Chương 257: Đối địch với toàn thế giới (2)
Chương 257: Đối địch với toàn thế giới (2)
Đợi sau khi Trần Khiêm rời đi, Đan Khải Tuyền cười nhạo một tiếng: :Hắn đến giả bộ thần mã?”
Ngược lại Tiết Nguyên Đồng trầm tư một hồi, hỏi Khương Ninh: “Thất bại là cảm giác gì?”
“Khổ.” Khương Ninh nói.
“À, vậy không nếm nữa.”
…
Đan Khải Tuyền chạy tới hàng sau đợi một hồi, tin tức thi cuối kỳ chung đã truyền khắp lớp tám, vì thế thảo luận về cuộc thi trong lớp, từ các góc truyền đến, đông đảo học sinh tràn đầy chờ mong.
Khương Ninh lại đang suy nghĩ chuyện khác, hôm trước hắn đi biệt thự Hổ Tê Sơn, thăm một chút dược thảo hắn trồng.
Dược thảo trải qua Tụ Linh đại trận tẩm bổ, trải qua phương pháp xúc tác Khương Ninh thi triển, cùng với lần trước, Khương Ninh để cho Thiệu Song Song thu thập được một loại đá hiếm thấy, sau khi mài nát, có thể làm cho đất đai càng thêm tẩm bổ dược thảo.
Sau một loạt chuẩn bị, hiện tại dược thảo phát triển vô cùng khả quan, hắn dự đoán, năm trước có thể thu hoạch một đợt dược thảo, đến lúc đó dùng những dược thảo kia luyện chế tụ khí đan, tốc độ tu luyện nhanh hơn đan dược phục dụng hiện tại.
Đợi đến khi hắn đột phá cảnh giới Luyện Khí tầng bảy.
Đi thăm dò bầu trời núi Hổ Tê, khu vực bị tước đoạt pháp tắc thiên địa kia.
Nhưng trước đó, còn phải làm quen phương pháp tra xét “Thần Nguyên Toa” mới được, như vậy có thể bảo đảm tính an toàn lớn nhất.
Mặc dù Khương Ninh nắm giữ bí thuật vượt qua cảnh giới trước mắt, xuất kỳ bất ý, thậm chí có thể liều mạng với tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ, nhưng những bí thuật kia có di chứng vô cùng to lớn, một khi sử dụng, nhẹ thì tu vi toàn thân đều mất đi, nặng thì thân tử đạo tiêu.
“Nếu có thể, tốt nhất là sử dụng khôi lỗi dò đường, như vậy cho dù thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng không nguy hại đến ta.”
Khương Ninh chợt cảm thấy hắn quá cẩn thận.
“Khu vực này, đừng nói với cảnh giới luyện khí hiện nay của ta, cho dù là có tu vi thời kỳ toàn thịnh, cho dù phải tôi luyện mấy trăm năm, mới có thể mài phá bình phong giữa hai giới.”
“Tạm thời mặc kệ những thứ này, trước mắt quan trọng nhất vẫn là đột phá Luyện Khí tầng bảy, dặn dò bên chỗ Thiệu Song Song kia, để cho nàng sắp xếp đoàn đội, nhanh chóng tìm kiếm tài liệu khôi lỗi cần thiết.”
Khương Ninh tự hỏi về dự định tu luyện về sau, hiện tại hắn còn đang trong thời kì luyện khí, thật ra hắn cũng không vội.
Sau khi tìm được “Thái Ất Vân Tủy”, đã không cần lo lắng về bệnh tình của Tiết Nguyên Đồng, lúc nào cũng có thể thay tủy cho nàng.
Chỉ là Khương Ninh đang tự hỏi, nên tìm cớ gì để thay Thái Ất Vân Tủy cho nàng?
Bên chỗ cha mẹ, mỗi lần gọi điện thoại, mình sẽ hỏi bọn họ có đeo ngọc bội hộ thể hắn cho hay không.
