Chương 231: Tiệc tối (6)
Chương 231: Tiệc tối (6)
Mấy góc trong phòng học có vài người lục tục đi lên, Thôi Vũ, Ngô Tiểu Khải, Giang Á Nam, uỷ viên thể dục Trương Trì, Bàng Kiều, Hoàng Ngọc Trụ, Tống Thịnh.
Lúc này, Cảnh Lộ thò qua tới hỏi: “Khương Ninh, còn có danh ngạch, ngươi đi không?”
“Không được.” Hắn đi không phải khi dễ người sao?
“Vậy được rồi.” Cảnh Lộ có chút tiếc nuối, nếu Khương Ninh đi, lấy tố chất thân thể hắn, chắc chắn sẽ là đệ nhất.
“Còn có ai?” Thẩm Thanh Nga hỏi bạn học.
Lúc này, một bạn học nam mặc quần jean đen, áo ngủ lam đi lên.
Hắn cao chừng hơn một tám mét, không thua kém gì lớp trưởng Hoàng Trung Phi, nhưng nhìn kỹ một chút, tỉ lệ thân thể hắn có chút không phối hợp, vị trí bả vai không cao như Mã Sự Thành một mét bảy mươi lăm.
Thẩm Thanh Nga cẩn thận quan sát hắn một chút, phát hiện kiểu tóc của hắn cực kỳ sắc bén, dựng thẳng lên, bành trướng chừng mười centimet, khiến cho hắn cao hơn.
Thẩm Thanh Nga rất muốn cười.
Bạn học nam là Mạnh Quế, hắn tới bên này, đứng bên cạnh Giang Á Nam, Thôi Vũ nhìn về phía hắn, Mạnh Quế cũng nhìn về phía Thôi Vũ, tầm mắt hai người nối tiếp nhau, giống như có tia chớp mọc lan tràn.
Đồng thời thầm nghĩ: “Con tôm nhỏ, ngươi muốn theo đuổi Giang Á Nam? Qua được ải của ta rồi tính!”
Ngày đó Mạnh Quế và Thôi Vũ cùng nhau ăn cơm, hai người bàn về nữ sinh trong lớp học, sau đó ngoài ý muốn phát hiện hai người bọn họ lại đồng thời coi trọng Giang Á Nam.
Dù sao Giang Á Nam vừa trắng vừa cao, xem như nữ sinh đẹp, không phải ai đều là Đan Khải Tuyền, có gan tiến công nữ sinh đẹp nhất, đa số nam sinh cực kỳ thực tế, chỉ muốn tìm một bạn gái.
Hai người cùng nhau nghĩ: “Giang Á Nam, lát nữa có ta bảo hộ, chắc chắn ngươi có thể thành công thăng cấp!”
Nguyện lấy tiền đồ ta, bảo hộ ngươi thuận buồm xuôi gió!
Thẩm Thanh Nga nói: “Như vậy, bây giờ mười vị bạn học đã đủ!”
“Mọi người đứng quanh ghế, trò chơi lập tức bắt đầu!”
Theo nàng nói, các bạn học bắt đầu chuẩn bị, Mã Sự Thành vốn định đứng ở bên cạnh Dương Thánh, nhưng mà động tác chậm một bước, hắn đành phải đến bên cạnh Giang Á Nam.
“Mọi người nghe tiếng chuông nha, tiếng chuông không ngừng, mọi người vẫn luôn đi quanh ghế, không được ngừng.”
“Bắt đầu!” Thẩm Thanh Nga vung tay lên, loa vang lên tiếng chuông dễ nghe.
Mười bạn học vây quanh ghế, đồng thời trong lòng không ngừng tính toán, xác định lát nữa ngồi cái ghế nào.
Bạn học xung quanh thính phòng không chớp mắt nhìn chằm chằm bọn họ, xem người đầu tiên bị đào thải sẽ là ai.
Tiếng chuông vang lên đột nhiên ngừng!
Trong nháy mắt, mười bạn học sôi nổi ngồi xuống ghế.
Giang Á Nam đã chọn một cái ghế, cái ghế đó cách nàng gần nhất, gần như không cần phản ứng là có thể ngồi xuống.
Nàng khom lưng đồng thời Mã Sự Thành nhích qua đây, nhẹ nhàng đẩy nàng qua một bên, ngồi lên ghế.
