Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)

Chương 268 - Chương 268: Kỹ Năng Ăn Uống Của Tiết Nguyên Đồng (4)

Chương 268: Kỹ năng ăn uống của Tiết Nguyên Đồng (4) Chương 268: Kỹ năng ăn uống của Tiết Nguyên Đồng (4)

Lão đại gia cười hắc một tiếng: “Tiểu tử này rất tà dị, hắn không phải hàng cao giá, khí lực rất lớn, đá mà người đang lăn trên đường, là tiểu tử hắn giúp ta lấy từ trong ruộng tới.”

“Hắn đưa tay ra, nhấc một tảng lên giống như nhấc một viên gạch!” Ông cụ tấm tắc lấy làm kỳ lạ, người có khí lực lớn như vậy, ông thật đúng là chưa từng thấy qua.

“Đường băng đá nặng hai trăm cân phải không?” Người đàn ông mặc áo khoác da kinh ngạc nghi ngờ.

Ông cụ ung dung nói: “E là vượt xa.”

Trong lòng tên mặc áo khoác da không khỏi sinh ra một ít kiêng kỵ, lão đại gia là người đừng đắn, không cần thiết trêu chọc hắn.

Vì thế tâm tư vốn muốn gây chuyện của hắn cũng bị ông ta bóp tắt.

Tiểu tử kia đến nhà Tiểu Cố ăn cơm, thoạt nhìn quan hệ không tệ, nếu mình thật sự đi gây sự, lỡ như đối phương ra mặt, cũng không kiềm chế được hắn.

Khi đó sẽ mất mặt!

Ngày 22 tháng chạp, trời nắng.

Hôm nay là ngày đến trường lĩnh phiếu điểm.

Tiết Nguyên Đồng không ngủ nướng, Khương Ninh mới vừa vào phòng bếp, đã thấy nàng cưỡi ngựa nhỏ, ánh mắt nhìn thẳng nồi trên bếp lò.

Dì Cố mở nắp ra, hơi nước bốc lên, mùi thơm lan ra, Tiết Nguyên Đồng muốn đưa tay ra, lại sợ bỏng.

“Khương Ninh, con đến rồi.” Dì Cố lên tiếng chào hỏi.

Khương Ninh gật gật đầu, học kỳ này mỗi ngày ba bữa, dường như tất cả đều là hắn nhà Tiết Nguyên Đồng ăn, Khương Ninh không phải ăn không, hắn thường xuyên mua thức ăn, do dì Cố hoặc là Tiết Nguyên Đồng nấu cơm, hắn phụ trách rửa bát.

Hắn hỏi: “Dì Cố, hôm nay dì không đi làm à?”

“Tối nay đi.” Dì Cố nói một câu, tiếp tục nấu cơm.

Thức ăn sáng hôm nay tương đối đơn giản, bánh bao hấp, thịt băm dưa muối xào đậu nành, chắn gạo táo mật.

Trong phòng bếp, ba người ngồi xuống quanh cái bàn nhỏ, trên bàn bày chén, nhiệt khí trong chén từ dưới mà lên, bay tới trước mặt Tiết Nguyên Đồng.

Trong hơi nóng, trên tay nàng cầm một cái bánh bao hấp nóng, mềm mại, tay kia lật một cái, gấp bánh bao hấp hình tròn thành nửa vòng tròn.

Nàng cầm đũa, gắp chút đậu nành thịt băm dưa muối, đặt lên bánh bao hấp, xếp đều thành sợi dài, sau đó cẩn thận cuộn lại.

Cứ ăn như vậy, có thể đồng thời ăn được món ăn và bánh bao hấp, đặc biệt hưởng thụ.

Tiết Nguyên Đồng nhìn trái nhìn phải, mẹ nàng đã cuốn xong một cái, nàng nhìn phải, Khương Ninh đang ăn táo mật.

“Khương Ninh, ta cho ngươi bánh bao hấp mà ta vất vả làm!” Tiết Nguyên Đồng đại phát thiện tâm.

Khương Ninh có chút kỳ quái, trước đây khi ăn cơm, nàng không tranh đoạt với hắn coi như là tốt rồi, vậy mà hôm nay lại hào phóng như thế.