Bình thường Khương Ninh cũng sẽ gửi cho bọn họ một ít bánh ngọt bản địa Vũ Châu, hắn tăng thêm chút linh vật rèn luyện ở trong bánh ngọt, sau khi dùng, có thể cường thân kiện thể.
Đồ ăn con cái gửi tới, cha mẹ nhất định sẽ ăn hết.
Do bố cục của Trưởng Thanh Dịch ở Ôn Thành, cha mẹ được mời gia nhập công ty.
Tại sao lại nguyện ý gia nhập? Bởi vì cha Khương Ninh hơi hói đầu, công ty trực tiếp cho ông một chai dùng thử, sau khi dùng xong thì không hói nữa.
Cha Khương Ninh dứt khoát gia nhập công ty, hơn nữa còn dẫn theo mẹ của Khương Ninh.
Hiện tại lại dựa vào bản lĩnh của mình, trà trộn thành quản lý một khu vực Ôn Thành.
Chính là thời kỳ Trường Thanh Dịch mở rộng khắp nơi, có rất nhiều cơ hội, hơn nữa Khương Ninh cảm thấy, cha hắn vốn có tiềm lực buôn bán.
Kiếp trước sau khi cha mẹ không làm công, mở một nhà cửa hàng nhỏ, làm ăn rất tốt, chỉ là tại thời điểm chuẩn bị mở rộng, thân thể không ổn, phải vào bệnh viện.
Hiện tại cha mẹ gọi điện tới, rõ ràng đã tốt hơn lúc trước nhiều, tự tin hơn rất nhiều, nói sẽ dốc sức làm việc một năm, mua cho Khương Ninh một căn nhà ở nội thành Vũ Châu.
Điều rõ ràng chính, hiện tại mỗi tháng sinh hoạt phí của Khương Ninh nhiều hơn rất nhiều, đại khái là từ 600, biến thành 2000.
Thời kỳ này, đối với đa số học sinh trung học mà nói, mỗi tháng hai ngàn sinh hoạt phí, vẫn là tương đối không ít, chi phí ăn uống bình thường, cơ bản là tiêu không hết.
Khương Ninh nhớ rõ, sau đó hắn lên đại học, một tháng mới có một ngàn sinh hoạt phí, nhưng khi đó, quả thật có chút giật gấu vá vai.
Khương Ninh suy tư những thứ này, quy hoạch lộ tuyến phát triển sau này, Tiết Nguyên Đồng ngồi cùng bàn bỗng nhiên gõ gõ bàn, nàng nói: “Khương Ninh, ngươi cảm thấy bình thường ta đối xử với ngươi có tốt không?”
“Có gì thì nói đi.” Khương Ninh cũng không ngẩng đầu lên.
“Vậy ngươi giúp ta lấy một ly nước, lần này, chờ ta nghỉ, mời ngươi ăn lẩu.”
Tiết Nguyên Đồng lười biếng trên bàn học, hi vọng Khương Ninh bố thí cho nàng một lần.
“Được.”
Khương Ninh đi lấy nước ở bên máy uống nước.
Mã Sự Thành đang cầm vại trà tráng men của hắn tới, giống như ông cụ nông thôn.
Sơn trên mặt vại tráng men rất có phong cách thời đại, trên đó khắc chữ “Lao động vinh quang nhất”.
Khương Ninh khen một tiếng: “Cái ly không tệ.”
Mã sự thành tự đắc: “Đây là ta cố ý mua trên mạng.”
Người khác dùng bình giữ nhiệt, ly thủy tinh, Mã sự Thành hết lần này tới lần khác đều không cần, hắn phải có phong cách của mình, để biểu hiện hắn không giống người thường.
Hơn nữa, vại trà tráng men còn có thể pha mì ăn liền, dùng được lâu.
Chính là mỗi lần ngâm mì xong, cần rửa sạch sẽ, bằng không rất bất nhã, chỉ có lúc Mã Sự Thành tâm tình tốt, mới có thể triển lãm vại trà ăn mì ăn liền ở trước mặt cả lớp.