Giang Á Nam sững sờ ở nửa đường, ghế nàng chọn không có.
Mã Sự Thành liếc nàng một cái, khẩu hình giật giật: “Vô dụng!”
Thấy Mã Sự Thành khinh bỉ, Giang Á Nam muốn nổ, lần thứ hai, Mã Sự Thành quá ghê tởm!
Thẩm Thanh Nga nhìn thấy mười người chỉ có Giang Á Nam vẫn đứng, vì thế tuyên bố nàng bị đào thải.
Giang Á Nam oán hận rời đi, nàng thề, sau này phải trả thù, khiến cho Mã Sự Thành hối hận khi đắc tội nàng!
Sao lại có nam sinh như vậy chứ?
Mã Sự Thành bắt chéo chân, đắc ý nhìn Giang Á Nam rời đi, trong lòng hắn cuồng tiếu.
Vô dụng, quá cùi bắp.
Kẻ yếu không nên xuất hiện ở sân thi đấu.
Bên cạnh, Thôi Vũ và Mạnh Quế đã tê rần, bọn họ suy nghĩ rất nhiều, chỉ không để ý Mã ca, kết quả người trong lòng bọn họ vòng thứ nhất đã rời đi, mẹ nó, cái này cũng quá huyền huyễn!
Trò chơi tiếp tục.
Đợt thứ hai, Thôi Vũ bị Bàng Kiều bài trừ.
Vòng thứ ba, Bàng Kiều bài trừ Hoàng Ngọc Trụ.
Vòng thứ tư, Bàng Kiều xử lý Mạnh Quế.
Vòng thứ năm, uỷ viên thể dục Trương Trì từ bỏ tranh đoạt vị trí với Bàng Kiều.
Bàng Kiều liên tiếp đào thải bốn người.
Ngô Tiểu Khải nhìn không được, khiêu chiến Bàng Kiều, kết quả bởi vì hình thể khác biệt quá mức rõ ràng, Ngô Tiểu Khải ảm đạm rời đi.
Đến tận đây, Bàng Kiều năm sát!
Xung quanh Miêu Triết vang lên tiếng mấy người Vương Yến cổ vũ, trường hợp cực kỳ oanh động, rất nhiều nam sinh trong lớp học đầu tiên là nhìn Bàng Kiều, sau đó lại nhìn Miêu Triết.
Miêu Triết cảm nhận được mình bị quan sát, hắn đột nhiên ngẩng đầu, cất điện thoại, biểu cảm mộng bức.
Phương đông thính phòng, Đan Khải Tuyền và Quách Khôn Nam nói: “Bây giờ ta mới biết Miêu Triết ngưu bức như thế nào, có thể đánh với Bàng Kiều chẳng phân biệt trên dưới!”
Quách Khôn Nam bày tỏ tán thành.
Đến tận đây, trên sân thi đấu còn dư lại Tống Thịnh, Dương Thánh, Mã Sự Thành, Bàng Kiều.
Mọi người cực kỳ tò mò, trò chơi đã tới điểm mấu chốt, kế tiếp ai có thể đạt được thắng lợi.
Rốt cuộc là Bàng Kiều lại liên sát lần nữa?
Hay là Tống Thịnh, Dương Thánh và Mã Sự Thành?
Thẩm Thanh Nga tuyên bố bắt đầu.
Tống Thịnh phát uy, hắn không xem trọng mấy con gà yếu đó, chen Bàng Kiều.
Lại một vòng, Mã Sự Thành dựa vào động tác nhanh nhẹn, đào thải Tống Thịnh.
Ở đây chỉ còn lại có hai người, Dương Thánh và Mã Sự Thành, tiến vào trận chung kết.
Hàng phía sau, Vương Long Long nói: “Bắt đầu phiên giao dịch, bắt đầu phiên giao dịch, ta một viên chocolate cược Dương Thánh thắng!”
Đan Khải Tuyền nói: “Ngươi ý gì, khinh thường Mã ca ta?”
Vương Long Long nói: “Mã ca thắng, ta tốn một cái chocolate, nhưng vui vẻ, Mã ca thua, ta còn có thể thắng một cái chocolate, vừa lúc dùng để cho Mã ca ăn.”