Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 259 - Chương 259: Ngươi Không Thoát Được Đâu (2)

Chương 259: Ngươi không thoát được đâu (2) Chương 259: Ngươi không thoát được đâu (2)

Ánh mắt Du Văn khó chịu nhìn Mã Sự Thành: “Ngươi cũng tự mình hiểu lấy đi.”

Mã Sự Thành nói: “Du Văn, ngươi nhất định phải tìm một anh trai chân dài, ta tin ngươi có thể.”

Du Văn cười cười càn rỡ: “Ta cảm thấy ta có thể nha, một người bạn của chị gái ta gả cho một người cao 1m8, vừa đẹp trai, lại có tiền, còn đối xử với nàng ấy rất tốt.”

Mã Sự Thành nói: “A đúng đúng, một người nì năm mươi bảy tuổi ở thôn chúng ta gả cho hoàng tử của đất nước dầu mỏ, hoàng tử đó có một chiếc phi thuyền siêu tốc.”

Cho dù Du Văn là kẻ ngốc, cũng biết Mã Sự Thành đang vô nghĩa, sắc mặt nàng rất khó coi.

“Ta theo đuổi ngôi sao thì liên quan gì đến ngươi?”

“Ta nói dì của thôn chúng ta, liên quan gì đến ngươi?” Mã Sự Thành oán hận.



Mã Sự Thành dương dương đắc ý rời đi, để lại Du Văn và Giang Á Nam tức giận không thôi.

Dương Thánh đi tới tiếp nước, nhìn xem khí thế uể oải truy tinh của bốn người, nàng yên lặng lấy một chén nước.

Vốn Dương Thánh muốn ra tay, nếu Mã Sự Thành làm thay, ngược lại tiết kiệm công sức cho nàng.

Hơn nữa, gần đây trong tay nàng đầy sức lao động, nàng còn đang suy nghĩ xử lý như thế nào đây, không cần đi tìm Du Văn gây phiền toái.

Sau khi Dương Thánh lấy nước xong, đi qua Khương Ninh, nàng nói: “Khương Ninh, Khương Ninh quay lại giúp ta xem đề mục.”

Khương Ninh: “Được, không thành vấn đề, ngươi sắp xếp sai đề đi, không được chia thành một mảnh, ta dạy ngươi một lần.”

Thành tích hiện tại của Khương Ninh, tuy rằng phải xếp thứ hai trong lớp, nhưng hạng nhất Tiết Nguyên Đồng sẽ không nói đề mục, cho nên loại chuyện giúp đỡ bạn học này, bình thường đều do hắn làm.

Khương Ninh là người chia, bạn học có quan hệ bình thường, hắn sẽ không nói bao nhiêu.

Ngược lại cô gái Dương Thánh này, ngoại trừ có chút sơ ý, những phương diện khác cũng không tệ, mỗi lần Khương Ninh nói xong đề mục, nàng sẽ mời Khương Ninh ra ngoài ăn lẩu cay.

Ừ, tám đồng một bát lẩu cay.



Hàng sau phòng học.

Bàn học của Ngô Tiểu Khải và Tống Thịnh.

Không thấy thùng sữa bò ở bàn học bên cạnh đâu, lần trước Tống Thịnh sữa bò sau, không chịu thua, lại mang theo một thùng sữa đặt ở lớp uống.

Ngày hôm sau, thiếu mất một nửa số sữa trong thùng.

Tống Thịnh giận dữ!

Lại qua một ngày, nửa hộp sữa còn lại cũng không còn.

Tống Thịnh tức điên rồi, ngươi trộm thì trộm, tại sao trộm hết một lần luôn?

Sao lại sỉ nhục người như vậy?

Tống Thịnh vốn định mang tiếp một thùng sữa, cuối cùng hắn vẫn khuất nhục khuất phục, mỗi ngày chỉ mang đủ cho mình uống, không để lại một hộp nào ở phòng học.

Vừa rồi Đan Khải Tuyền tới truyền tin tức, Tống Thịnh nghe được tin về cuộc thi chung toàn thành phố.

