Chương 256: Đối địch với toàn thế giới
Chương 256: Đối địch với toàn thế giới
“Sau này ta và Bạch Vũ Hạ kết hôn, nhất định phải mời Khương Ninh tới tham gia hôn lễ, đến lúc đó, ta tự mình lái xe đi đón hắn, mặc kệ hắn ở chân trời góc biển.”
Đan Khải Tuyền vui sướng nghĩ vậy, rất nhanh, hắn ăn xong một miếng bánh ngọt, ăn ngon thật, không hổ là đồ ăn vặt Bạch Vũ Hạ chọn!
Hắn lặng lẽ đóng gói ống ngọt, giấu vào túi, định quay đầu lại ghi nhớ nhãn hiệu bánh ngọt ở đáy lòng, sau này mua cho Bạch Vũ Hạ ăn.
“Đúng rồi, các ngươi biết không, lần thi cuối kỳ này, toàn thành phố thi chung.” Đan Khải Tuyền nói.
Bạch Vũ Hạ hỏi hắn, rõ ràng cảm thấy rất hứng thú: “Ngươi nghe được từ đâu vậy?”
Đan Khải Tuyền nhìn thấy phản ứng của Bạch Vũ Hạ, hắn vui vẻ nói: “Ta có một người bạn cấp hai, thi vào lớp thực nghiệm cấp hai, hẵn nói cho ta biết.”
Lúc nói ra lời này, Đan Khải Tuyền làm ra một bộ dáng rất vinh dự, giống như người thi đậu lớp thực nghiệm trung học số 2 là hắn.
“Ngươi cũng biết đó, hắn ở lớp tốt nhất Vũ Châu, chắc chắn là thạo tin hơn chúng ta, cơ bản là thật.”
Bạch Vũ Hạ nghe xong, nàng lấy di động ra: “Các ngươi chờ ta một chút, ta hỏi cha ta một chút.”
Cha nàng là phó giáo sư đại học tài chính và kinh tế Vũ Châu, có nhân mạch nhất định trong giới giáo dục Vũ Châu, thay vì đoán tin tức của Đan Khải Tuyền là thật hay giả, không bằng để cho cha nàng hỏi một chút, dù sao cha nàng cũng rất cưng chiều nàng, nhất định sẽ giúp nàng chút chuyện nhỏ này.
Trong chốc lát, Bạch Vũ Hạ gật đầu: “Thi cuối kỳ, năm nhất, thi chung toàn thành phố, ngay cả huyện Đồ và huyện Cốc Dương cũng sẽ tham gia.”
“Ta đã nói mà!” Đan Khải Tuyền đắc ý nói.
Tiết Nguyên Đồng: “Khương Ninh, ta muốn dùng toàn bộ thực lực!”
Khương Ninh cười cười: “Được, xem ngươi có thể thi đứng thứ mấy toàn thành phố.”
Hắn nhớ rõ lần thi liên hợp lớp 10 này, Tiết Nguyên Đồng thi đứng thứ ba toàn thành phố.
Tiết Nguyên Đồng vốn muốn nói đứng thứ nhất toàn thành phố, nhưng nàng không muốn sớm bại lộ cho Khương Ninh, đợi đến khi có thành tích cuộc thi, lại hung hăng làm cho hắn khiếp sợ!”
Kì thi lúc trước, Tiết Nguyên Đồng lo lắng làm náo động, luôn che giấu một phần thực lực, hiện tại có Khương Ninh ở đây, không cần lo lắng bên ngoài quấy rầy, nàng có thể hoàn toàn phát huy thực lực.
Bạch Vũ Hạ nghe hai người nói chuyện, thành tích thi giữa kỳ của nàng cũng không tốt, phát huy kém hơn bình thường một chút, kết quả không thể vào trường II, đến trường Tứ Trung cũng chỉ là lớp bình thường.
Đối với thành tựu của cha mẹ nàng mà nói, thành tích này của nàng, có chút không xứng, cha mẹ cũng không trách cứ nàng, ngược lại còn an ủi nàng.
