tán đồng, bí mật của người khác luôn khiến cho người ta tò mò.
Đan Khải Tuyền tiếng la không nhỏ, không ít người quay qua nhìn hắn, đối mặt những ánh mắt đó, hắn vênh váo tự đắc, không chút sợ hãi nào.
Cho đến Bạch Vũ Hạ nhìn lại, Đan Khải Tuyền lập tức không được, giống như làm chuyện trái với lương tâm, hoàn toàn không dám đối mặt nàng.
Thẩm Thanh Nga ai ý kiến cũng không tiếp thu, lúc trước nàng nói như vậy chỉ là nói cho có mà thôi, thực tế trong lòng đã nghĩ ra tiết mục.
“Trò chơi là đoạt ghế.” Thẩm Thanh Nga nắm microphone: “Ta phổ biến quy tắc trò chơi, chọn mười bạn học, để chín cái ghế, ghế làm thành một vòng tròn, mọi người đi vòng quanh ghế, chờ đến tiếng chuông dừng lại, mọi người đoạt ghế ngồi, mỗi vòng đào thải một bạn học, bỏ đi một cái ghế, cho đến cuối cùng chỉ còn lại có một cái ghế!”
“Phần thưởng cho người thắng là lát nửa cắt bánh kem, có thể được chia một khối to!”
“Được, bạn học nào muốn chơi thì báo danh đi, danh ngạch hữu hạn, tới trước thì được.”
Dương Thánh ấn cái bàn, một động tác soái khí, từ mặt sau bàn bay ra, nàng đi đến giữa phòng học, nói: “Ta tới.”
Mã Sự Thành vừa thấy Dương Thánh ra ngựa, lập tức nhịn không được, thù hận sỉ nhục xuất hiện ở trong lòng hắn.
“Ta cũng tới!” Mã Sự Thành đập bàn, học động tác Dương Thánh, dưới chân giẫm, mượn lực nhảy lên, từ mặt sau bàn bay ra.
Bởi vì động tác không đủ tiêu sái, một chân đá bay cái bình Vương Long Long để trên bàn.
Vương Long Long đau lòng nói: “Sữa bò Vượng Tử của ta!”
Mã Sự Thành có chút xấu hổ, hắn vội vàng một đường chạy chậm qua, nhặt sữa bò Vượng Tử lăn lộn trên mặt đất về, cũng may bình không vỡ, hắn dùng tay chà xát, lau tro bụi trên đó, lại trả lại cho Vương Long Long.
“Long ca, còn có thể uống.”
Nói xong, Mã Sự Thành mới đi đến bên cạnh Dương Thánh, tuy rằng vừa rồi phong phạm cao thủ hắn xây dựng không có nhưng hắn vẫn miệt thị liếc mắt nhìn Dương Thánh một cái.
Lần trước bóng bàn bại bởi đối phương, hắn thừa nhận là hắn kỹ không bằng người, nhưng mà lúc này, đoạt ghế không chỉ có kỹ xảo, còn cần lực lượng.
Mã ca hắn chính là nam nhân!