Hắn nghi ngờ hỏi: “Mặt trời mọc từ phía tây rồi à?”

“Ngươi nói đi, ngươi muốn hay không?”

“Muốn.” Khương Ninh đưa tay nhận lấy.

‘Ngươi nhìn ta làm gì?” Tiết Nguyên Đồng thấy ánh mắt hắn kỳ quái: “Mau ăn đi.”

Khương Ninh cắn một miếng, bánh bao hấp rất ngon.

Ánh mắt Tiết Nguyên Đồng cong cong, Khương Ninh nhận ân huệ của nàng, như vậy đợi đến khi lĩnh phiếu điểm trở về, nàng có cớ chơi máy tính trong phòng Khương Ninh.

Chơi một cách đúng lý hợp tình!

Sau khi cơm nước xong, Khương Ninh định rửa chén, dì Cố nói có nước nóng, dì đến rửa là được, thúc giục hai người đến trường học.

Khương Ninh thấy thái độ kiên trì của dì Cố, ra ngoài đẩy xe.

Hắn đẩy xe ra bên ngoài, trên đất trống có một thanh niên mười tám mười chín tuổi, làm công trở về từ bên ngoài, thét to về phía Khương Ninh: “Người anh em đi đâu vậy?”

“Đến trường lấy phiếu điểm.’ Khương Ninh nói.

“Ta còn tưởng rằng các ngươi được nghỉ.” Nói xong, thanh niên kia lại nói với ngữ khí của người từng trải:

“Đi học tốt, có tiền đồ.”

Lời này có chút không dễ nhận, Khương Ninh không trả lời.

Thanh niên nổi lên hứng thú nói chuyện: “Nếu không phải bây giờ ta lớn tuổi, thật muốn trở lại trường học.”

“Hiện tại cũng rất tốt.” Khương Ninh nói.

Tiểu thanh niên còn muốn nói chuyện, Tiết Nguyên Đồng từ trong nhà đi ra, nàng hô: “Khương Ninh, xuất phát thôi.’

‘Đi thôi.” Khương Ninh để lại một câu, đẩy xe đi tìm Tiết Nguyên Đồng.



Sân trường Tứ Trung.

Mã Sự Thành đi trên con đường chính của trường.

Mã Sự Thành dậy rất sớm, thật ra hắn cũng không biết vì sao phải dậy sớm như vậy.

Đại khái là tối hôm qua, cha mẹ lải nhải thành tích của hắn, ầm ĩ đến mức hắn không thể yên bình, hoặc là, hắn rất để ý thành tích, dù sao hắn cũng là một học sinh.

Mã Sự Thành vẫn chờ mong thành tích kỳ thi cuối kỳ lần này.

Chợt, Mã Sự Thành lại cảm thấy hắn vô cùng sát bút, hắn rõ ràng chơi một học kỳ, trong lúc thi chung, còn nộp bài thi sớm, dựa vào cái gì có thể thi được thành tích tốt đây?

Nhưng, trong lòng hắn luôn khát vọng kỳ tích xảy ra.

Tuy rằng trong cuộc thi toán, hắn chỉ viết đề lựa chọn và đề điền chỗ trống, cùng với ba đề lớn đầu tiên, nhưng lỡ như toàn bộ đều đúng thì sao?

Như vậy một môn toán học quang học, sẽ có hơn một trăm điểm!

Hay hoặc là, lần này hắn viết văn ngữ văn, điểm tối đa thì sao?

Long Long có thể sáng tạo kỳ tích, như vậy chưa chắc là hắn không thể.

Suy nghĩ những chuyện này, sự tự tin Mã Sự Thành dần dần tìm về, tuy rằng cả học kỳ hắn trầm mê chơi game, nhưng nền tảng trung học cơ sở của hắn vẫn còn, cho dù không học tập, ít nhất có thể xếp hạng trung bình trong lớp chứ?

Lần trước hắn phát huy không tốt, thi trên lớp xếp top 10 từ dưới lên, thứ tự lần này, Mã Sự Thành có tự tin tuyệt đối, chắc chắn tốt hơn lần trước.
Bình Luận (0)
Comment