Bởi vì trước kia Bạch Vũ Hạ tiêu tốn phần lớn thời gian ở phương diện khác, vũ đạo, hội họa, âm nhạc các loại, thời gian đầu nhập vào việc học cũng không nhiều, khiến thành tích của nàng tương đối bình thường.
Sau khi lên trung học phổ thông, mới bắt đầu đuổi theo, nhất là sau khi trở thành bàn trước của Tiết Nguyên Đồng và Khương Ninh, mỗi lần nàng gặp phải chỗ nào không hiểu, đều có thể nhận được sự giải đáp cặn kẽ, tiến bộ rất nhanh.
Vì vậy, Bạch Vũ Hạ nói: “Lần này ta muốn khiêu chiến top 50 của khối.”
“Top 50, rất tốt.” Tiết Nguyên Đồng nắm tay.
Khương Ninh nói: “Cố lên.”
Bạch Vũ Hạ nhìn thấy phản ứng của hai người bọn họ, luôn cảm giác thật bình thản.
Đan Khải Tuyền lại gần: “Top 50 thì tính là gì, lần này ngươi nhất định có thể thi được top 10.”
“Tiết Nguyên Đồng, Khương Ninh, mọi người cẩn thận một chút, Bạch Vũ Hạ có thể vượt qua mọi người, ta rất coi trọng nàng ấy.”
“Đến lúc đó, nàng ấy có vượt qua các ngươi, thì hai người các ngươi cũng đừng khóc.”
Tiết Nguyên Đồng vừa nghe lời này: “Được được, Khương Ninh ngươi có nghe thấy không, ngươi phải cố gắng lên.”
Khương Ninh nói: “Yên tâm đi.”
Bạch Vũ Hạ: “Đan Khải Tuyền, ngươi có thể đừng kéo cừu hận cho ta không?”
“Vũ Hạ, ngươi yên tâm đi, cho dù ngươi đối địch với toàn thế giới, ta cũng sẽ đứng về phía ngươi.” Ngữ khí hắn chân thành tha thiết.
Bạch Vũ Hạ có chút chịu không nổi: “Tại sao ta phải đối địch với toàn thế giới?”
Đan Khải Tuyền lặp lại: “Ta sẽ giúp ngươi!”
Mấy người tán gẫu về cuộc thi cuối kỳ, Trần Khiêm trong lớp bỗng nhiên chạy tới, hắn đứng ở lối đi nhỏ, hai tay chắp phía sau, vẻ mặt bễ nghễ.
Hắn đứng, những người khác ngồi, như vậy từ trên cao nhìn xuống, càng sinh ra cảm giác nhất lãm chúng sơn tiểu, càng hiển lộ khí thế khổng lồ của hắn.
Trần Khiêm đầu tiên là nhìn Bạch Vũ Hạ, ánh mắt hắn tiếc hận, trong lòng đau xót.
Vốn đã hẹn cùng nhau thành lập tổ học tập, kết quả tổ còn chưa xây xong, Bạch Vũ Hạ đã nương tựa Tiết Nguyên Đồng.
Ngày chia chỗ ngồi, Trần Khiêm gặp đả kích lớn, hắn từng hứa hẹn hồng thệ, đoạt lại bạn thân Bạch Vũ Hạ.
Mà hôm nay đã là mấy tháng trôi qua, hắn phi tinh đái nguyệt, hắn phấn đấu quên mình, hắn khổ sở đọc sách, cuối cùng, kỳ thi cuối kỳ cũng tới!
Hôm nay Trần Khiêm hắn, muốn từng bước lên cao, dẫn đầu kẻ địch khắp nơi, hắn muốn lấy lại những thứ hắn đã mất, những thống khổ kia, không thể quật ngã hắn!
Trần Khiêm nói năng ngông cuồng: “Tiết Nguyên Đồng, ngươi sẽ nếm được mùi vị thất bại.”
Nói xong câu đó, Trần Khiêm không nói nhảm nữa, xoay người một cái, trở lại chỗ ngồi của hắn.
Kỳ thi cuối kỳ sắp tới, thị uy vừa rồi, tương đương với mệnh lệnh quân sự mà hắn đã ban hành, hiện tại hắn muốn nắm chặt mỗi một phút, bắt đầu cố gắng.