Hắn lập tức để tâm, đối với Tống Thịnh kỳ thi cuối kỳ cực kỳ quan trọng, là bước đầu tiên trong quà trình tạo hình tượng học sinh tốt của hắn.

Cũng là con đường nhất định phải đi qua để đổi chỗ ngồi.

Hắn đã chịu đủ Ngô Tiểu Khải rồi!

Nếu không phải nghe nói trước kia Ngô Tiểu Khải làm ra chuyện, hơn nữa thành tích hiện tại của Tống Thịnh không tốt, nếu không hắn bảo đảm đánh Ngô Tiểu Khải gọi ba!

“U Hống, Thịnh nhi, gần đây ngươi rất cố gắng nha.” Ngô Tiểu Khải nhìn Tống Thịnh.

“Thịnh nhi, ngươi cố gắng học cái gì vậy?”

“Dù sao ngươi cũng đã không tới trường cả nửa học kì rồi, hiện tại học thì có ích lợi gì, đi chơi bóng rổ với ta đi!”

Tống Thịnh bị hắn làm cho không học được, mất kiên nhẫn nói: “Ngươi có thể câm miệng hay không?”

“Ta cố gắng học tập, chính là vì không muốn ngồi chung một chỗ với ngươi!”

“Lần sau chia chỗ ngồi, ngươi tự ngồi đi.”

Ngô Tiểu Khải sửng sốt một chút: “Ngươi xem thường ta”.

Tống Thịnh: “Ta dựa vào cái gì mà phải để ý ngươi, kỳ thi cuối kỳ ngươi có thể thi bằng một nửa điểm của ta hay không?”

Ngô Tiểu Khải nổi giận: "Ngươi chờ cho ta, học kỳ sau ta vẫn sẽ ngồi cùng ngươi!”

Tống Thịnh cười lạnh: “Dựa vào ngươi?’

Nụ cười khinh miệt của Tống Thịnh làm tổn thương trái tim Ngô Tiểu Khải, hắn lấy điện thoại di động ra: “Mẹ, con muốn thi được điểm cao, không phải nhà ta cung cấp tài liệu giảng dạy sao?”

Cha mẹ bên kia rất nhanh đã truyền đến câu trả lời.

Ngô Tiểu Khải là con trai của ba mẹ hắn, đứa con này này, cực kỳ được nuông chiều, nâng ở trong tay sợ ngã, ngậm ở trong miệng sợ tan.

Rất nhiều yêu cầu nghịch thiên đều sẽ được đáp ứng.

Ngô Tiểu Khải nhìn tin tức cha mẹ gửi tới.

Hắn lại khinh miệt nhìn lại: “Tiểu Tiểu Tống Thịnh, ngươi còn muốn thoát khỏi ta? Không có khả năng!”

Tới gần kỳ thi cuối kỳ, bầu không khí học tập của lớp 8 càng lúc càng nồng đậm.

Cuộc thi lần này, liên quan đến tất cả học sinh lớp 10 toàn thành phố, chủ nhiệm lớp Đan Khánh Vinh vô cùng coi trọng.

Nhất là vô cùng dặn dò Tiết Nguyên Đồng cùng Khương Ninh, chờ mong bọn họ đạt được thành tích tốt trong lần thi chung này.

Các học sinh trong lớp đều mang chí lớn, hy vọng lộ mặt trong cuộc thi cuối kỳ, để cho một đám trường khác biết sự lợi hại của Tứ Trung bọn họ.

Học sinh luôn như vậy, mình có thể hạ thấp trường học cũ, nói nó vạn phần không tốt, duy chỉ không muốn để cho học sinh trường khác xem thường trường học cũ, thậm chí vì thế mà bảo vệ tôn nghiêm trường học cũ.

Tứ Trung Vũ Châu ở thành phố Vũ Châu, cũng không phải là trường trung học tốt nhất, kém xa Dương Nhị Trung dẫn đầu.

Lần này là kỳ thi chung khó có được, mọi người xoa tay, chuẩn bị chém Nhị Trung dưới ngựa.

Liên tiếp vài ngày trôi qua.
Bình Luận (0)
Comment